Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 333: Huynh trưởng ---

Cập nhật lúc: 2025-10-08 00:18:55
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hình tướng quân tức giận rời , về đến phủ mở miệng mắng Hình Uyển Nguyệt một trận: "Dương cô nương ở trong đống xác c.h.ế.t cứu Tiểu Vương gia , Trấn Vương phủ coi nàng như ân nhân, con bớt gây sự với nàng ." "Phụ ?" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hình Uyển Nguyệt tái mét, nàng siết chặt khăn trong tay: "Nàng mang cái khuôn mặt đó xuất hiện chiến trường, thì thể là cô nương nhà đàng hoàng nào? Tại trùng hợp đến thế mà cứu Tiểu Vương gia? Đây rõ ràng là để đề cao Dương cô nương, cố ý bịa đặt!" "Đủ !" Hình tướng quân thấy con gái đột nhiên trở nên cực đoan, : "Ân tình , Tiểu Vương gia đích thừa nhận, Vương phủ cũng công nhận, đến lượt con phủ nhận!"

 

Hình Uyển Nguyệt căn bản tin, một mỹ nhân mềm yếu thể giữa bao nhiêu mà cứu mạng , còn thể bình an vô sự trở về. Hình tướng quân khuyên: "Vương gia đảm bảo , khi con sinh hạ đích tử, ai thể lay chuyển địa vị của con, cũng sẽ thứ tử. Uyển Nguyệt, nếu con còn gây chuyện, chính là lễ tiết, sẽ đời chê đấy!" "Phụ , ngay cả cũng tin con ?" Hình Uyển Nguyệt chút tủi . Hình tướng quân hít sâu một : "Con kinh thành hiện giờ đồn đại về con thế nào ? Kiêu căng ngạo mạn, độ lượng bao dung, lỗ mãng mạo phạm công chúa..." Còn những lời khó hơn, Hình tướng quân thật sự tiện , ông nghiêm túc chằm chằm Hình Uyển Nguyệt: "Uyển Nguyệt, con luôn đại thể, từng như , giờ thành nông nỗi ?"

 

Hình Uyển Nguyệt sững sờ, hổ đến đỏ bừng mặt, nắm chặt khăn tay một lúc gì, mãi lâu mới thốt lên: "Là con hồ đồ , sẽ như nữa." Lúc , bên ngoài tin đồn sáng sớm Tiểu Vương gia đến Dương phủ nán nửa canh giờ mới thiết triều, Hình Uyển Nguyệt kinh ngạc c.ắ.n răng cố nhịn: "Phụ đúng, dù cũng chỉ là một thị , con hà cớ gì bận tâm."

 

Trên buổi thiết triều, Cơ Dĩnh vẻ mặt kỳ lạ, hai bên má ửng đỏ, ít chằm chằm. Cơ Dĩnh hắng giọng, thẳng là côn trùng độc cắn, cả. những gần thể thấy lờ mờ năm dấu ngón tay. Người nọ dụi mắt, còn tưởng lầm , khi thì bắt gặp đôi mắt đen thẳm của Cơ Dĩnh, sợ đến mức vội vàng cúi đầu. Tan thiết triều.

 

Triều Hi định tìm Cơ Dĩnh, nhưng thị vệ nhắc nhở: "Điện hạ, Công chúa đến phủ chờ từ sớm ." Cơ Dĩnh xong Triều Hi: "Nàng chắc là cả đêm ngủ . Tấu chương hôm nay, cứ gửi đến phủ của , sẽ ngươi xem xét." "Chỉ một ngày thôi ?" Triều Hi nhướng mày. Cơ Dĩnh nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày, liếc đang thừa cơ gây khó dễ, hít sâu một : "Một tháng." "Đi!" Triều Hi hai lời liền trao một tấm đối bài cho Cơ Dĩnh: "Đây là đối bài của phủ , ngươi cầm tấm đối bài , thể tự do. Ta sẽ sai dọn một thư phòng cho ngươi." Cơ Dĩnh nhớ đêm qua, hít sâu một , lặng lẽ cất tấm đối bài lòng, nhàn nhạt một câu: "Đã ."

 

Ánh mắt Triều Hi dịch lên, chằm chằm khuôn mặt Cơ Dĩnh, tặc lưỡi: "Sức mạnh nhỏ nhỉ?" Nói xong, nghênh ngang rời . Cơ Dĩnh từ xa bóng lưng Triều Hi, một lời, mãi lâu mới cất bước. Ra khỏi cổng cung, Cơ Lệnh nghênh đón, kể chuyện sáng nay Hình tướng quân đến Trấn Vương phủ. "Ngươi yên tâm, phụ vương vẫn về phía ngươi." Cơ Lệnh . "Đa tạ nhị ca."

 

"Huynh chúng khách khí gì chứ? Dĩnh , dạo đại ca ngầm nhiều với mấy vị quan, ngươi chút chuẩn nào ?" Cơ Lệnh hỏi. Cơ Dĩnh : "Phụ vương ắt hẳn cũng chuyện, nếu phụ vương ngăn cản, ắt hẳn là ngầm đồng ý . Chúng nếu nhúng tay , chừng phụ vương sẽ vui. Đại ca càng cam tâm, cơ hội về Đông Nguyên sẽ càng nhỏ." Nghe , Cơ Lệnh : "Cũng ."

 

Khi ngang qua Dương phủ, Cơ Dĩnh : "Ta hứa với Dương cô nương sẽ cùng nàng dùng bữa, nhị ca cùng ?" Cơ Lệnh lắc đầu: "Thôi , sẽ phiền nhã hứng của ngươi. Hiếm khi cô nương nào lọt mắt ngươi, Dương cô nương quả thực mạnh hơn Hình cô nương chỉ trăm ." Vẫy tay cáo biệt.

 

Cơ Dĩnh xuống xe ngựa bước phủ Dương gia, thẳng đến thư phòng. Dương Khánh Phượng cũng hề xuất hiện, hai một nam một bắc chiếm giữ các khu sân, can thiệp lẫn . Khi cần thiết, Dương Khánh Phượng tự nhiên sẽ xuất hiện. Trong sân yên tĩnh, ôm đối bài trong lòng, chần chừ một lát yên, dứt khoát dậy bước ngoài. Dương Khánh Phượng xuất hiện: "Đêm qua gần Công chúa phủ lạ xuất hiện, Quý Trường Hành đang ở trong viện của Quý Chỉ Tình. Tiểu Vương gia, đối thủ mạnh của ngươi ngày đêm đều đang rình rập Công chúa phủ đấy."

 

Bước chân Cơ Dĩnh dừng , thấy Dương Khánh Phượng đùa, nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày. Dương Khánh Phượng chỉ một khu sân: "Sân tạm thời trống, quan sát , nếu thông qua, vài bước là thể đến hậu hoa viên Công chúa phủ, tiện lợi hơn cả bên Quý gia." "Ngươi coi bổn vương là gì?" Cơ Dĩnh nhíu mày. Dương Khánh Phượng ngước mắt lên quét Cơ Dĩnh từ xuống : "Tiểu Vương gia, ngươi hôm qua quấy rầy chỉ Công chúa phủ, mà còn cả Dương phủ. Trên mái hiên lúc nào yên tĩnh, nha cận của bắt mất tăm mấy canh giờ, ắt hẳn tra hỏi ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-333-huynh-truong.html.]

 

Cơ Dĩnh sa sầm mặt: "Bổn vương sẽ phái vài đến cho ngươi." "Đa tạ Tiểu Vương gia." Dương Khánh Phượng đột nhiên chằm chằm khuôn mặt Cơ Dĩnh hai . Cơ Dĩnh chút tự nhiên, liếc mắt một cái, Dương Khánh Phượng nhún vai, vẫy tay rời .

 

... Lạc Yến chờ đợi hai canh giờ, khắp phủ của Triều Hi, hai chân mỏi nhừ, nàng dứt khoát trong đình mát cho cá ăn. Nhìn những con cá chép vảy vàng béo mập bơi lội vui vẻ trong sân, nàng lười biếng nhoài lan can rắc thức ăn cho cá, Hồng Chi : "Công chúa, Điện hạ về ." Nghe , nàng ngẩng đầu lên, quả nhiên thấy Triều Hi trở về, vội vàng rắc hết thức ăn tay ao, b.ắ.n tung tóe cả một hồ nước. Triều Hi xót ruột : "Đây là thứ đưa đến đặc biệt đấy, ngươi cẩn thận đừng cho ăn no quá."

 

Lạc Yến nhận lấy chiếc khăn sạch mà Hồng Chi đưa tới lau tay, mặt mày nặng nề Triều Hi. Thấy nàng mắt đỏ hoe, Triều Hi dịu giọng: "Có chuyện gì to tát đến mức đó ? Trời sập thì vẫn còn trưởng chống đỡ cho mà." Triều Hi vẫy tay, hiệu cho tất cả trong đình lui xuống, kéo tay áo nàng để nàng xuống, rót một chén nước đưa cho nàng: "Có lời gì cứ từ từ , trưởng ở đây." "Đêm qua tiểu thúc đến tìm , nhiều lời kỳ lạ, từ sớm ?" Lạc Yến chớp mắt chằm chằm Triều Hi.

 

Triều Hi do dự gật đầu. "Huynh chuyện từ khi nào, vì cho ?" Lạc Yến trừng mắt . "Ta... tình cờ , phụ vương cho phép tiết lộ chuyện ngoài, khéo sẽ lấy mạng ." "Biết từ khi nào?" Lạc Yến kiên trì hỏi. Triều Hi thấy giấu nữa, mới : "Tám, tám năm ." Nghe , Lạc Yến trợn tròn mắt. Triều Hi : "Ta cũng tình cờ phát hiện , phụ vương liền cho ."

 

Nói chính xác hơn, chuyện còn sớm hơn cả Cơ Dĩnh tự . Tuy nhiên, để tâm, phụ vương dặn , nên cứ coi như chuyện gì xảy , thái độ đối với Cơ Dĩnh cũng hề đổi chút nào. Sự đổi thật sự là đêm hôm khi Cơ Dĩnh trở về kinh thành. Hai họ gặp riêng. Cơ Dĩnh thẳng thắn thú nhận nhiều chuyện. Triều Hi thấy nàng dữ dội, hai mắt đỏ hoe sưng húp, chút bất ngờ kịp trở tay, vội vàng lấy khăn đưa cho nàng, luống cuống giúp nàng lau nước mắt: "Khóc gì chứ? Muội bận tâm, cứ coi như chuyện từng xảy , ảnh hưởng gì ."

Mèo con Kute

 

Khóc ròng nửa canh giờ, đôi mắt nàng sưng húp gần như chỉ còn một khe nhỏ. Triều Hi xót xa vô cùng, cực kỳ kiên nhẫn dỗ dành. Mãi mới dỗ nàng nguôi ngoai, Triều Hi tò mò hỏi: "Hắn gì với ?" Lạc Yến liếc mắt, dậy bỏ : "Ta mới cho !" Nhìn nàng tức giận bỏ , Triều Hi lộ vẻ bất lực, đành cố gắng dỗ dành nàng , hứa hẹn đủ thứ lợi lộc thì Lạc Yến mới nguôi giận, ban cho một cái lườm nguýt. Triều Hi cũng giận: "Muội , hôm nay mang cái mặt đó đến triều đình trông nổi bật đến mức nào, sức mạnh quả thực nhỏ chút nào ."

 

3_Chàng vô thức sờ lên mặt , : "Đã như , cũng tức giận, tò mò rốt cuộc gì." Lại còn đồng ý phê duyệt tấu chương một tháng, rốt cuộc là gây chuyện lớn đến mức nào? Lạc Yến xuống, nàng và Triều Hi xưa nay bí mật, tin tưởng lẫn , cũng giấu giếm, kể tường tận chuyện. Không xa hành lang, một tiếng thở dài bất lực khẽ truyền , nọ đưa tay xoa xoa giữa trán, kiên nhẫn thẳng dựa tường. Triều Hi trợn tròn mắt: "Quả nhiên là lỗ mãng đến ? Đánh lắm! là nên đánh! Còn gì nữa?" Lạc Yến lắc đầu.

 

Triều Hi tức giận thôi: "Ta bảo tự dưng đổi tính đổi nết, hóa là như ! Lạc Yến, mà còn khinh bạc như thế, đừng tiếc, cứ dùng cả hai tay mà đánh." Hai cùng mắng, ngươi một câu một câu, mắng đó chút bất lực, ngừng thở dài. Ròng rã gần nửa canh giờ, Lạc Yến phì , Triều Hi hỏi: "Đã hả ?" "Hả !" "Vậy nghĩ ?" Triều Hi thừa thắng xông lên hỏi.

 

Lạc Yến mơ hồ : "Nghĩ gì là nghĩ ?" Triều Hi hắng giọng: "Người phong lưu như , nên tránh xa một chút. Hết Hình cô nương đến Dương cô nương, là công chúa, thể chịu ủy khuất. Sau đến cũng gặp, ?" "Được!" Lạc Yến ngoan ngoãn gật đầu. Triều Hi lúc mới hài lòng mỉm , dỗ dành nàng : "Bữa trưa cứ ở đây. Phủ mấy đầu bếp mới, món nào thích đều thể . Muội cứ nghỉ ngơi , lát nữa sẽ cho đến gọi , Thính Nhã Viện là dành riêng cho đấy." Lạc Yến gật đầu vội : "Công chúa phủ giữ một sân cho ." "Tính còn lương tâm!"

 

 

Loading...