Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 461:: Cáo Trạng ---

Cập nhật lúc: 2025-10-09 04:30:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trời chiều lòng , buổi chiều tà, Phượng Nghi Cung bắt đầu đổ mưa lất phất, gió lạnh thổi qua, cung nhân vội vàng dịch những chậu hoa mái hiên trong. Chẳng mấy chốc điện giật sấm rền, mưa càng lúc càng lớn.

 

Cách cửa sổ, tiểu Khương An bé nhỏ nép lòng Phương Đồ ngoài, tay múa chân múa mừng rỡ vẫy vẫy, thỉnh thoảng còn phát tiếng “a a”. Khóe môi Phương Đồ nở nụ , ngón tay khẽ chạm má nàng.

 

“Nương nương, hôm nay là Đức Phi Kiều thị tẩm.” Cung nhân từ ngoài bước , nhíu mày, miệng lầm bầm oán trách: “Kể từ khi Đức Phi Kiều nhập cung, gần như là độc sủng một .”

 

Phương Đồ nhíu mày liếc cung nhân , lạnh giọng: “Hoàng thượng sủng hạnh ai, đến lượt chúng chỉ trỏ.”

 

“Nương nương, trái tim Hoàng thượng vẫn hướng về . Chỉ cần chịu mềm mỏng, xét tình nghĩa ngày xưa, Hoàng thượng sẽ về thôi, đang độ xuân sắc…”

 

“Đủ !” Phương Đồ bịt tai Khương An, hàng mày cau chặt vui : “Ra hành lang quỳ xuống, sự cho phép của bổn cung dậy!”

 

Cung nhân trợn tròn mắt, thể cãi chỉ đành dậm chân hành lang quỳ xuống, mặt lộ rõ vẻ phục. Phương Đồ liếc mắt , sang một cung nhân khác : “Ngày mai cho mẫu nhập cung một chuyến.”

 

Ngày hôm , cơn mưa suốt đêm tạnh, mặt đất ẩm ướt. Phương phu nhân vén váy áo lặng lẽ cung, khi ngang qua Ngự hoa viên thì khéo gặp Đức Phi Kiều và Thục Phi đang thưởng ngoạn sen mưa.

 

“Đó chẳng Phương phu nhân ?” Thục Phi từng gặp Phương phu nhân một nên nhận , cố ý kinh hô: “Nương nương ít khi triệu kiến nhà cung. Mấy tháng nay là Đức Phi tỷ tỷ sủng ái, chẳng lẽ Hoàng hậu nương nương tức giận ?”

 

Đức Phi Kiều chẳng đầu , thẳng về phía Thục Phi: “Hoàng hậu sủng ái hai năm, ai thể đảm bảo chúng sẽ trường cửu suy tàn? Hoa thắm mãi trăm ngày, dung nhan , nào thể mãi mãi giữ nét . Từng đợt nụ hoa tươi tắn như thế cứ thế mà nhú lên mưa, thể đề phòng hết. Thà lo cho còn hơn lo cho khác.”

 

Lời khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của Thục Phi nóng bừng, ý định khơi dậy tâm tư Đức Phi Kiều đối phó Phương phu nhân trực tiếp vạch trần. Đức Phi Kiều liếc mắt Thục Phi: “Hoàng hậu cung sớm hơn chúng một bước, tình cảm với Hoàng thượng vốn khác thường, còn là chính thê. Thục Phi lẽ đối đầu với Hoàng hậu?”

 

Ánh mắt khiến Thục Phi rụt cổ : “Không, thế ?”

 

Đức Phi Kiều bỗng nhiên nở nụ diễm lệ yêu kiều, đầu ngón tay lạnh lẽo nhẹ nhàng chạm má nàng: “Không . Trên đời một loại kẻ ngốc, ly gián, nhưng địa vị đủ, thể lay chuyển, nhận rõ phận của , hậu quả của việc gây chuyện căn bản thể gánh vác.”

 

Bỏ một câu, Đức Phi Kiều ngáp một cái, lay động hình về, để ý đến sắc mặt Thục Phi ngày càng khó coi. Thục Phi siết chặt khăn trong tay, nghiến chặt răng mới nuốt trôi lửa giận.

 

“Nương nương, Đức Phi Kiều cậy gia thế và ân sủng, cũng ngày càng để mắt.” Cung nhân nhịn oán trách.

 

Mèo con Kute

Thục Phi hít sâu một : “Ai bảo bản lĩnh giữ chân Hoàng thượng chứ.” Điều khiến nàng kỳ lạ là Đức Phi Kiều hề ý định Hoàng hậu, an phận một sủng phi là đủ ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-461-cao-trang.html.]

 

Phương phu nhân mấy tháng một nữa nhập cung, gặp Khương An hồng hào, bụ bẫm, yêu nỡ rời tay, ôm nàng lòng trêu đùa một lát.

 

Lát , Phương Đồ dặn dò cung nhân bế Khương An đến thiên điện. Sau khi , Phương phu nhân thở dài: “Nương nương triệu , hai ngày nữa cũng sẽ nhập cung.”

 

“Chẳng lẽ trong nhà chuyện gì ?” Phương Đồ chút lo lắng.

 

Phương phu nhân lắc đầu: “Không , là Tổ mẫu của con xét tình hình chung, trong cung một Đức Phi Kiều, ngày ngày sủng ái, lo lắng con sẽ ghen tuông, nên bảo đến khai thông cho con.”

 

Thì là vì chuyện , nàng thở phào nhẹ nhõm lắc đầu: “Khuyên Hoàng thượng nạp phi, hối hận. Mẫu , Hoàng thượng cái khó của , trách .”

 

Là quân vương một nước, nhiều điều bất đắc dĩ. Làm việc đến mức , cũng là thể gì khác. Phương phu nhân thở dài: “Năm đó nên chùa dâng hương, giờ đây, chuyện đều linh nghiệm cả, nửa phần hy vọng cũng cho con. Về còn mấy chục năm, sống đây?” Nói đến đây, khóe mắt Phương phu nhân đỏ hoe, nghẹn ngào nắm lấy tay Phương Đồ: “Vào cung hai năm, con giày vò đến mức nào, ngoài chỉ vinh quang, ai những gian truân trong đó?”

 

“Mẫu , Hoàng thượng đối đãi với , chỉ là khi đến thăm nữ nhi, hề phô trương.” Phương Đồ khổ, Triều Hi cách ba ngày đến một , đều là canh ba nửa đêm, ôm chặt lấy nàng, trời sáng rời , thần quỷ . Phương phu nhân kinh ngạc.

 

Hai con chuyện một lát, Phương Đồ giữ Phương phu nhân dùng bữa. Những khác trong cung Phương phu nhân đến, lũ lượt đến Phượng Nghi Cung thỉnh an.

 

Quân Phi và Kỳ Quý nhân cùng đến, Vân Quý nhân cùng mấy tiểu chủ khác chờ bên ngoài điện. “Họ đến gì?” Phương Đồ nhíu mày, hôm nay nàng chỉ cùng mẫu hàn huyên chuyện nhà, nhiều quấy rầy.

 

Người đến , tiện gặp. Rất nhanh, mấy bước , khụy gối hành lễ. “Thần thỉnh an Hoàng hậu nương nương.”

 

Phương Đồ xua tay: “Không cần đa lễ.” Kỳ Quý nhân chu môi đỏ mọng mặt Phương Đồ, vẻ như nũng : “Nương nương, nhiều ngày nay là Đức Phi Kiều thị tẩm, thần hôm qua Hoàng thượng đáng lẽ lật thẻ bài của thần , nhưng Đức Phi chặn lấy mất. Nương nương chủ cho thần đó ạ.”

 

Khó khăn lắm mới Hoàng thượng để mắt đến, cơ hội thị tẩm cướp mất, Kỳ Quý nhân tức đến mức cả đêm ngủ . Quân Phi bên cạnh cũng thở dài một : “Đức Phi kiêu căng ngang ngược, chỉ một . Hoàng hậu nương nương là chủ sáu cung, lẽ nên khuyên nhủ Đức Phi.”

 

, hậu cung của một nàng , bò đến mấy cũng thể vượt qua Nương nương.” Kỳ Quý nhân tức đến mức khăn trong tay sắp xé nát. Từng lời oán trách, cố gắng khơi dậy mâu thuẫn giữa Hoàng hậu và Đức Phi Kiều.

 

Phương phu nhân bên cạnh xong nhíu mày, lo lắng về phía Phương Đồ, sợ rằng Phương Đồ chịu nổi lời khiêu khích sẽ mắc mưu lừa. Phương Đồ mỉm : “Đức Phi phong tình vạn chủng, dáng uyển chuyển thướt tha, ngay cả bổn cung thấy cũng thích, huống hồ là Hoàng thượng. Hơn nữa Đức Phi mới nhập cung, các vị tỷ nên bao dung nhiều hơn một chút, chứ ghen tuông mà đến chỗ bổn cung cáo trạng.”

 

“Nương nương đây là sợ Đức Phi ?” Kỳ Quý nhân cố tình tỏ vẻ nghi ngờ.

 

 

Loading...