Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 354:: Quyết tâm ---
Cập nhật lúc: 2025-10-08 00:19:16
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn theo bóng lưng Quý lão phu nhân với vẻ mặt quyết tuyệt cùng Tam lão gia rời . Quý Trường Hành đó, hồi lâu vẫn hồn.
Lưu Vân Nương đuổi theo, chau mày: “Kể từ khi Tam lọt mắt Tiểu điện hạ, Tổ mẫu trọng dụng Tam phòng nhất, chừng đây chính là điều Tổ mẫu giành cho Tam .”
Quý Trường Ngôn bỗng nhiên lọt mắt Tiểu điện hạ, trở thành thị vệ cận , Tam phòng cũng nhờ đó mà thơm lây. Trong khi đó, Đại phòng tự lực cánh sinh.
Lưu Vân Nương chút bất bình trượng phu. Luận về thứ bậc, tới lượt Quý Trường Ngôn!
Quý Trường Hành liếc Lưu Vân Nương, Quý lão phu nhân ở trong phủ, thể đối diện với Lưu Vân Nương, nơi nào cũng nể nàng đôi phần. Nay khuôn mặt thanh tú , trong lòng càng thêm khó chịu, : “Đây là việc của Quý gia, nàng đừng nhúng tay , rảnh rỗi thì hãy dành nhiều thời gian hơn cho mẫu .”
Không đợi Lưu Vân Nương phản bác, ngoài cửa Quý gia thêm nhiều tân khách đến. Thái phó đương triều, Thượng thư Thị lang... Quý Trường Hành dậy nghênh đón.
Sau lưng, Lưu Vân Nương Quý Trường Hành với vẻ mặt kỳ quái. Nàng luôn cảm thấy trái tim trượng phu lạnh lẽo, căn bản thể sưởi ấm .
“Phu nhân, đợi khi bảng vàng công bố, sẽ là Trạng nguyên phu nhân, tương lai Đại thiếu gia còn thăng tiến từng bước, cũng sẽ thơm lây.” Nha khuyên nhủ: “Trong lòng Đại thiếu gia đang chuyện, đừng để tâm.”
Lưu Vân Nương nghĩ , cũng , dạo Quý gia quá nhiều chuyện. Từng chuyện một, đều nhằm Quý Trường Hành, khó tránh khỏi vui vẻ.
Ngày tháng còn dài, nàng thể chờ đợi. Rồi sẽ một ngày, Quý Trường Hành sẽ nhận điểm của nàng.
Quý phủ trong thời gian ngắn phân gia, mỗi tự dọn , Quý lão phu nhân thậm chí còn phái đến Quý gia tổ từ thỉnh Tộc trưởng đến, đặc biệt lập văn bản, thậm chí còn ghi chép tộc phả. Ngay cả quan phủ cũng thông báo.
Tam lão gia nhịn hỏi: “Mẫu , cũng cần thận trọng đến thế chứ?” Quý lão phu nhân lắc đầu: “Ta thể trơ mắt Quý gia hủy hoại trong chốc lát.”
Nói đoạn vẫn yên tâm, bà gọi tất cả con cái của Tam phòng và Tứ phòng, cùng các cháu trai cháu gái, đuổi hết nô bộc , trịnh trọng dặn dò: “Lần phân gia, mà là vạch rõ ranh giới, hãy nhớ kỹ, Đại phòng và Nhị phòng cùng một lòng với các ngươi, vinh hoa phú quý cũng liên quan gì đến các ngươi, sống cuộc đời của còn quan trọng hơn bất cứ điều gì.”
Quý lão phu nhân lệnh cho Tam phòng Tứ phòng tiếp xúc với Đại phòng Nhị phòng, cũng qua .
“Mẫu , đây là đoạn tuyệt?” Tam lão gia run rẩy hỏi. Quý lão phu nhân gật đầu.
Tam phòng Tứ phòng , lay chuyển lời dặn dò nhiều của Quý lão phu nhân, đành đồng ý.
“Lão Tam, sẽ ở Tam phòng, Đại phòng Nhị phòng đến thăm, hãy trực tiếp từ chối.” Tam lão gia gật đầu.
Quý lão phu nhân sang Tứ lão gia: “Lão Tứ, đây là quyết định của riêng , bất kỳ ai ảnh hưởng, khi chuyện rõ ràng, đừng quên giúp Tam ca con chứng.”
Tứ lão gia thuận theo đáp lời.
Quý lão phu nhân sợ ngoài chuyện phân gia, yêu cầu Tam phòng tổ chức một bữa tiệc mừng nhà mới.
“Hãy gửi thiệp mời đến tất cả những gia đình tiếng tăm trong Kinh thành, cần tất cả đều đến, chỉ cần họ chuyện .”
Quý lão phu nhân thúc giục: “Sáng mai thiệp mời gửi !” Tam lão gia kinh ngạc vì việc quá vội vàng.
“Mấy vị nữ quyến các ngươi, đừng vội vàng dọn dẹp hậu viện nữa, hãy dọn dẹp một sân viện để tiếp đãi khách khứa, tìm vài tửu quán chuẩn tiệc rượu, điểm tâm, tốn nhiều ngân lượng một chút cũng .”
Tam phòng và Tứ phòng thấy , Quý lão phu nhân hạ quyết tâm, cắt đứt quan hệ với Đại phòng.
Ngày hôm , Tam lão gia và Tứ lão gia, cùng vài cháu trai cháu gái nổi bật, khắp nơi gửi thiệp mời.
Tiểu điện hạ là đầu tiên nhận thiệp, tỏ ý nhất định sẽ đến tham dự chúc mừng. Có tước vị của Tiểu điện hạ, thiệp mời của Tam phòng Quý gia dễ dàng chấp nhận.
Một chiếc xe ngựa qua, Quý Trường Hành vén rèm lên, vặn thấy Tam thúc mồ hôi đầm đìa từ phủ , vội vàng chạy đến nhà tiếp theo.
Chàng khẩy, lộ vài phần khinh thường, rời khỏi Quý gia tổ trạch, chẳng khác nào một chi nhánh tách . Dựa việc Quý Trường Ngôn ở đó, thật sự tưởng ai cũng sẽ nể mặt ?
“Đại thiếu gia, thuộc hạ Tam lão gia hôm nay trời sáng đến phủ Tiểu điện hạ, Tiểu điện hạ tuyên bố sẽ đích đến chúc mừng, chiêu bài Tiểu điện hạ ở đó, ai dám nể mặt?” Thị vệ .
Quý Trường Hành nhướng mày: “Bữa tiệc như , Tiểu điện hạ cũng ?” Thị vệ gật đầu.
Chàng im lặng, hồi lâu hỏi: “Phái canh chừng xem thiệp mời nào gửi đến Công chúa phủ .” Thị vệ ngây một chút, gật đầu.
Gửi thiệp mời suốt cả ngày, khi Quý Tam gia và Quý Tứ gia trở về, chân đều mềm nhũn, ghế thở hổn hển.
Quý Tam gia : “Bữa tiệc quá vội vàng.”
“Phải đó, Mẫu tổ chức khi bảng vàng công bố, giờ Kinh thành cũng là chuyện khoa cử, nếu Tiểu điện hạ nhận thiệp, thật sự chắc ai đến.” Quý Tứ gia hiểu chuyện .
Quý Tam gia gật đầu tỏ vẻ tán thành.
Đến ngày thật sự diễn yến tiệc mừng nhà mới, sáng sớm tinh mơ Triều Hi đến cửa, vật tiên phong chính là một tấm biển ngạch "Quý Trạch".
Hai chữ "Quý Trạch" khí phách mạnh mẽ, Quý Trường Ngôn giới thiệu với : “Đây là do Thái tử điện hạ đích chấp bút.”
Quý lão phu nhân tươi rạng rỡ, cúi tạ ơn về phía Hoàng cung.
“Lão phu nhân cần đa lễ.” Triều Hi đỡ nhẹ.
Chẳng mấy chốc cửa Quý Trạch, khách khứa tấp nập. Xe cộ như nước chảy. Tiếng chúc mừng ngớt.
“Quý lão phu nhân thật phúc khí, con cháu đầy đàn, ai nấy đều thành đạt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-354-quyet-tam.html.]
“Phải đó, một trưởng tôn tương lai là Trạng nguyên lang, thứ tôn đang việc bên cạnh Tiểu điện hạ.”
“Sau chừng là một nhà ba Hầu.”
Lời tung hô khen ngợi nối tiếp , nhưng mặt Quý lão phu nhân mấy nụ , bà tấm biển ngạch Quý Trạch, giọng vang dội: “Bảng vàng còn công bố, càn khôn định, chư vị học tử đều cơ hội đỗ đạt cao. Lão bà tử tuổi cao, hiểu vinh quang 'một nhà ba Hầu' là gì, chỉ mong con cháu trung quân ái quốc, một lòng son sắt là đủ.”
Lời dứt, bốn phía im lặng như tờ. Triều Hi vỗ tay: “Lão phu nhân !” Tiếng vỗ tay theo đó vang vọng khắp trung.
Hành động của Quý lão phu nhân cũng là để cho , Quý gia chia tay mỗi một ngả.
Không xa xe ngựa, một bóng đó, những lời rõ mồn một, sắc mặt trầm xuống.
“Trường Hành, ý của Tổ mẫu con quá rõ ràng.” Quý phu nhân trong xe ngựa thở dài: “Sau , chúng và Tổ mẫu con chính là hai gia đình .”
Vội vàng tổ chức tiệc tùng như , còn những lời , chẳng là để vạch rõ ranh giới ?
Quý Trường Hành xoay lên xe ngựa, đầu ngón tay siết chặt: “Ta nhất định thể chứng minh, mạnh hơn Tam ! Hắn mới là kẻ dựa nhân mạch tổ tiên để lọt mắt Tiểu điện hạ, còn là dựa chính !”
Quý phu nhân nên khuyên thế nào, thở dài một tiếng, vẻ mặt bất lực.
“Mẫu , đợi thêm chút nữa, còn năm ngày nữa là bảng vàng công bố .” Quý Trường Hành âm thầm thề trong lòng, nhất định rạng danh!
“Công chúa đến !” Ngoài cửa sổ ai đó hô lên một tiếng, theo khe hở của rèm , một chiếc xe ngựa xa hoa dừng .
Một bóng dáng kiều diễm vàng óng nhảy xuống xe ngựa, mặt mang nụ , phía còn Phương Đồ theo. Hai vai kề vai cùng bước Quý Trạch.
Quý phu nhân cũng thấy, ôm n.g.ự.c : “Ngày đó nếu cố chấp trúng Công chúa, thì cũng đến nỗi khắp nơi đều nhắm . Trường Hành, Mẫu hối hận , đáng lẽ ngày đó nên chọn cho con một danh môn khuê tú, thì hôm nay con chính là thiếu niên rạng rỡ nhất Kinh thành!”
Chỉ trách nàng quá tự tin, lầm tưởng nhất định thể thuyết phục Thái tử phi, cưới Công chúa. Ai thể ngờ chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, thành nông nỗi .
Quý Trường Hành theo bóng lưng dần khuất xa. Trong lòng chua xót. Chợt hướng ngoài xe ngựa : “Về phủ!” Xe ngựa dần xa.
Quý Trạch đông như trẩy hội, Quý lão phu nhân đích tiếp đãi khách khứa đến hôm nay, Tam phu nhân và Tứ phu nhân thì phụ trách an nguy của các cô gái, tuyệt đối cho kẻ ý đồ cơ hội.
Tứ phu nhân thấy Công chúa đến, tặc lưỡi: “Chẳng trách Trường Hành cứ đêm ngày mong nhớ, Lưu Vân Nương sắc mặt . Người con gái kiều diễm như , cũng thấy vui lòng.”
Tứ phu nhân càng càng vui vẻ, Tam phu nhân quên nhắc nhở: “Công chúa còn nguy hiểm hơn cả Tiểu điện hạ đó, Đông Cung vẻ buông thả, nhưng ai dám tơ tưởng đến Công chúa, đảm bảo kết cục . Ta Trường Ngôn , Công chúa hứa hôn .”
Mèo con Kute
“Nhà ai?” Tứ phu nhân vẻ mặt tám chuyện. “Chuyện nàng đừng hỏi nữa, đang giấu kín đấy.”
Tam phu nhân nghiêm túc khuyên nhủ, Tứ phu nhân ngoan ngoãn theo Tam phu nhân, nàng gì, Tứ phu nhân đều .
“Ta chỉ thôi, nào dám tơ tưởng.” Tứ phu nhân bày tỏ mơ cũng dám nghĩ tới, nhà chỉ một mảnh đất nhỏ, thể nuôi nổi vị Phật lớn .
Quý lão phu nhân coi Công chúa là thượng khách, cùng Công chúa trò chuyện phiếm. Khách nam và khách nữ tách riêng, Quý Tam gia phụ trách tiếp đãi Tiểu điện hạ.
Nhạc Yến ở vị trí chủ vị, uống xong một chén liền đặt xuống, mấy vị phu nhân lớn tuổi hơn nàng ở đó ngược cảm thấy gò bó, cũng dám chuyện khác, sợ bẩn tai nàng.
Nhạc Yến tự cũng thoải mái, vẫy vẫy tay với Quý lão phu nhân, rằng tìm mấy cô nương quen để chơi.
Quý lão phu nhân mỉm đồng ý, lập tức để Tứ phu nhân cùng. Thực Tứ phu nhân lòng sáng như gương, đây là ý nàng canh chừng từng giây từng phút, tuyệt đối để vị Tiểu tổ tông sứt mẻ chút nào.
Tứ phu nhân căng thẳng gật đầu. May mắn , Nhạc Yến chỉ trong lương đình trò chuyện phiếm với mấy cô gái, thơ thưởng họa, hề vẻ, bình dị gần gũi, một chút cũng khó chiều.
Tứ phu nhân lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, nàng thỉnh thoảng liếc Nhạc Yến, đầu hỏi nha : “Chẳng trách Thái tử phi cưng chiều như bảo bối, như , ai mới thể cưới về.”
Nha gật đầu phụ họa: “Đó nhất định là một phương bá chủ, mới tư cách bảo vệ. Công chúa hạ giá, thể chịu uất ức?”
Lời Tứ phu nhân tán thành.
Không từ lúc nào đến giữa trưa, bên ngoài truyền tin Cơ Đường dẫn theo Thế tử phi mới cưới mời mà đến.
Người đến tận cửa , cũng tiện từ chối.
Quý Tứ gia đích cửa đón, Cơ Đường vẻ: “Quý gia dời phủ tổ chức hỷ yến, gửi thiệp mời đến Trấn Vương phủ? Chẳng lẽ là coi Trấn Vương phủ gì?”
Quý Tứ gia sớm nghĩ kỹ lời đối đáp: “Làm , Quý gia chỉ còn thiếu việc từng nhà gửi thiệp thôi, cũng dám mong Vương phủ đến. Tất cả đều là tự nguyện đến ủng hộ, nếu chiêu đãi chu đáo, còn xin Thế tử rộng lòng bao dung.”
Cơ Đường khẩy: “Ý ngươi là Quý gia gửi thiệp, là Trấn Vương phủ chúng mẩy chịu đến?”
Có kẻ cố tình kiếm chuyện, bọn họ cũng đành chịu. Không dám đắc tội, chỉ thể thận trọng từng li từng tí mà tạ .
Cơ Đường vẫn chịu thôi, đầu về phía thị vệ: “Trấn Vương phủ từng nhận thiệp mời của Quý gia ?” Thị vệ lập tức lắc đầu.
“Quý Lão Tứ, ngươi dám lừa !” Cơ Đường giận dữ trừng mắt.
Quý Tứ gia khỏi toát mồ hôi li ti trán, căng thẳng : “Ta... Thế tử hiểu lầm .”
“Đã gửi thiệp, còn mặt mũi nào mà đến đây chờ chực?”
Nhạc Yến bước ngoài lúc thấy cảnh , bĩu môi: “Ta thật mặt Thế tử từ bao giờ dày đến thế, mời mà đến, còn hung hăng chèn ép khác!”