Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 504:: Tranh sủng ---
Cập nhật lúc: 2025-10-09 04:31:47
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phương Đồ hiểu , nàng nhíu mày: “Ai tố cáo chuyện ?”
Phù Nguyệt bên cạnh : “Liệu chính Quý phi nương nương ? Như , sẽ sủng ái thôi.”
Lời dứt, Phương Đồ trầm mặc.
Thế nhưng Phương lão phu nhân kiên quyết : “Tuyệt đối thể là Quý phi!”
“Tổ mẫu?” Phương Đồ kinh ngạc Phương lão phu nhân: “Vì Tổ mẫu đoan chắc Quý phi tự biên tự diễn?”
“Quý phi nếu sủng ái, vô cách, tuyệt sẽ dùng phương pháp hạ đẳng như để mạo hiểm. Nương nương đừng quên, cầm binh đ.á.n.h trận là Kiều Thừa tướng, một khi chuyện xác thực, Kiều Thừa tướng với tư cách chủ soái nhất định sẽ bãi chức, để lời giải thích với Vân quốc, khả năng sẽ thể về!”
Phương lão phu nhân tuy hiểu rõ Kiều Quý phi lắm, chỉ gặp vài , nhưng bà tin chắc Kiều Quý phi hề ngu xuẩn như .
Đây là thứ hai Phương lão phu nhân hề che giấu sự khen ngợi Kiều Quý phi mặt nàng, Phương Đồ mím môi.
“Điều cấp bách của Nương nương bây giờ là nhanh chóng tìm kẻ , trả sự trong sạch cho Kiều Quý phi, và dẹp yên lời đồn.” Phương lão phu nhân khuyên nhủ.
Phương Đồ nghi ngờ gì, gật đầu lập tức phái truy tra xem ai đang lan truyền tin đồn, hễ bắt sẽ nghiêm trị tha.
Tấu chương cứ như tuyết bay mà rơi xuống ngự án, từng phong một hạch tội Kiều gia.
Triều Hi đập án dậy: “Một lũ hỗn xược, ăn bậy bạ, dám cố tình bôi nhọ thanh danh của Quý phi, quả là vô căn cứ.”
“Hoàng thượng, hiện giờ chuyện đang ầm ĩ khắp nơi, để dẹp yên, vi thần cho rằng thể ủy khuất Quý phi nương nương một phen.”
Lời còn dứt, liền một phong tấu chương ném thẳng mặt: “Ngươi coi Quý phi là gì?”
“Hoàng... Hoàng thượng, lời đồn nổi lên, nếu ngăn chặn, Quý phi thế nào, ngay cả Kiều gia thống lĩnh cũng khó lòng phục chúng.”
“Cầu Hoàng thượng ủy khuất Quý phi, kiểm nghiệm một .”
Trăm quan tề tựu quỳ xuống.
Triều Hi nổi trận lôi đình: “Bãi triều!”
Cùng lúc đó, tin tức truyền đến tai Kiều Quý phi, nàng thể tin mà nhíu chặt mày, nheo mắt lướt qua một lượt trong đầu.
Nổi giận đùng đùng, nàng lập tức dậy vội vã chạy đến tẩm cung của Lệ Quý nhân.
Lệ Quý nhân dường như sớm nàng sẽ đến: “Lâu gặp, Quý phi nương nương vẫn ung dung hoa quý như xưa.”
“Bổn cung đối đãi với ngươi tệ, vì ?” Kiều Quý phi nghĩ đến Lệ Quý nhân đầu tiên, chỉ vì Lệ Quý nhân giỏi y thuật.
Trong cung hiếm ai Lệ Quý nhân cũng y thuật, là do Kiều Quý phi tình cờ ngửi thấy mùi t.h.u.ố.c thoang thoảng nàng, liền nhờ phụ phái đến tộc mẫu của Lệ Quý nhân dò la tin tức, mới xác định .
khi Thục phi qua đời, Lệ Quý nhân trở nên thành thật hơn nhiều, ngày ngày niệm kinh, nàng cũng lười quản, ngờ Lệ Quý nhân tính kế một vố.
Lệ Quý nhân nhếch mép , ném mạnh chuỗi hạt Phật xuống đất, hạt Phật vương vãi, lăn đầy sàn.
Nàng gầm lên: “Ta mới mười bảy tuổi, ngươi ngày ngày đối mặt với Phật tổ niệm kinh, nhốt trong cái nơi chật hẹp , chi bằng g.i.ế.c c.h.ế.t . Luận dung mạo, thua ngươi, dựa mà ngươi áp chế?”
“Ngươi phát hiện bí mật từ khi nào?” Kiều Quý phi cố nén giận, chất vấn.
Lệ Quý nhân chỉ , một lời, Kiều Quý phi phát hiện manh mối, từ vết hằn đỏ lấp ló cổ tay và cổ Lệ Quý nhân.
Nàng hít sâu một , quanh: “Thôi , bổn cung trách ngươi, việc giam cầm ngươi tại đây là sơ suất của bổn cung, bổn cung sẽ cầu Hoàng thượng cho ngươi âm thầm trở về tộc mẫu.”
Nghe , Lệ Quý nhân thể tin nổi Kiều Quý phi.
“Tễ Lam.”
Tễ Lam tiến lên.
“Phái hai canh giữ, cho phép bất cứ ai đến gần, còn những hầu hạ khác thì đưa hết.” Kiều Quý phi phất tay, lệnh.
“Kiều Quý phi, nô tỳ hầu hạ Lệ Quý nhân lâu , rời , cầu xin đừng chia cắt chúng nô tỳ.” Cung nữ quỳ xuống dập đầu, dáng vẻ đáng thương vô cùng.
Kiều Quý phi liếc Lệ Quý nhân, lúc ánh mắt Lệ Quý nhân cung nữ đầy vẻ hận ý, thấy , Kiều Quý phi nghiêm mặt: “Đưa tất cả , chừa một ai!”
“Tuân lệnh.”
Một nhóm bịt miệng đưa .
Rõ ràng, Kiều Quý phi thấy Lệ Quý nhân thở phào nhẹ nhõm, hai một cái, Kiều Quý phi rời .
“Ngươi hận ?” Lệ Quý nhân vội vàng hỏi.
Kiều Quý phi đầu liếc Lệ Quý nhân: “Ngươi giam cầm ở đây, nhất định chịu ít khổ sở. Bổn cung tuy giao tình gì với ngươi, nhưng ghét nhất kẻ hống hách ỷ thế h.i.ế.p . Những nô bộc , bổn cung sẽ tha một ai, ngươi cứ yên tâm tĩnh dưỡng .”
Nói xong, nàng nghênh ngang bỏ .
Lần Kiều Quý phi tổng cộng đưa sáu , bốn thái giám và hai cung nữ, nửa đường gặp Phương Đồ, Kiều Quý phi mí mắt giật giật, liền hiệu cho Tễ Lam, Tễ Lam lập tức bịt miệng mấy đó .
“Thần thỉnh an Hoàng hậu nương nương.”
“Đã đến lúc nào mà ngươi vẫn còn tâm tư giáo huấn cung tỳ?” Phương Đồ nhíu mày: “Ngươi tiền triều bao nhiêu đang hạch tội Kiều gia các ngươi .”
Kiều Quý phi nhún gối nhướn mày: “Thần , nhưng, lời đồn chỉ dừng ở trí giả.”
“Trí giả?” Phương Đồ tức : “Đó cũng tin mới chứ, nếu Vân quốc nắm nhược điểm, ngươi khó lòng tự chứng minh, sẽ gây bao nhiêu phiền phức ?”
Nghe lời , Kiều Quý phi nghi hoặc nàng: “Vậy giải pháp của Hoàng hậu nương nương là gì?”
Phương Đồ quanh một lượt, kéo Kiều Quý phi đến chỗ vắng , hít sâu một : “Ngươi trong lòng ?”
Vừa mở miệng, Kiều Quý phi liền ý, sắc mặt chợt biến, lắc đầu: “Không .”
“Vậy…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-504-tranh-sung.html.]
“Thiện ý của Nương nương thần xin ghi nhận, thần sẽ tự tìm cách giải quyết.”
Nói xong Kiều Quý phi nhún gối rời .
“Tốt bụng coi là lòng lang thú, nương nương, Quý phi nương nương căn bản lĩnh tình, uổng công sốt ruột.” Phù Nguyệt .
Phương Đồ lắc đầu, hướng Kiều Quý phi rời là hướng Thái Hòa Cung.
“Phù Nguyệt, Hoàng thượng…” Phương Đồ thôi, nhất thời cũng nên gì, hít sâu một : “Trở về thôi.”
…
Thái Hòa Cung
Kiều Quý phi đưa sáu đến Thận Hình Ty, nhân tiện cầu xin Triều Hi thả Lệ Quý nhân, Triều Hi nhíu mày: “Ngươi tìm kẻ chủ mưu ?”
“Là !”
“Có liên quan đến sáu ?”
Kiều Quý phi lắc đầu: “Cũng , nhưng mấy ác, thần đang nén một bụng giận dữ chỗ trút, mượn cơ hội để xả bớt.”
Nói thẳng thắn như , hề che giấu, chỉ Kiều Quý phi mới .
Triều Hi ánh mắt ôn hòa nàng: “Chuẩn.”
Nén một bụng tức tối, lúc Kiều Quý phi chút khách khí trút lên mấy đó, đ.á.n.h cho mấy da tróc thịt bong.
Mấy nhận lệnh nhục Lệ Quý nhân.
Đặc biệt là mấy tên thái giám, giày vò Lệ Quý nhân suýt mất nửa cái mạng, một trận roi định chiêu cung, nhưng Kiều Quý phi căn bản .
“Trừ tiện nhân Quân phi , còn thể là ai?” Kiều Quý phi lạnh, nàng sớm đoán .
Căn bản để tâm sự thật .
Mấy đ.á.n.h kêu gào t.h.ả.m thiết, ước gì quỳ xuống cầu xin Kiều Quý phi tha mạng, nhưng Kiều Quý phi đỏ ngầu hai mắt, đ.á.n.h suốt hai canh giờ, đến khi còn sức vung roi nữa mới chịu dừng .
“Ghi khẩu cung xong, ban c.h.ế.t!” Kiều Quý phi dặn dò.
Tễ Lam hiểu ý.
Khi khỏi lao là chập tối, gió lạnh thổi đến se sắt, Kiều Quý phi cả run rẩy, giận dữ nhẹ.
“Nương nương.” Tễ Lam xử lý xong việc kịp thời chạy đến đỡ Kiều Quý phi.
Kiều Quý phi nghiến chặt răng, hỏi: “Liệu trinh nữ , ngoài việc kiểm tra thể, bắt mạch thể ?”
Tễ Lam lắc đầu: “Không thể, ngay cả thủ cung sa cũng thể giả, chỉ kiểm tra thể là đáng tin cậy nhất.”
Nghe , trong lòng Kiều Quý phi một luồng hỏa khí dâng lên: “Trên đời bổn cung chỉ nhắc đến chuyện với hai , một là Phương lão phu nhân hôm nay, bà mới cung, lời đồn lan rộng, trăm quan dâng tấu, cho nên thể là bà .”
Ngay cả Hàn Sương cũng nàng và Triều Hi từng viên phòng.
Tễ Lam thông minh, lập tức đoán : “Là Hoàng hậu nương nương ở Phượng Nghi Cung! Mấy ngày Quân phi đến tìm để bày tỏ thiện ý, từ chối thiện ý của Quân phi, Quân phi liền đầu đến Phượng Nghi Cung, ngày ngày sớm tối thỉnh an thiếu một buổi.”
Mèo con Kute
Kiều Quý phi hít sâu một , Quân phi cũng phái chỉ thị thái giám nhục Lệ Quý nhân, đổ vấy chuyện lên Lệ Quý nhân.
Trước khi rời , Lệ Quý nhân hé miệng hai chữ Quân phi.
Tuyệt đối thể là giả .
Quân phi y thuật, thể chuyện ?
Lại còn khiến chuyện ầm ĩ khắp nơi, thậm chí trong thời gian cực ngắn truyền đến những nơi khác, mượn dư luận để đ.á.n.h đập, sỉ nhục chính .
“Hoàng hậu Hoàng hậu, bổn cung từ đến nay thèm tranh với ngươi, thèm giành với ngươi, tự cho là đối xử với ngươi tệ, nay, báo đáp bổn cung như thế đây.”
Nếu là tranh giành ghen tuông bình thường thì thôi.
Phụ của nàng vẫn còn ở tiền tuyến, chuyện lời giải thích thỏa đáng, phụ sẽ lâm tình thế nguy hiểm.
Kiều Quý phi trong lòng chất chứa một cục lửa giận.
“Khó trách Hoàng hậu hôm nay nhắc nhở .” Tễ Lam cũng hiểu ý của Hoàng hậu, chút khó vì hổ.
“Hoàng hậu đến mức , bổn cung thể phụ lòng?” Kiều Quý phi dậy, kiên định lay chuyển bước về phía Thái Hòa Cung.
Tễ Lam kịp thời chặn Kiều Quý phi : “Nương nương, đừng chuyện ngu xuẩn chứ, nếu , còn cung bằng cách nào?”
“Ra cung?” Kiều Quý phi khổ, ngẩng đầu khóe miệng đầy nước mắt: “Bộ dạng bổn cung thế , đến chân trời góc bể một khi khác nhận , chính là họa sát , dựa mà bổn cung sống co rúm sợ sệt? Lại thể bổn cung rời hoàng cung, liền đuổi g.i.ế.c?”
Vì Hoàng hậu, nàng kết thù khắp hậu cung, đắc tội với nhiều .
Bây giờ nàng cung?
Kiều Quý phi chỉ cảm thấy quá đáng!
Người cần tranh một , đặc biệt là nàng vô cùng cố chấp, kính nàng một thước, nàng trả một trượng, nếu tính kế nàng, Kiều Quý phi tuyên bố nhất định sẽ tính toán đến cùng!
Tễ Lam : “Người và Hoàng thượng đều là tính cách giống . Người cứ hồ đồ mà tranh sủng như , Hoàng thượng chắc thuận theo. Nương nương, nếu tranh, hà cớ gì tận dụng cơ hội ? Để Hoàng thượng cam tâm tình nguyện sủng ái , , tâm ý quan trọng hơn sủng ái ?”
Lời như một gậy cảnh tỉnh, khiến Kiều Quý phi bỗng nhiên tỉnh ngộ.
“Nương nương, dựa dung mạo, gia thế, và thủ đoạn của , việc đoạt lấy trái tim Hoàng thượng chỉ là chuyện sớm muộn, cần vội vã nhất thời.” Tễ Lam khuyên.
Kiều Quý phi : “Ngươi đúng.”