Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 482: Ép Người Tới Cửa ---

Cập nhật lúc: 2025-10-09 04:31:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dưới sự nhắc nhở của Phương lão phu nhân, Phương phu nhân như khai sáng, kinh ngạc hỏi: “Ý mẫu là thái y trong cung mua chuộc, rõ y phục của vấn đề nhưng vẫn để ư?”

 

“Đây chỉ là một trong các phỏng đoán.” Phương lão phu nhân chứng cứ, chỉ là mấy ngày nay sắp xếp đầu đuôi chuyện, thấy việc Phương phu nhân thuận lợi nhập cung gì đó hợp lý.

 

Thứ t.h.u.ố.c đến từ Bắc Lương, thái y lẽ từng gặp qua, phát hiện cũng là chuyện bình thường. điều mâu thuẫn là khi sự việc xảy nhanh chóng phát hiện y phục độc.

 

Phương lão phu nhân dặn dò vài câu bên tai Phương phu nhân, sắc mặt Phương phu nhân dần trở nên nghiêm trọng, do dự một lúc lâu c.ắ.n răng: “Con dâu sẽ ngay.”

 

Hai ngày tiếp theo, Phương phu nhân bận rộn ngớt.

 

Bên Tây Uyển, Liễu Thấm Xuân cũng rảnh rỗi, chỉ , Liễu gia bên cũng giám sát chặt chẽ.

 

Chiều tối ngày thứ ba, Phương phu nhân vội vàng chạy đến, sắc mặt xanh mét vì giận dữ: “Ngoài tiện tỳ Hổ Phách , còn Đồi Mão cũng an phận.”

 

Hôm đó Phương lão phu nhân nhắc nhở, nha hầu hạ Phương phu nhân ngày ngày đều ở bên cạnh, Phương phu nhân trúng độc, nha cận hầu hạ cũng thoát . Như thì giải d.ư.ợ.c chỉ một uống.

 

Một khi nha bên cạnh Phương phu nhân xảy sơ suất, tìm đại phu xem, nếu trúng độc mà c.h.ế.t, chắc chắn sẽ khiến Phương phu nhân cảnh giác. Vậy nên, những nha cận hầu hạ Phương phu nhân ai nấy đều uống thuốc.

 

Men theo manh mối điều tra xuống, quả nhiên bắt Đồi Mão. Đồi Mão và Hổ Phách cùng đến hầu hạ Phương phu nhân, quan hệ cực kỳ . Khác với sự an phận thủ thường của Hổ Phách, Đồi Mão sớm ý đồ bất chính, lén lút hứa hẹn trăm năm với phu xe của Liễu gia, Liễu Thấm Xuân phát hiện.

 

“Nàng dù gì cũng là từ bên cạnh , thể thiển cận đến mức trúng một phu xe?” Phương phu nhân nghĩ liền tức giận, vung một bạt tai thật mạnh mặt Đồi Mão.

 

Trên mặt Đồi Mão là dấu bàn tay, thể đ.á.n.h đến lảo đảo, mắt sưng đỏ vì , cầu xin nhưng miệng bịt , chỉ thể nức nở kêu la. Phương phu nhân hận thể nuốt sống nàng , véo vặn.

 

Mãi lâu Phương lão phu nhân mới mở miệng: “Chính sự quan trọng.”

 

Nghe , Phương phu nhân mới ngừng tay, tiếp tục : “Tên phu xe quả thật một khuôn mặt thanh tú, nổi tiếng mồm mép lươn lẹo, trong nhà vợ con, nên nàng mới dám với . Thấm Xuân nắm điểm yếu của nàng , còn hứa hẹn nếu nàng thành việc , sẽ khiến phu xe bỏ vợ để cưới nàng về. Nha đầu c.h.ế.t tiệt Hổ Phách Đồi Mão lừa gạt, nghĩ đến tình chị em sâu nặng nên giúp nàng thành việc . Khi Thấm Xuân dặn dò hai , hề rõ đây là t.h.u.ố.c gì.”

 

“Chưa từng rõ là t.h.u.ố.c gì, tổng một lý do chứ.” Phương lão phu nhân hiệu cho Cổ ma ma lấy thứ trong miệng Đồi Mão .

 

Được tự do, Đồi Mão lập tức : “Lão phu nhân, Thiếu phu nhân nàng gối con, thấy Phương gia ngày càng thăng tiến, nhất định sẽ ghét bỏ, nên hạ t.h.u.ố.c cho phu nhân, ba tháng là đủ, c.h.ế.t . Đợi phu nhân tái phát, Thiếu phu nhân sẽ lấy cớ bỏ nửa cái mạng để cứu phu nhân, như , bất kể là Hoàng hậu nương nương Phương gia đều sẽ đội ơn Thiếu phu nhân, nô tỳ mới nhất thời quỷ ám tâm trí, Thiếu phu nhân lợi dụng.”

 

“Vậy Hổ Phách c.h.ế.t như thế nào?” Phương lão phu nhân hỏi.

 

Đồi Mão buột miệng : “Hổ Phách là nô tỳ lừa gạt đến hậu viện, thừa lúc nàng đề phòng, đẩy giếng dìm c.h.ế.t.”

 

Nói xong, Đồi Mão lóc t.h.ả.m thiết: “Lão phu nhân, nô tỳ sai , tất cả đều do Thiếu phu nhân sai khiến nô tỳ .”

 

Phương lão phu nhân cố nén giận, ván cờ ngay cả nha cũng tính kế , quả nhiên là hao tốn tâm tư.

 

“Tên phu xe bối cảnh gì, điều tra ?”

 

Lời Phương phu nhân dứt, Phương Dật vội vàng chạy đến, mở miệng liền : “Cả nhà phu xe đều c.h.ế.t , tối qua chuồng ngựa bốc cháy, sáng nay pháp y kiểm tra, đúng thật là phu xe.”

 

“Sao trùng hợp như ?” Phương phu nhân kinh ngạc đến mức khép miệng , mới tìm thấy chút manh mối, c.h.ế.t.

 

Phương lão phu nhân ngẩng đầu Phương Dật: “Tất cả những trong ngoài Phương gia đều khống chế , ngoài, cũng đừng để xảy án mạng.”

 

Chỉ một câu nhắc nhở, Phương Dật liền hiểu ý Phương lão phu nhân: “Tôn nhi hiểu .”

 

Phương lão phu nhân phất tay cho giam lỏng Đồi Mão, sai đáng tin cậy trông chừng cẩn thận, khi bốn phía mới hỏi Phương Dật: “Lệ thái y kiểm tra những cung, đặc biệt là những cung thăm Hoàng hậu, cũng là Lệ thái y phát hiện y phục của mẫu con vấn đề. Lệ gia, tuyệt đối thể xảy chuyện như Liễu gia.”

 

Phương Dật đột nhiên cảm thấy ván cờ càng lúc càng lớn, bóc tách từng sợi tơ kẽ tóc, manh mối đều đúng.

 

“Bên Liễu gia tiếp tục điều tra, cũng cần che giấu gì nữa.” Phương lão phu nhân xuống, nàng chính là cho kẻ rằng Phương gia sẽ bỏ qua. Động tĩnh càng lớn, Liễu gia c.h.ế.t càng nhiều. Mỗi một Liễu gia c.h.ế.t , đều là một manh mối.

 

Sự việc quả nhiên như Phương lão phu nhân dự đoán, Liễu gia liên tiếp gặp chuyện, chủ tử, tiểu tư, nha . Cứ như ma ám , khiến ít trong Liễu gia hoảng sợ.

 

Ngay đó báo quan, quỳ nha môn mặt đầy kinh hãi cầu xin chủ, Kinh Triệu Doãn đưa nha môn thẩm vấn.

 

“Liễu gia ai đó ghen ghét?”

 

“Tám phần là trả thù.”

 

Tin đồn nhảm cứ thế lan truyền mãi dứt.

 

Hôm đó, Phương lão phu nhân cuối cùng cũng đợi phu phụ Liễu nhị lão gia đến thăm. Đối phương lấy cớ đến thăm Liễu Thấm Xuân, nhưng dẫn cửa của lão phu nhân ngăn , đưa hai đại sảnh.

 

“Lão phu nhân thông gia.” Liễu nhị phu nhân đỏ mắt tiến lên: “Mấy ngày còn mơ thấy nha đầu Thấm Xuân , xem nàng , trưởng và tẩu tẩu vẫn còn trong ngục, nàng một cô độc ở Phương gia...”

 

“Liễu nhị phu nhân thận trọng lời , Thấm Xuân vẫn là dâu con Phương gia cưới hỏi đàng hoàng, cô độc?” Phương lão phu nhân xuống, chống gậy, khẽ nhếch mí mắt: “Nhị phu nhân, Phương gia hề bắt nạt ai, còn việc Liễu gia các ngươi gặp nạn, đó chẳng nguyên do .”

 

Trong giọng điệu còn mang vài phần châm chọc.

 

Liễu nhị phu nhân khi đến chuẩn sẵn tinh thần sẽ ghẻ lạnh, nên lời lão phu nhân xong cũng tức giận, ấp úng : “Lời lão phu nhân đây hiểu...”

 

“Liễu gia các ngươi vất vả lắm mới lượng lớn độc d.ư.ợ.c và giải dược, hao phí bao nhiêu thủ đoạn mua chuộc nô bộc Phương gia , lẽ nào còn ?” Phương lão phu nhân tức giận vỗ bàn, mặt đầy phẫn nộ.

 

Mí mắt Liễu nhị phu nhân giật thót, khí thế của đối phương cho sợ hãi, chột rụt cổ . Liễu nhị gia bình thản : “Lão phu nhân lầm , chuyện là do đại tẩu lừa gạt, mới chuyện hồ đồ.”

 

Phương lão phu nhân khẩy: “Liễu nhị gia hà tất giả vờ hiểu khi rõ sự tình, hiện giờ cục diện sáng tỏ, do một gây . Hôm nay các ngươi đến cầu , thì thái độ cầu .”

 

Có lẽ thái độ của Phương lão phu nhân quá kiên quyết và tự tin, nhất thời Liễu nhị gia cũng thể đoán đối phương rốt cuộc bao nhiêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-482-ep-nguoi-toi-cua.html.]

 

“Lão phu nhân, thể để chúng gặp Thấm Xuân ?” Liễu nhị phu nhân .

 

Phương lão phu nhân khẩy.

 

Không cần trả lời, Cổ ma ma : “Thiếu phu nhân ngày ngày đều đang tự kiểm điểm, cầu xin sám hối, gặp bất cứ ai.”

 

“Lão phu nhân định giam giữ thả ?” Liễu nhị phu nhân thấy mềm , ngữ khí cứng rắn hơn ba phần, thậm chí ánh mắt Phương lão phu nhân còn thêm vài phần oán trách. Năm xưa, nếu một câu nhắc nhở của Phương lão phu nhân, Cấm Vệ quân cũng sẽ điều tra đến Liễu gia. Chưa đầy nửa tháng, của đại phòng đều sắp c.h.ế.t hết, giờ liên lụy đến nhị phòng, Liễu nhị phu nhân nào còn thể yên?

 

Đoàng!

 

Một tiếng vang lớn. Phương lão phu nhân nặng nề gõ gậy xuống đất, mặt lạnh tanh cực kỳ vui, quyết liệt : “Liễu gia các ngươi nếu cứ nhất quyết gặp , thì cũng dễ thôi, lập tức sai gõ chiêng gõ trống đưa về Liễu gia các ngươi, từ nay về , hai nhà còn liên can gì nữa!”

 

Liễu Thấm Xuân hiện vẫn đang mang tội, trong cung hỏi tội, nhưng nghĩa là sẽ truy cứu đến cùng, Liễu gia dám mang Liễu Thấm Xuân ? Khí thế của Liễu nhị phu nhân lập tức giảm nửa phần, nghiến răng : “Lão phu nhân hà tất như , chúng chẳng qua chỉ đến quan tâm, thăm hỏi thôi mà.”

 

“Thăm hỏi?” Phương lão phu nhân lạnh: “Không sớm muộn, cứ chọn đúng lúc mà đến, là lo sợ Thấm Xuân sẽ sai điều gì, liên lụy đến nhị phòng các ngươi ?”

 

Liễu nhị phu nhân cũng ngờ Phương lão phu nhân mềm cứng, thái độ mạnh mẽ như , nàng nhất thời cách nào, đành cầu cứu về phía Liễu nhị gia.

 

Liễu nhị gia hít sâu một , chắp tay đối với Phương lão phu nhân : “Lão phu nhân bớt giận, là nội nhân nhà ăn , những ngày cũng vì chuyện Liễu gia mà bận rộn đến sứt đầu mẻ trán, mất hết kiên nhẫn, ở đây xin tạ tội.”

 

Nói xong, cúi một tấc: “Lão phu nhân điều tra một manh mối, chi bằng hai nhà chúng hợp lực lập công chuộc tội, bắt kẻ , đòi công bằng cho Hoàng hậu nương nương, đến lúc đó Phương gia đ.á.n.h phạt, Liễu gia tuyệt hai lời.”

 

“Nhị gia!” Liễu nhị phu nhân kinh ngạc.

 

Liễu nhị gia trừng mắt Liễu nhị phu nhân, đối phương đành ấm ức ngậm miệng. Trên mặt Phương lão phu nhân hề chút lay động nào, tay trái nắm phật châu xoay chuyển, mãi tiếp lời, điều khiến trong lòng Liễu nhị gia càng lúc càng đoán .

 

Mãi lâu , Phương lão phu nhân dậy, thâm thúy : “Trọng lượng của Hoàng trưởng tử nào Liễu gia thể dễ dàng đ.á.n.h giá, Hoàng thượng hiện giờ vì chuyện chiến sự mà thể đích điều tra, nhưng Liễu nhị gia hôm nay Liễu gia liên tiếp gặp chuyện, là do Hoàng thượng tay, chẳng lẽ những Liễu gia c.h.ế.t vô cớ?”

 

Giọng điệu nhẹ nhàng thanh thoát như đang một chuyện bình thường, nhưng khiến da đầu Liễu nhị gia tê dại, kinh ngạc.

 

Mèo con Kute

“Triều đình sẽ điều tra điều gì đó, còn về kẻ chủ mưu bao che, những điều khác, chân Thiên tử, ai còn thể chạy thoát?”

 

Phương lão phu nhân Liễu nhị gia đầy ẩn ý: “Nhị gia đúng ?”

 

Một câu khiến Liễu nhị gia vã mồ hôi như tắm, nếu ban nãy còn nghi ngờ, thì giờ dám chắc Phương lão phu nhân nhất định nhiều. Phương gia thể , vị ở Thái Hòa Cung lẽ nào ?

 

“Trước khi Đại Khánh diệt, một hộ gia đình, họ Tề. Tề gia một nhà hưng thịnh, trong Tứ Công, cả nhà dời đến Nam Hòa, cũng hưởng thụ mười mấy năm vinh hoa phú quý. đó, Nam Hòa địch đại quân Nam Mục áp sát biên giới, đưa tất cả họ Tề về Kim Lăng thành.” Phương lão phu nhân như : “Nền tảng Tề gia mấy trăm năm, từng xuất hiện mấy kỳ tài xuất chúng, Liễu nhị gia hiện giờ Tề gia kết cục thế nào ?”

 

Sắc mặt Liễu nhị gia lập tức đổi. Hắn ?

 

Toàn bộ Tề gia chỉ còn ba năm , những còn đều c.h.é.m đầu sống, chôn ngay tại nơi Tề gia từng ở, khắp viện đều là vong hồn, thể tránh khỏi.

 

“Ngươi, ngươi những điều gì?” Mí mắt Liễu nhị phu nhân giật liên hồi, chuyện Tề gia năm đó nàng cũng từng , lúc đó nàng còn một câu tiểu vương gia thật là tàn nhẫn, g.i.ế.c tru di tâm, gì hơn thế.

 

Phương lão phu nhân thêm nữa, dậy định rời : “Cổ ma ma, tiễn khách!”

 

“Lão phu nhân!” Liễu nhị gia bước nhanh một bước, giọng điệu chút sốt ruột: “Lão phu nhân, việc quả thật liên quan đến Liễu gia, nhưng Thấm Xuân cũng là con dâu Phương gia, Phương gia vẫn khó thoát trách nhiệm. Thay vì để chuyện gây hoang mang lòng , chi bằng chúng âm thầm bắt kẻ đó , cũng coi như duy trì trật tự kinh thành, tránh để kẻ gây rối, hại thêm nhiều bá tánh vô tội.”

 

Nói đến mức , Phương lão phu nhân mới dừng bước, lộ vài phần do dự. Liễu nhị gia lập tức : “Theo những gì , đại tẩu mấy tháng quả thật chút

 

thỏa, , còn Đại ca nữa. Nhị phòng chúng xa bằng Đại phòng sủng ái, chuyện nhiều, nhưng vì điều tra sự thật, nhất định sẽ hết những gì .”

 

Chẳng mấy chốc Liễu Nhị gia kể một vài chuyện. Liễu phu nhân nửa năm , thường xuyên lui tới Thanh Vân Đài. Nửa năm Liễu phu nhân còn mua một nhóm nô tài đặt trong sân, những giống nô tài, ai nấy đều da trắng nõn, ngón tay mềm mại, giống kẻ việc nặng nhọc?

 

Liễu Nhị phu nhân khi đó nảy sinh nghi ngờ, vô tình cho Liễu lão phu nhân, kết quả Liễu lão phu nhân mắng mỏ một trận dữ dội, phạt chép gia quy một trăm .

 

Hiển nhiên Liễu lão phu nhân cũng chuyện.

 

“Nói , tất cả những chuyện nếu Thấm Xuân giúp đỡ, ai cũng cách nào đưa tay hoàng cung hãm hại Hoàng hậu nương nương .” Liễu Nhị gia lời phần thẳng thắn.

 

thể phủ nhận, tất cả đều là sự thật.

 

Phương lão phu nhân mím môi .

 

“Thấm Xuân đứa nhỏ ngu hiếu , vốn dĩ mềm lòng, thể cãi lời mẫu nàng . Vài tháng khi Thấm Xuân về Liễu gia, còn cãi vã với mẫu nàng , là mẫu dỗ dành lâu.” Liễu Nhị gia cau mày tiếp tục : “Phương t.h.u.ố.c Liễu gia , đoán hẳn là từ Vân quốc.”

 

Phương lão phu nhân khẽ động mi mắt.

 

Liễu Nhị gia hít sâu một : “Một năm từng vô tình gặp Vân quốc thế tử ở Liễu gia, khi đó y ăn mặc như một tiểu tư, theo Đại ca. Ta cũng quen vị thế tử , mãi cho đến vài tháng , Hoàng thượng bắt sống vị thế tử , treo thủ cấp y ở cổng thành, mới bỗng nhiên nhận .”

 

Nói đến đây, thở Phương lão phu nhân đều run rẩy, nàng cực lực kìm nén cảm xúc, mặt vẫn giữ vẻ điềm nhiên.

 

Tựa như tất cả những chuyện nàng sớm .

 

Liễu Nhị gia quả nhiên cũng nghi ngờ Phương lão phu nhân, : “Những chuyện Nhị phòng căn bản hề , còn xin lão phu nhân minh giám.”

 

Đại phòng Liễu gia là đích, Nhị phòng là thứ xuất, những chuyện giấu Nhị phòng cũng gì lạ. Phương lão phu nhân nâng mi mắt lên: “Vậy Liễu thiếu phu nhân vì tự sát?”

 

“Đương nhiên là nhận trách nhiệm.”

 

Phương lão phu nhân lắc đầu: “Không . Nàng gối con thơ, từng nhúng tay chuyện , vô cớ tự sát ? Liễu Nhị gia, chuyện còn rõ ràng, thể chỉ nghĩ đến việc phủi sạch trách nhiệm của Nhị phòng .”

 

 

Loading...