Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 328:: Hãn Huyết Bảo Mã ---
Cập nhật lúc: 2025-10-08 00:18:08
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cơ Vân Hòa dường như thấy chuyện gì kỳ lạ, nàng nhướn mày dài, đầy hứng thú chằm chằm Hình Uyển Nguyệt mặt, đ.á.n.h giá từ xuống . Nàng như mà : “Ngươi và tỷ tỷ của ngươi quả nhiên chỗ khác biệt.” Hình Hinh Nhi năm đó khắp nơi nhẫn nhịn, vì đại cục mà suy nghĩ, cho dù mang tiếng hiếu trọng mang thai, cũng chỉ thể âm thầm chịu đựng. Hình Uyển Nguyệt bây giờ trông vẻ yếu đuối mềm mại, nhưng là kẻ cực kỳ ích kỷ, lo xa chu đáo, thể ngay mắt mà tỏ mềm mỏng nhượng bộ, mảy may nghĩ đến cái c.h.ế.t của trưởng tỷ Hình Hinh Nhi, dù nàng chiếm một phần lớn nguyên nhân, thế mà Hình Uyển Nguyệt hề bận tâm.
Hình Uyển Nguyệt ngước mắt, vẻ mặt nghiêm túc: “Nhị tỷ, năm đó còn nhỏ, hiểu chuyện, nhiều việc gia tộc cũng từng với , huống hồ hôn ước định, và nhị tỷ sớm muộn gì cũng thành một nhà. Vì Hình gia mà , hà cớ gì cứ bám víu quá khứ buông? Con , luôn về phía .”
Mèo con Kute
Một phen lời khiến Cơ Vân Hòa á khẩu nên lời, nhưng đối với Hình Uyển Nguyệt, nàng vẫn luôn mấy tin tưởng, cong môi nhắc nhở: “Hình cô nương, Cơ Dĩnh tính tình lạnh nhạt, suồng sã, đặc biệt là với nữ nhi, càng để hòa hợp, ngươi nên thông cảm nhiều hơn.”
Hình Uyển Nguyệt , như sẽ chú trọng vẻ ngoài, nàng vô cùng hài lòng, gật đầu: “Nhị tỷ, hiểu.”
Nhìn Cơ Dĩnh mấy vị quan viên vây quanh, mặt Hình Uyển Nguyệt ẩn hiện vài phần kiêu ngạo, cũng quấy rầy thêm.
Cơ Vân Hòa chỉ đến đây, vội vàng tìm một cái cớ xoay rời .
Người , Hình Uyển Nguyệt lập tức sang nha dặn dò: “Vương gia hôm nay thật sự gặp cô nương nào khác ư?”
Nha lắc đầu: “Nô tỳ hỏi thăm , Vương gia ngoài luôn thị vệ theo bên cạnh, những cô nương bình thường căn bản thể đến gần. Cô nương, cứ yên tâm , Vương gia giữ trong sạch, nếu ý thì hà cớ gì che che giấu giấu?”
Lời quả thật Hình Uyển Nguyệt vui lòng, nụ mặt nàng càng đậm: “Lời lẽ lý.”
Vào trong yến tiệc, để mắt đến Cơ Dĩnh ít, khi xuống Hình phu nhân truy hỏi: “Đi ?”
Hình Uyển Nguyệt lãnh đạm : “Ra ngoài hít thở một chút.”
“Có chạm mặt Vương gia ?” Hình phu nhân ban đầu chút bất mãn với Trấn Vương phủ, nhưng dần dần, những việc của Cơ Dĩnh cho động lòng. Hắn là trái ngược với Cơ Lệnh, thành thục trọng, tuyệt đối đáng tin cậy.
Hình Uyển Nguyệt thẹn thùng cúi mi, xem như ngầm thừa nhận, Hình phu nhân thấy liền : “Bây giờ kinh thành ai ai cũng khen ngươi phúc khí, tương lai nhất định cũng sẽ như .”
Trong lúc hai con trò chuyện, Hình Uyển Nguyệt chợt thấy Quý Trường Hành ở cách đó xa đang chằm chằm Lạc Yến công chúa ở ghế . Nàng đưa tay chống cằm, thở dài: “Trong kinh thành bao nhiêu cô nương ngưỡng mộ công chúa, sinh tôn quý, dung nhan tựa hoa, Quý đại công tử để mắt, bao nhiêu lọt mắt Quý đại công tử, duy chỉ công chúa thì , còn gì mà đủ chứ?”
“Nếu nàng công chúa, Quý gia chắc để mắt tới, hơn nữa khuôn mặt cũng nhà bình thường nào thể bảo vệ .” Hình phu nhân Lạc Yến .
Hình Uyển Nguyệt nghĩ nghĩ thấy lý, Lạc Yến quá đỗi tươi sáng rực rỡ, khắp nơi ai sánh bằng nàng?
Nàng lắc đầu, dứt khoát nghĩ nữa.
“Vừa công chúa đáp lời ?” Quý Chỉ Tình dành thời gian, xuống bên cạnh Quý Trường Hành, thấy buồn bực vui, nàng nhướn mày: “Đây là ?”
Quý Trường Hành lòng đầy nghi hoặc, : “Cây trâm mẫu đơn tặng công chúa thấy cả.”
Nghe , Quý Chỉ Tình thuận thế sang, bên thái dương của Lạc Yến quả thật . Nàng : “Có lẽ là thị nữ phát hiện, tháo xuống . Trong trường hợp đeo cũng phần phô trương, đừng nghĩ nhiều.”
Quý Trường Hành nhướn mày, tin một nửa lời .
“Mấy hôm hạ quan qua văn chương của Quý đại công tử, quả là kỳ tài!”
Lễ Bộ Thượng thư bước tới, liên tục khen ngợi Quý Trường Hành, Thị lang bên cạnh cũng gật đầu theo: “Quả thật tồi.”
“Vậy là các vị từng thấy tài cưỡi ngựa b.ắ.n cung của Quý đại công tử, đó mới là tuyệt chiêu. Kỳ thi mùa thu năm nay, chừng còn thể đỗ song trạng nguyên, vang danh thiên hạ!”
Đừng thấy Quý Trường Hành hiện giờ công danh, nhưng tài văn chương và võ công của sớm thấy rõ. Không ít lợi dụng lúc Quý Trường Hành phát triển, mà cất nhắc nhiều hơn. Trạng nguyên khoa thi trở thành Đại tướng quân, nắm giữ thực quyền, ai dám coi thường?
Hiện giờ Quý Trường Hành thường xuyên tin tức với Lạc Yến công chúa, nếu thật sự thể cưới công chúa, tương lai Thái tử cất nhắc, con đường quan chắc chắn sẽ thăng tiến như diều gặp gió.
Quý Trường Hành ung dung ứng phó giữa mấy vị đại nhân.
Yến tiệc đến giữa chừng, Lạc Yến cầm một chiếc quạt tròn che mặt, lặng lẽ ngáp một cái, xem mãi ca múa thấy chán chường vô vị. Bên tai là lời nịnh nọt, nhiều càng thêm vô nghĩa.
Triều Hi nhanh chóng chú ý đến nàng, nhỏ giọng hỏi: “Ta phái đưa về nghỉ ngơi.”
Lạc Yến do dự.
“Muội lộ diện cũng đủ , cũng cần gì.” Triều Hi khuyên: “Sáng mai thức dậy sớm, đưa khỏi cung.”
“Ừm?” Lạc Yến lập tức tinh thần phấn chấn, hỏi dồn dập .
Triều Hi : “Tiểu thúc lập một trường đua ngựa ở kinh thành, nuôi mấy con hãn huyết bảo mã mang về từ Tây Quan, thể tám trăm dặm một ngày, còn để cho chúng mấy con. Hãn huyết bảo mã cực kỳ quý hiếm, bao nhiêu đang nhòm ngó đó.”
“Thế còn mẫu phi thì ?”
“Tiểu thúc với phụ vương và mẫu phi .” Triều Hi .
Lạc Yến toét miệng , cũng chẳng quan tâm Cơ Dĩnh rốt cuộc dùng thủ đoạn gì để cùng lúc thuyết phục cả phụ mẫu, nàng gật đầu lia lịa như gà mổ thóc: “Được!”
Dưới sự che chở của Triều Hi, nàng lặng lẽ rút lui.
Ra khỏi đại điện, bên ngoài gió xuân xào xạc, thổi mặt còn chút se lạnh, Hồng Chi vội vàng đưa áo choàng tới, quấn chặt lấy nàng, cầm đèn lồng thẳng về hướng Đông Cung.
Về cung là canh ba nửa đêm, khi tắm rửa xong, nàng vật giường, sự mệt mỏi ban đầu bỗng nhiên biến mất, nàng dụi mắt Hồng Chi.
Hồng Chi thấy bèn sai cung nữ nhỏ lui , xuống ghế đẩu thấp: “Công chúa điều gì ?”
Ngay đó, Lạc Yến liền kể hết những lời Quý Trường Hành cho Hồng Chi , cả lời Cơ Dĩnh đ.á.n.h giá Quý Trường Hành nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-328-han-huyet-bao-ma.html.]
“Nô tỳ thấy Vương gia lý, Vương gia và công chúa lớn lên cùng , bên ngoài tuy đồn tranh chấp, nhưng những năm qua Vương gia hành sự trong sạch, từng hại , một tấm lòng chân thành, Vương gia chắc chắn công chúa chịu ấm ức.”
Hồng Chi : “Người ngoài chỉ Quý đại công tử văn thao võ lược, kỳ thi mùa thu năm nay nhất định sẽ đỗ cao, nhưng thế sự khó lường, hơn nữa, cho dù đỗ cao thì ích gì? Tiểu điện hạ năm tuổi thể cùng tám học sĩ đồng điện luận bàn, tuổi nhỏ sớm phê duyệt tấu chương, quen nhân gian khổ ải, càng đừng đến Tiểu Vương gia mười tuổi chiến trường. So với Tiểu Vương gia và Tiểu điện hạ mà , việc sách văn là điều đáng nhắc đến nhất, cưỡi ngựa b.ắ.n cung thể so với đao thật s.ú.n.g thật?” Đây là lời trong lòng Hồng Chi, lẽ ngoài sẽ cho rằng Quý Trường Hành tiền đồ vô lượng, nhưng công chúa nhà sinh tôn quý, bản nhiều thơ sách, lời thành chương, so sánh thì Quý Trường Hành quả thực đáng để tới.
“Điện hạ và Thái tử phi sở dĩ khen ngợi Quý đại công tử, chẳng qua là ở kinh thành, còn ai giữ trong sạch hơn .”
Lạc Yến bỗng nhiên chút bực bội.
Nghe tiếng tơ trúc thỉnh thoảng vọng đến từ đại điện, nàng thở dài: “Ngủ .”
Thuyền đến đầu cầu tự khắc thẳng, một việc cứ để tính. Nàng yến tiệc kết thúc lúc nào, chỉ khi mở mắt là giữa trưa , nàng chợt bật dậy, vén rèm ánh sáng chói chang ngoài cửa sổ: “Cô cô, trưởng sai đến tìm ?”
Hồng Chi tiến lên đỡ Lạc Yến, gọi cung nữ nhỏ đến hầu hạ rửa mặt, : “Điện hạ phái đến hai , nhưng công chúa vẫn đang nghỉ ngơi nên dám quấy rầy.”
Sau khi ăn mặc chỉnh tề, Lạc Yến vội vã tìm Triều Hi, nhưng báo là khỏi cung . Mí mắt nàng giật giật, gọi chuẩn ngựa cũng cung.
Ngồi xe ngựa, Hồng Chi khuyên: “Điện hạ chỉ là tạm thời việc vướng bận, hề một đến trường đua ngựa, công chúa đừng vội.”
“Ngựa ngàn dặm khó tìm, khác nhòm ngó thì .” Lạc Yến cực kỳ yêu thích cưỡi ngựa b.ắ.n cung, vô cùng thích thú việc phi ngựa vút bay. Thái tử vì dỗ nàng mà còn xây riêng cho nàng một trường đua ngựa trong cung, sưu tầm mấy con ngựa, rảnh rỗi việc gì liền cưỡi.
“Nô tỳ phái truyền lời cho Điện hạ , đợi Điện hạ bận xong tự khắc sẽ đến.” Hồng Chi .
Ra khỏi cung, thị vệ liền đến Trấn Vương phủ đưa thư.
Cơ Dĩnh vốn tưởng rằng hai hôm nay thể đến, bèn mời mấy vị tâm phúc đến bàn bạc việc quan trọng, cũng hẹn mấy vị đại thần ngoại ô. Vừa mới bước chân ngoài, thị vệ chặn .
“Tiểu Vương gia, công chúa nhà đến trường đua ngựa xem thử, tiện ?”
Kim Lân nhận thị vệ là bên cạnh tiểu công chúa, nên mới ngăn cản, đang định mở miệng từ chối, Cơ Dĩnh : “Người đó hiện giờ đang ở ?”
“Bẩm Tiểu Vương gia, công chúa mới khỏi cung.”
“Kim Lân, phái một dẫn đường cho công chúa, sẽ đến ngay đó.” Cơ Dĩnh lệnh.
Kim Lân sững sờ: “Vương gia, hôm nay hẹn với khác…”
“Phái một báo , cứ bản vương tạm thời việc, hẹn vài canh giờ.” Cơ Dĩnh phất tay, hiệu đối phương nhanh chóng .
Không thể cãi , Kim Lân đành thỏa hiệp.
Sắp xếp theo thị vệ của công chúa.
Lúc , một chiếc xe ngựa dừng mắt, tấm rèm vén lên, Hình Uyển Nguyệt lộ mặt , kinh ngạc về phía Cơ Dĩnh: “Vương gia đây là ngoài ?”
Mí mắt Cơ Dĩnh giật giật về phía đến, Hình Uyển Nguyệt xuống xe ngựa, vui vẻ cúi chào : “Thật trùng hợp, Vương gia ngoài ?”
Thấy nàng đến, nụ mặt Cơ Dĩnh nhạt vài phần, giọng điệu vẫn giữ sự xa cách: “Hình cô nương đây là…?”
“Uyển Nguyệt một chuyện, nên mở lời .” Hình Uyển Nguyệt lộ vẻ khó xử, c.ắ.n chặt môi thôi.
Cơ Dĩnh khẽ nhíu mày.
Thấy mãi mở miệng đáp lời, Hình Uyển Nguyệt chủ động : “Uyển Nguyệt Vương gia mang về mấy con hãn huyết bảo mã từ chiến trường, gần đây học cưỡi ngựa b.ắ.n cung, Vương gia thể tặng Uyển Nguyệt một con ?”
Nghe , Cơ Dĩnh nhíu chặt đôi mày, chút do dự : “Những con ngựa đều chủ .”
Vốn tưởng Cơ Dĩnh sẽ nể mặt vị hôn thê mà tặng nàng một con, nào ngờ từ chối thẳng thừng, nàng kinh ngạc sững sờ: “Vương gia…”
“Hình cô nương đến chậm một bước, những con ngựa đó đều Vương gia tặng , hơn nữa hãn huyết bảo mã cực kỳ quý hiếm, tặng đều là những yêu ngựa. Cô nương mới bắt đầu học cưỡi ngựa b.ắ.n cung, vẫn nên dùng mấy con ngựa con, ngựa cái hiền lành là thích hợp nhất.” Kim Lân nhịn nhắc nhở.
Cơ Dĩnh gì, ngước mắt xe ngựa kéo đến, bỏ một câu “bản vương còn việc, Hình cô nương cứ tự nhiên”, xoay lên xe ngựa.
Chỉ còn Hình Uyển Nguyệt ngây cửa Trấn Vương phủ, sắc mặt nàng lúc xanh lúc trắng, hổ đến mức chỉ tìm một cái khe đất mà chui . Chiếc khăn tay trong tay nàng nắm chặt cứng, nàng chỉ một cảm nhận sự lạnh nhạt của Cơ Dĩnh đối với , trong lòng càng thêm khó chịu.
“Cô, cô nương, Vương gia mới về kinh, lẽ là dùng hãn huyết bảo mã để l..m t.ì.n.h nghĩa , dù ngựa quý hiếm, Vương gia đang lúc cần dùng , cũng cần tức giận.” Nha an ủi.
Hình Uyển Nguyệt lắc đầu: “Tổ mẫu khuyên khi thành hôn nên bồi đắp tình cảm với Tiểu Vương gia, là nữ nhi vứt bỏ thể diện , nhưng Vương gia cảm kích, rõ ràng là vô tình với .”
“Cô nương chắc chắn hiểu lầm , đợi gả về đây, vợ chồng giữa với Tiểu Vương gia tự khắc sẽ tình cảm, Tiểu Vương gia lý do gì để thích .”
Một phen khuyên nhủ khiến Hình Uyển Nguyệt trong lòng thoải mái hơn nhiều, nàng thẳng lưng, sai truyền lời cho Cơ Lạc Lạc, là đến thăm nàng.
Đã đến Trấn Vương phủ , tổng thể qua cửa mà .
Truyền ngoài sẽ chê.
“À đúng , ngươi chú ý xem Tiểu Vương gia tặng hãn huyết bảo mã mang về cho những ai.” Hình Uyển Nguyệt dặn dò.
. Nha gật đầu.