Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 472:: Thật giả khó phân ---
Cập nhật lúc: 2025-10-09 04:30:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một câu đùa của Thục Phi khiến vài phi tần bật , khí dịu , Quân Phi thấy cũng kiên trì nữa, nàng liền xoay tay cài trâm tóc mai.
“Kiều Nhàn Phi đến!”
Tiểu thái giám ngoài cửa hô lớn. Mọi đầu , quả nhiên thấy Kiều Nhàn Phi cung nữ dìu , nàng mặc cẩm y màu lam nhạt, khoác chiếc áo choàng lớn màu trắng dày cộm, đến cửa cởi bỏ đại cẩm bào, tứ chi vẫn mảnh mai, thai, gương mặt vốn bầu bĩnh giờ vẻ mệt mỏi, để lộ chiếc cằm nhọn hoắt.
“Thần thỉnh an Hoàng hậu nương nương.” Kiều Nhàn Phi quỳ gối hành lễ.
Phương Đồ phất tay: “Thân thể ngươi bất tiện, cần đa lễ, cứ .”
“Tạ nương nương.” Kiều Nhàn Phi khi xuống, đảo mắt một vòng dừng Quân Phi, ánh mắt trong khoảnh khắc trở nên sắc bén ba phần, biến mất ngay lập tức, nàng ngước món trang sức ngọc cài tóc mai của Quân Phi, khóe miệng khẽ cong : “Bản cung gia tộc bên ngoại của Quân Phi tiến cống ít ngựa cho Bắc Lương, thêm tài nấu nướng tinh xảo của Quân Phi, thảo nào là công chúa hòa đầu tiên thị tẩm.”
Một câu khiến Thục Phi như : “Bản cung và Quân Phi chung sống hơn hai năm , đến nay vẫn từng nếm thử tài nấu nướng của Quân Phi .”
“Quân Phi, đây là của ngươi , nếm thử rượu do Thục Phi ủ, còn giấu giếm tài nấu nướng tuyệt vời đó?” Kiều Nhàn Phi hết sức châm chọc, hận thể giẫm Quân Phi chân mà chà đạp, những mặt đều thể sự oán hận của Kiều Nhàn Phi. Những kẻ nhút nhát đều cúi đầu, hận thể tìm một kẽ đất mà chui xuống. Gương mặt nhỏ nhắn của Quân Phi trắng bệch: “Chỉ là vài món ăn thường ngày, nếu Thục Phi chê, bản cung sẽ cho mang đến vài món .”
“Chỉ sợ tối nay Thục Phi sẽ ăn , bản cung , tối nay Hoàng thượng vẫn triệu Quân Phi.” Kiều Nhàn Phi che miệng : “Nói chừng ít ngày nữa, Quân Phi sẽ tin vui .”
Kiều Nhàn Phi mỗi một câu, sắc mặt Thục Phi khó coi thêm một phần, nàng căng mặt tỏ vẻ vui, Lệ Quý nhân bên cạnh thấy : “Phong thủy luân phiên chuyển, từ Quý nhân Vân, Nhàn Phi nương nương đến Quân Phi bây giờ, chừng vài ngày nữa đổi thành khác, cũng chỉ là sớm muộn mà thôi.”
Nghe , Thục Phi mỉm .
Kiều Nhàn Phi trừng mắt Lệ Quý nhân: “Lâu ngày gặp Lệ Quý nhân, cái miệng lưỡi càng ngày càng lanh lợi .”
“Nhàn Phi nương nương dưỡng thai ở Hàm Phúc Cung, tự nhiên ít khi gặp .” Lệ Quý nhân chịu yếu thế.
Kiều Nhàn Phi đột ngột thất sủng, kéo theo cả đứa con trong bụng cũng ghẻ lạnh, giờ đây Hoàng thượng hỏi han, ngay cả Kiều gia cũng đành chịu. Những mặt ở đây cũng ít kẻ xu nịnh kẻ , khinh thường kẻ , đối với Kiều Nhàn Phi cũng còn sự kính trọng như xưa, kẻ to gan hơn thậm chí còn dám xì xào vài câu.
“Quân Phi nương nương sủng ái nhiều ngày như , thấy Hoàng thượng thăng vị? Theo lý mà , tất cả phi tần đầu thị tẩm đều thăng một bậc, …” Từ một góc nào đó, ai buông một câu.
Chủ đề một nữa chuyển sang Quân Phi. Sắc mặt Quân Phi khẽ khựng , nàng mơ hồ về phía Phương Đồ. Kiều Nhàn Phi mỉm : “Bắc Lương quả thực quy tắc , theo lý mà , Quân Phi cũng nên tấn thăng hàng Tứ Phi , cái chữ ‘Quân’ cũng nên đổi .”
Lời như một cái tát mặt Quân Phi, đ.á.n.h rơi hết tôn nghiêm của nàng, Quân Phi tủi Phương Đồ. Phương Đồ phất tay: “Vậy thì tấn phong Quân Phi Quân Lương Phi.”
Được Hoàng hậu tấn phong khác với Hoàng thượng hạ chỉ tấn phong, đó là hai thái độ khác biệt. Quân Phi, nay là Quân Lương Phi, mặt hề lộ vẻ vui mừng, nàng gượng : “Đa tạ Hoàng hậu nương nương.”
Một buổi thỉnh an mà ai chịu nhường ai, Phương Đồ xong cảm thấy phiền não, liền tìm cớ giải tán . Kiều Nhàn Phi vẫn còn ở , nhưng Phù Nguyệt : “Nhàn Phi nương nương, hai ngày nay công chúa quấy nhiều, Hoàng hậu nương nương nghỉ ngơi đầy đủ, hãy đổi ngày khác hẵng đến ạ.”
Kiều Nhàn Phi đành bất lực, chỉ thể thôi. Quân Lương Phi ở phía Kiều Nhàn Phi còn gặp mặt, càng gì để , nàng liền xoay nghênh ngang bỏ .
Quân Lương Phi khỏi Phượng Nghi cung liền lập tức tìm Thục Phi để tạ tội, đến cửa cung Chung Thúy cung thì kịp đuổi theo bóng lưng của Thục Phi.
“Thục Phi !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-472-that-gia-kho-phan.html.]
Thục Phi tiếng đầu , thấy Quân Lương Phi thở hổn hển chạy đến, nàng nhướng mày: “Quân Lương Phi việc gì ?”
“Muội xa lạ với bản cung , chúng vốn cùng hòa đến đây, lẽ nên tương trợ lẫn , để vững gót chân mới .”
Lệ Quý nhân ở gần đó cũng theo đến, : “Nếu Lương Phi nương nương thật sự còn nhớ tình nghĩa công chúa hòa , bằng khuyên nhủ Hoàng thượng, cũng chia chút sủng ái cho chúng ?”
Gương mặt nhỏ nhắn của Quân Lương Phi sa sầm.
“Cũng , Lương Phi nương nương cũng vất vả mới sủng ái, là do gia tộc bên ngoài hao tâm tốn sức nâng đỡ lên, e là nỡ .” Lệ Quý nhân tặc lưỡi lắc đầu.
Thục Phi khẽ gạt tay Quân Lương Phi , cũng theo: “Bản cung thấy Lệ Quý nhân lý, ba chúng nếu thể vững gót chân, ai dám ức h.i.ế.p chúng ?”
Mèo con Kute
Quân Lương Phi nở một nụ gượng gạo: “Thục Phi , bản cung chịu giúp , chỉ là bản cung bây giờ vẫn nắm giữ trái tim Hoàng thượng, dám đắc tội mạo hiểm. Hôm nay bản cung đến đây là việc bàn bạc, bản cung một chút ?”
Thấy Thục Phi vẫn chịu buông lời, Quân Lương Phi nhanh chóng đảo mắt một vòng : “Là về đứa trẻ trong bụng Kiều Nhàn Phi.”
Nghe thấy hai chữ ‘đứa trẻ’, Thục Phi do dự một lát, hiệu cho Lệ Quý nhân: “Trong viện của bản cung ủ rượu hoa đào mới, mời .”
Theo ý của Quân Lương Phi là mang theo Lệ Quý nhân, nhưng giờ phút , thật sự thể thoát , đành cứng đầu nội điện. Sau khi cho các cung nữ hầu hạ trong điện lui , ba đều giữ thị nữ cận ở bên cạnh hầu hạ, các thị nữ dâng xong liền lui sang một bên chờ lệnh. Thục Phi nhướng mày liếc Quân Lương Phi: “Nói .”
“Bản cung Hoàng thượng phế truất Kiều Nhàn Phi, giao đứa trẻ trong bụng Kiều Nhàn Phi cho các phi tần trong hậu cung nuôi dưỡng, Hoàng hậu nương nương từ chối một .” Quân Lương Phi Thục Phi: “Bản cung ý nuôi tiểu hoàng tử?”
“Xác định là tiểu hoàng tử ?” Lệ Quý nhân hỏi.
Quân Lương Phi gật đầu: “Đã xác định từ một tháng .”
Nghe , Lệ Quý nhân và Thục Phi , ban đầu Thục Phi quả thật ý nuôi tiểu hoàng tử, nhưng giờ đây tiểu hoàng tử là một củ khoai nóng bỏng tay, nàng dám dính ? “Lương Phi , là lòng nuôi ?” Thục Phi hỏi ngược . Quân Lương Phi lắc đầu: “Làm thể chứ, bản cung còn con cái của , thể giúp khác nuôi con?”
Lời , Thục Phi chỉ tin một nửa. Khi con của , một đứa con nuôi để chiếm giữ cũng , nhưng nếu con trai ruột, ai còn nguyện ý nuôi con của khác? “Nếu Quân Lương Phi cũng nuôi, lời rốt cuộc ý gì?” Lệ Quý nhân nghi hoặc: “Bây giờ ai mà chẳng đứa trẻ là một củ khoai nóng bỏng tay, ai dính đó sẽ gặp xui xẻo.”
Quân Lương Phi lắc đầu: “Không , bản cung đứa trẻ mệnh hai thái cực, tìm một phi tần bát tự tương hợp để nuôi dưỡng, thể hóa giải mệnh, nhất định sẽ đại phúc cho Bắc Lương.”
Đại phúc cho Bắc Lương thì chứ? Sáu tuổi đăng cơ, Hoàng thượng thể nhẫn nhịn ?
“Chuyện Lương Phi từ ?” Thục Phi hỏi.
Quân Lương Phi do dự một lát mới : “Là lúc Hoàng thượng và Khâm Thiên Giám đang trò chuyện, bản cung tình cờ . Chuyện Hoàng thượng nghiêm khắc giữ bí mật, cho phép truyền ngoài, bản cung tin tưởng các phi tần khác trong cung, đặc biệt đến đây bàn bạc với hai vị tỷ .”
Dù Quân Lương Phi vẻ nghiêm túc, Thục Phi cũng tin nửa lời. Chỉ là vạch trần, cố tình tỏ rối rắm.
“Nếu Thục Phi nuôi, bản cung thể giúp một tay.” Quân Lương Phi với vẻ mặt chân thành.