Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 348:: Sỉ nhục ---

Cập nhật lúc: 2025-10-08 00:19:10
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Rời khỏi đại sảnh, cách đó xa Cơ Lệnh đợi. Hắn bước vài bước tới gần Cơ Lệnh, mỉm : “Giữa đại ca và , phụ vương chắc chắn sẽ tin tưởng .” Cơ Dĩnh siết chặt môi: “Đệ cũng từng nghĩ đại ca bất an phận đến thế.” “Đệ đó, chính là quá mềm lòng, khắp nơi đều nắm thóp, nào coi gì.” Cơ Lệnh cong môi , thậm chí còn một sự khoái cảm khi hả hê: “Nếu đích trưởng tử, bấy nhiêu năm vinh hoa phú quý?” Hắn nhướng mày, ngữ khí tràn đầy vẻ khinh thường và bất phục đối với Cơ Đường.

 

Rồi Cơ Lệnh sang Cơ Dĩnh, : “Dĩnh , chúng mới là ruột thịt một lòng, tàn nhẫn như , sẽ bao giờ đẩy chỗ c.h.ế.t.” Cơ Dĩnh im lặng lâu mới hỏi: “Chuyện ở Tần Phương Các xử lý thỏa cả ?” “Đệ yên tâm, tuyệt đối tìm dù chỉ một chút manh mối, cũng xử lý sạch sẽ .” Cơ Lệnh đưa tay xoa xoa bắp chân đang đau nhức, vẻ mặt lộ rõ sự ơn: “Chân gần như khỏi hẳn .” “Đợi thêm chút nữa, lo phụ còn nghi ngờ tiêu tan.” Cơ Dĩnh giả bộ lo lắng, Cơ Lệnh xua tay: “Người là ông tìm, lửa là con gái ông phóng, tất cả chuyện đều do ông tay, liên quan gì đến . Cho dù một ngày lộ tẩy, yên tâm, sẽ chủ động gánh vác, tuyệt đối bẩn tay .” “Nhị ca, chúng nên những lời .” Cơ Dĩnh lắc đầu, thở dài một đầy bất lực.

Mèo con Kute

 

Lúc Cơ Tuyết Nhan tới, đ.á.n.h giá Cơ Dĩnh: “Ta xông biển lửa cứu , thương ?” Cơ Dĩnh : “Vết thương nhẹ, đáng ngại.” “Vết thương nhẹ chỗ nào, suýt chút nữa là chôn trong biển lửa , cánh tay suýt thiêu hủy.” Cơ Lệnh hừ một tiếng, nhướng mày Cơ Tuyết Nhan, hỏi với vẻ như : “Đại tỷ là đến thăm trưởng thăm Dĩnh ?” Cơ Tuyết Nhan mặt mày bình thản đáp: “Đều là cùng sinh , đương nhiên đều coi trọng, ngoài đại ca và Dĩnh , còn một chuyện cần tìm nhị thương lượng.” Cơ Lệnh lười biếng thèm vạch trần lời , tật ở chân của tám năm , cũng chẳng thấy Cơ Tuyết Nhan đến thăm. Hắn thậm chí còn đích đến cầu xin Cơ Tuyết Nhan, nhắc nhở cả Giang y, nhưng Cơ Tuyết Nhan giả ngu, thấy c.h.ế.t cứu. Hại què quặt ròng rã tám năm, trong cả Trấn Vương phủ cứ như một kẻ phế vật, ngay cả một nô tài cũng dám vênh váo sai bảo . Nếu Cơ Dĩnh trở về phủ, tay giúp đỡ , Cơ Lệnh dám tưởng tượng thể vượt qua . Trong Trấn Vương phủ, Cơ Lệnh phòng Cơ Tuyết Nhan và Cơ Đường nhiều hơn là tin tưởng.

 

“Quý Chỉ Tình sai nha đến truyền lời, đồng ý chuyện hôn sự đó.” Cơ Tuyết Nhan bỏ qua lời châm chọc của Cơ Lệnh, với giọng điệu chân thành: “Một cô đơn mãi cũng là cách, theo thấy, mối hôn sự cũng tệ, Quý đại cô nương tư tát sảng, là con gái nhà danh môn, xứng với .” “Nàng thê tử của nhị ca, là ủy khuất nhị ca .” Cơ Dĩnh cắt lời Cơ Lệnh đang chuẩn : “Nàng danh tiếng hủy hoại, thành câm, Quý gia ruồng bỏ, lựa chọn nhị ca cũng là bất đắc dĩ, nhưng nhị ca đường đường là đích thứ tử của vương phủ, vì lẽ gì cưới nàng ?” Nghe lời Cơ Dĩnh , Cơ Lệnh vô cùng cảm động, cả kinh thành đều nhị công tử Trấn Vương phủ là một kẻ hỗn xược, ai chịu gả đích nữ cho . Thêm đó tật ở chân, công danh, nếu khoác cái danh hiệu Trấn Vương phủ, e rằng ai thèm liếc mắt thêm một cái.

 

“Dĩnh , về phía , nhị ca tật chân khỏi, c.h.ế.t mất hai vợ cả, danh tiếng tồi tệ, Quý đại cô nương chủ động gả tới, dễ dàng.” Cơ Tuyết Nhan ngược thấy mối hôn sự tệ, cũng khuyên Cơ Lệnh nên tự . Cơ Dĩnh ngẩng đầu: “Nhị ca là đích trưởng của , sâu sắc tin tưởng, chỉ một điều thôi đủ để xứng với danh môn khuê nữ, đích nữ Quý gia mới là kẻ thanh danh lang tạ, ngay cả xách giày cho nhị ca cũng xứng!” Đây là đầu tiên Cơ Dĩnh vì Cơ Lệnh mà phản bác Cơ Tuyết Nhan, nàng sững sờ, Cơ Tuyết Nhan dám tỏ thái độ với Cơ Lệnh, nhưng đối với Cơ Dĩnh thì dám. Bị phản bác cũng dám tức giận, gượng: “Là đa nghi , nếu như , sẽ từ chối Quý gia.” Cơ Dĩnh nhếch môi nở nụ châm biếm: “Quý gia liên tục vả mặt Trấn Vương phủ, nay đến cầu hôn, đúng là một cơ hội , nhị ca, thấy ?” Cơ Lệnh hiểu ý: “Lời Dĩnh cực kỳ đúng, mối hôn sự sẽ đích .” “Nhị !” Cơ Tuyết Nhan vội vàng ngăn Cơ Lệnh : “Cũng cần thiết lớn chuyện , sai về từ chối là , Quý gia dù cũng là danh môn.”

 

Sở dĩ Cơ Tuyết Nhan giúp Quý Chỉ Tình đỡ, cũng là vì Quý Chỉ Tình hứa hẹn đủ thứ lợi ích, còn đưa ít ngân phiếu. Thấy Cơ Tuyết Nhan khắp nơi ngăn cản, còn giúp Quý Chỉ Tình , Cơ Lệnh nhanh chóng đoán mấu chốt, khóe miệng cong lên một nụ lạnh: “Quý gia là phe bảo vệ Thái tử, đắc tội thì chứ? Đại tỷ hôm nay , tệ đến mấy, cũng đến nỗi cưới một câm vợ chứ?” Bị Cơ Lệnh phản hỏi, Cơ Tuyết Nhan á khẩu nên lời, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, tức giận : “Ta cũng là vì mà suy nghĩ, đành lòng cô độc một , hiểu lầm , , nếu từ hôn, tự .” Nói đoạn, Cơ Tuyết Nhan phất tay áo bỏ . Nhìn từ phía lưng, rõ ràng là nàng tức giận hề nhẹ. Cơ Dĩnh cau chặt mày: “Nhị ca, cảm thấy trong khỏe, xin về nghỉ ngơi . Lời đại tỷ cần để trong lòng, chỉ là cảm thấy Quý Chỉ Tình tâm cao khí ngạo, sa cơ lỡ vận mới gả cho , thật sự xứng với .” “Ta trách .” Cơ Lệnh hạ giọng ba phần, đó Quý Chỉ Tình từ chối một , nay đối phương tìm đến tận cửa, nhân cơ hội mà sỉ nhục thì quả là quá cốt khí. “Đệ về nghỉ ngơi , lát nữa sẽ đến thăm .”

 

Quý gia

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-348-si-nhuc.html.]

 

Chưa sáng rõ, Vân Nương thức dậy, vén màn trướng lên thấy Quý Trường Hành đang mặc y phục ngủ ghế quý phi bên cạnh, cuộn tròn, chau mày, trông như đang tâm sự. Nàng khẽ động, Quý Trường Hành mở mắt. Hai bốn mắt . Vân Nương chút căng thẳng: “Phu quân…” “Ai cho phép ngươi gọi như ?” Quý Trường Hành lộ vẻ vui, dậy Vân Nương: “Cưới ngươi ý định của , từ nay về ngươi và giếng nước phạm nước sông, bên ngoài sẽ giữ thể diện thiếu phu nhân Quý gia cho ngươi, bên trong, ngươi hãy giữ bổn phận của .” Vân Nương khi gả tới trượng phu thích nàng, hai vốn từng gặp mặt, cô mẫu rằng ngày tháng còn dài, tiếp xúc lâu , thể hòa hợp như tiếng đàn tiếng sắt. Đêm tân hôn ghẻ lạnh, trong lòng Vân Nương tủi , nhưng chỉ cần nghĩ đến mối hôn sự do Quý lão phu nhân đích định đoạt, Quý lão phu nhân chống lưng, vị trí thiếu phu nhân Quý gia ai thể lay chuyển, nàng cũng dần dần buông bỏ. Tự an ủi là một chuyện, đích trải nghiệm là chuyện khác. Vân Nương kinh ngạc Quý Trường Hành. Nàng chỉ gọi một tiếng phu quân mà thôi.

 

Quý Trường Hành cởi hỉ phục, đến cạnh cửa, gõ cửa. Bên ngoài mở khóa, mở cửa Quý Trường Hành nhấc chân định thì ma ma chặn : “Lão phu nhân đợi ở đại sảnh, đợi hai vị tân nhân đến dâng .” Ánh mắt ma ma liếc trong phòng, sắc mặt Vân Nương lắm, khăn trinh tiết trắng tinh vẫn nguyên vẹn. Ma ma hiểu ý, thu thần sắc. Nha trang điểm cho Vân Nương, quần áo cùng Quý Trường Hành dâng . Đại sảnh chật kín . Quý lão phu nhân ở vị trí cao nhất, mặt mang nụ nhạt, vì ngày hôm nay, bà đặc biệt khăn vấn trán đỏ, ngay cả áo khoác cũng là màu đỏ sẫm, trông vô cùng hỉ khí. Vân Nương chút căng thẳng. Nhị phu nhân bước tới: “Vân Nương, gả cửa cũng cần lo lắng, nơi về đều là nhân của con.” Chẳng trông đợi Quý Trường Hành mở lời giới thiệu, nhị phu nhân dứt khoát kéo Vân Nương bắt đầu giới thiệu, Vân Nương lượt hành lễ dâng . Quý lão phu nhân trao cho Vân Nương một chiếc vòng ngọc chất lượng cực : “Hảo hài tử!” Vân Nương hồi hộp nhận lấy lùi về bên cạnh Quý Trường Hành.

 

Hành động khiến Quý phu nhân khỏi cau mày, chỉ cảm thấy Vân Nương quá tiểu gia tử khí, rụt rè thể thống gì. “Lát nữa con đến viện của .” Quý phu nhân . Vân Nương gật đầu. Không chỉ Quý phu nhân nghĩ , ngay cả các phòng khác cũng nghĩ như , hai cạnh , bất luận là dung mạo, phận, khí độ, căn bản đều xứng đôi. Mọi đều đang đ.á.n.h giá Vân Nương, ánh mắt quá thẳng thắn khiến Vân Nương lộ vẻ khó xử, hướng về nhị phu nhân mà mắt đỏ hoe. Nhị phu nhân cũng chút vui, là lão phu nhân cầu xin cưới về, từng bày bộ mặt khó coi cho ai xem chứ? Chưa đợi nhị phu nhân phát tác, bên ngoài truyền đến tiếng Trấn Vương phủ tới. Mọi đều kinh ngạc. Không lâu , thấy Cơ Lệnh với bước chân chậm rãi xuất hiện mặt , Quý lão phu nhân đến, mí mắt giật giật: “Hắn đến đây?” Không chỉ Quý lão phu nhân, những khác đối với Cơ Lệnh cũng chau mày, chút nghi hoặc.

 

Ánh mắt Cơ Lệnh dừng Quý Trường Hành: “Quý đại công tử chúc mừng nhé, cưới mỹ kiều nương, chúc mừng sớm sinh quý tử.” Sắc mặt Quý Trường Hành trầm xuống: “Cơ nhị công tử mời mà đến?” Cơ Lệnh : “Cũng mời mà đến, là vì một mối hôn sự, rõ ràng mặt đối mặt với Quý đại cô nương.” Nhắc đến hôn sự, nhắc đến Quý Chỉ Tình. Người đầu tiên thể yên là Quý phu nhân: “Cơ nhị công tử, bất luận bên ngoài đồn thổi thị phi thế nào, Chỉ Tình nhà là một cô nương , tuyệt đối sẽ gả cho ngươi điền phòng .” “Người Trấn Vương phủ hết đến khác đến cầu hôn, mặt dày thật đấy.” Quý Trường Hành vốn đang ấm ức chỗ phát tiết, thấy Cơ Lệnh, nào còn khách khí gì nữa: “Cơ nhị công tử, nơi hoan nghênh ngươi, xin mời về cho.” Nhìn khuôn mặt kiêu ngạo của Quý gia, Cơ Lệnh tức giận đến cực điểm bật : “Lạc Lạc năm đó quả thật mù mắt , thể trúng thứ như ngươi chứ? Một thần tử nho nhỏ, dựa chút giao tình tổ tiên để , thật sự cho rằng là thứ thơm tho tranh giành ? Ta dù gì cũng là đích tử Trấn Vương phủ, lẽ nào tự hạ cưới Quý Chỉ Tình?” Thấy Cơ Lệnh giận dữ đến mất bình tĩnh, bắt đầu sỉ nhục Quý Chỉ Tình, Quý Trường Hành nắm c.h.ặ.t t.a.y kêu răng rắc, nghiến răng nghiến lợi: “Ngươi đang !” “Chư vị cho rõ đây, chính là đích trưởng nữ Quý gia các ngươi, Quý Chỉ Tình, hổ mà đến tận cửa cầu xin cưới nàng, hôm nay đặc biệt đến đây, chính là để cho các ngươi , Cơ Lệnh thà cưới gái lầu xanh, cũng thèm cưới nữ nhân Quý gia!” Nói đoạn, Cơ Lệnh nghênh ngang phất tay áo bỏ .

 

Rầm! “Đứng !” Quý lão phu nhân vỗ bàn dậy, sắc mặt xanh mét Cơ Lệnh, năng cũng lưu loát: “Ngươi, ngươi cái gì?” Cơ Lệnh cố ý dừng bước đầu liếc xéo Quý lão phu nhân: “Chuyện còn hỏi cháu gái bảo bối của .” Lại nữa nghênh ngang bỏ , Quý lão phu nhân thể yên nữa, sắc mặt âm trầm: “Đi, đưa đại cô nương đến đây, đưa bà già giữ cửa đến, điều tra xem hôm nay là ai Trấn Vương phủ!” “Tổ mẫu, Cơ Lệnh chỉ là một tên vô , lời thể tin, đây Trấn Vương phủ sai đến chuyện hôn sự, đại tỷ từ chối, nay chủ động tìm đến cửa chứ?” Quý Trường Hành tin. Trong mắt , đại tỷ kiêu ngạo cốt khí, tuyệt đối chuyện như . Quý lão phu nhân thở gấp: “Nếu chuyện , dám nghênh ngang, đường hoàng đến tận cửa để sỉ nhục ?” Bà tức giận đến cực điểm: “Hôm nay Cơ Lệnh chỉ cần cố ý bịa đặt gây sự, nhất định sẽ cung cáo trạng!” Quý Trường Hành mím môi, đành thỏa hiệp. Không lâu , Quý Chỉ Tình đưa đến, nha mời nàng rõ nguyên nhân, nàng chỉ nghĩ là nàng nhận dâng của tân nương. Đến khi thấy Vân Nương, nàng bản năng cau mày, trong mắt thoáng qua vẻ khinh thường, nhưng nhanh che giấu , cúi gối chào Quý lão phu nhân. “Đại tỷ, Cơ Lệnh đến một chuyến, tỷ mau giải thích với tổ mẫu , tỷ từng sai đến Trấn Vương phủ cầu xin Cơ gia nhị công tử cưới…”

 

ngươi.” Quý Trường Hành vội vã nắm chặt cánh tay Quý Chỉ Tình. Quý Chỉ Tình sắc mặt chợt biến đổi, ánh mắt né tránh dám ngẩng đầu. Chỉ một cái liếc , lòng Quý Trường Hành thắt .

 

 

Loading...