Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 139: Phi Nhạn uy vũ ra tay đánh Tiêu Trục Nguyệt ---
Cập nhật lúc: 2025-10-07 00:36:26
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên gương mặt nhỏ nhắn trắng trẻo của Hồng Chi tràn đầy nộ khí, khí thế hề kém cạnh đối phương chút nào. Tiêu Trục Nguyệt đầu tiên là kinh ngạc, đó khóe môi liền nhếch lên nụ lạnh: "Con nha đầu c.h.ế.t tiệt dám càn mặt bổn công chúa! Người , vả miệng con ả cho bổn công chúa!" Hai nha lệnh, sải bước xông lên phía , tiến về phía Hồng Chi.
"Hồng Chi." Cẩm Sơ gọi.
Lời còn dứt, Hồng Chi hề sợ hãi, rút roi mềm đeo bên hông đ.á.n.h với hai nha , pháp nhanh nhẹn như quỷ mị, thoắt ẩn thoắt hiện.
Chát! Một roi quất mạnh lên lưng nha , lập tức khiến đối phương da tróc thịt bong. Khi rút tay về, đầu roi còn vương máu.
"Hít!" Nha đau đớn hít một khí lạnh.
Chát! Lại một roi nữa. Người còn cũng đánh.
Thấy , Cẩm Sơ thở phào nhẹ nhõm.
"Thái tử phi!" Tiêu Trục Nguyệt sải bước về phía Cẩm Sơ, vẻ mặt lộ rõ kinh hãi: "Sao nàng thể dung túng nha lợi hại như bên chứ? Còn mau dừng tay, kẻo thương vô tội..."
Hồng Chi đầu Tiêu Trục Nguyệt vươn tay lao về phía Cẩm Sơ, sắc mặt đổi, rút nhưng hai nha giữ chặt. Cẩm Sơ thể ý đồ của Tiêu Trục Nguyệt, nàng vội vàng nắm lấy tay Phi Sương. Phi Yến thì nhanh chóng bổ sung vị trí, vững vàng chắn mặt Tiêu Trục Nguyệt: "An Quận Vương phi vì nhắm Thái tử phi? Chẳng lẽ nàng Thái tử phi đang mang long thai ?"
Tiêu Trục Nguyệt một tay gạt Phi Yến .
Mèo con Kute
Chát! Phi Yến giơ tay tát mạnh một cái má Tiêu Trục Nguyệt, dùng hết sức lực, khiến Tiêu Trục Nguyệt loạng choạng suýt vững.
Đợi nha đỡ vững, nàng ôm mặt thể tin nổi Phi Yến: "Ngươi... ngươi dám đ.á.n.h bổn công chúa?"
"Đánh?" Phi Yến lạnh: "An Quận Vương phi ý đồ bất chính, suýt thương thai nhi trong bụng Thái tử phi. Nô tỳ chỉ là bảo vệ chủ tử. Nếu An Quận Vương phi còn điều, e rằng sẽ chỉ đơn giản là một cái tát !"
"Ngươi!"
Phi Yến nổi nóng, cái thai quá ư là quý giá, ở Đông Cung nơm nớp lo sợ, khó khăn lắm mới đến Tây Quan lánh nạn, mà con mắt của bao Tiêu Trục Nguyệt nhăm nhe, Phi Yến lòng đ.á.n.h c.h.ế.t Tiêu Trục Nguyệt.
Tiêu Trục Nguyệt ôm mặt trừng mắt Cẩm Sơ: "Thái tử phi, đây chính là nha mà nàng dạy dỗ đó ư? Ngay cả chủ tử cũng coi gì!"
Sau khi Cẩm Sơ bình cảm xúc, nàng đang định nổi giận với vẻ mặt lạnh tanh, đột nhiên sắc mặt nàng đổi, ôm bụng : "Đau..."
Chữ "đau" thốt , tất cả những trong Đình Lan Uyển đều hoảng loạn.
"Mau mời đại phu." Phi Yến .
Hồng Chi cũng thèm để ý đến trận chiến nữa, lập tức phái nha nhỏ mời Thái tử đến, phái vây kín Đình Lan Uyển: "Không cho phép bất cứ ai ngoài."
Tiêu Trục Nguyệt Cẩm Sơ đỡ trong, mặt nở nụ nhạt: "Thái tử phi khi còn ở khuê phòng yếu ớt, rốt cuộc là phúc mỏng..."
Chát! Phi Yến chút nghĩ ngợi tát thêm một cái má bên : "Thai nhi của Thái tử phi đang dưỡng , là nàng kinh động Thái tử phi. Nếu Thái tử phi bất kỳ chuyện gì , sẽ bắt nàng đền mạng!"
"Ngươi dám!" Tiêu Trục Nguyệt lớn tiếng.
Loảng xoảng! Phi Yến rút một thanh chủy thủ sáng loáng, sát khí bừng bừng, dọa Tiêu Trục Nguyệt im miệng.
Lệ thị và Thôi thị một bên , nhất thời nên gì, chỉ thể im lặng chờ đợi tại chỗ.
Rất nhanh, Cơ Thừa Đình nhận tin tức liền phi nhanh tới.
Cùng theo còn vài chục Hắc Kỵ Vệ phía , mỗi đều đeo mặt nạ, rõ dung mạo, mặc ngân giáp, lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, khiến tự chủ mà kính sợ ba phần.
"Thái tử, của Đình Lan Uyển thật quy củ chút nào, đến đ.á.n.h đ.ấ.m loạn xạ, căn bản coi bổn công chúa gì." Tiêu Trục Nguyệt chỉ gương mặt sưng đỏ, ánh mắt đầy tức giận g.i.ế.c .
Bước chân của Cơ Thừa Đình dừng , ánh mắt liếc Tiêu Trục Nguyệt, ánh mắt lạnh như băng ngàn năm, cứng rắn ép Tiêu Trục Nguyệt nuốt ngược nửa câu bụng.
Thu hồi tầm mắt, bước nội viện, thấy Cẩm Sơ giường, lửa giận của Cơ Thừa Đình lập tức bốc lên tận đầu, thở cũng trở nên dồn dập.
"Thế nào ?" Cơ Thừa Đình ba bước thành hai bước đến giường, hai tay run rẩy nên chạm Cẩm Sơ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-139-phi-nhan-uy-vu-ra-tay-danh-tieu-truc-nguyet.html.]
Cẩm Sơ vươn tay nắm lấy tay Cơ Thừa Đình: "Ta ."
"Thật ư?"
Cẩm Sơ gật đầu, đặt tay lên bụng : "Hài tử cũng ."
Cộp! Tiếng một tảng đá lớn rơi xuống đất. Cơ Thừa Đình hít sâu một , Hồng Chi kể đầu đuôi câu chuyện, Cơ Thừa Đình Phi Yến: "Ngươi ."
Phi Yến vỗ n.g.ự.c kiên quyết: "Kẻ nào dám ức h.i.ế.p Thái tử phi, nô tỳ liều cả tính mạng!"
"Thưởng!" Cơ Thừa Đình cất cao giọng, chậm rãi dậy khỏi giường, sang các nha trong phòng dặn dò: "Bắt đầu từ bây giờ, phàm là kẻ nào gây nguy hiểm cho Thái tử phi, cần lo lắng phận đối phương, cô sẽ trọng thưởng."
"Nô tỳ tuân mệnh!"
Cơ Thừa Đình an ủi Cẩm Sơ vài câu: "Mấy ngày tới hãy nghỉ ngơi thật , lát nữa cô sẽ thăm nàng."
Cẩm Sơ ngoan ngoãn gật đầu, khỏi cửa.
Bên ngoài canh giữ chặt như thùng sắt, ngay cả một con ruồi cũng bay .
Cơ Thừa Đình sải bước tới, hai tay chống lưng, ánh mắt âm u chằm chằm Tiêu Trục Nguyệt, dọa Tiêu Trục Nguyệt co rúm phía nha , cứng miệng : "Ta... chẳng gì cả, là nàng tự nhát gan, chịu nổi sợ hãi thôi."
"Đại Hoàng !" Tiếng Cơ Sâm vọng , chỉ thấy Cơ Sâm mặc một bộ trường sam đen, ung dung như tản bộ mà đến: "Ta hỏi những mặt, quả thật là Thái tử phi tự kinh hãi, liên quan đến Trục Nguyệt."
Tiêu Trục Nguyệt thấy trượng phu, hai lời tới bên cạnh trượng phu. Có chỗ dựa, khí thế cũng khác hẳn, nàng sờ lên mặt: "Ngược là nha bên cạnh Thái tử phi phạm thượng, Quận Vương, chủ cho đó."
Nhìn đôi má sưng đỏ của Tiêu Trục Nguyệt, Cơ Sâm nhíu chặt mày, mặt cố vẻ đau lòng: "Ai động thủ?"
"Phi Yến!"
"Thật to gan!" Cơ Sâm tức giận, sang Cơ Thừa Đình : "Đại Hoàng , một nha cũng dám trèo lên đầu Quận Vương phi, là sai khiến . Trục Nguyệt dù cũng là Nam Hòa Công chúa, đây là đang vả mặt Nam Hòa đó!"
Ánh mắt u ám của Cơ Thừa Đình dịu : "Nhị Hoàng đúng. An Quận Vương phi là Nam Hòa Công chúa, con mắt của bao mang đến tận nhà đ.á.n.h , kinh hãi và uy h.i.ế.p Thái tử phi. Thị nữ của Thái tử phi bảo vệ cốt nhục của cô, phản kích gì sai?"
"Nói như , Hoàng là bao che cho một nha ?" Cơ Sâm như , trong mắt thêm vài phần khiêu khích.
Không khí giằng co. Cuối cùng, Cơ Thừa Đình cũng nhượng bộ: "Hôm nay Thái tử phi kinh hãi, để hôm khác cô sẽ cho một lời giải thích."
Nói , xoay định bỏ , nhưng Cơ Sâm : "Nhị Hoàng , bên cạnh một đại phu y thuật cao minh, thể trấn an cảm xúc của Thái tử phi. Hay là cứ để của thử xem ?"
"An Quận Vương đây là ý đồ gì? Thái tử phi đến Tây Quan vẫn luôn bình an vô sự. Các ngươi mới đến ngày đầu tiên, là An Quận Vương phi đ.á.n.h g.i.ế.c, kinh động Thái tử phi thì thôi , bây giờ còn hùng hổ truy cứu nha tha!" Lâm Vận Chiêu từ phía bước , cũng lạnh mặt: "Hiện giờ Thái tử phi đang tĩnh dưỡng an thai, An Quận Vương cố chấp tìm một đại phu rõ lai lịch đến. Nếu bất kỳ sơ suất nào, An Quận Vương định chối bỏ ?"
Cơ Sâm liền về phía Lâm Vận Chiêu.
Lâm Vận Chiêu khẽ nhún gối với Cơ Thừa Đình: "Điện hạ, thấy An Quận Vương và Quận Vương phi chính là nhắm hài tử trong bụng Thái tử phi ?"
Chuyện ai cũng rõ Lâm Vận Chiêu vạch trần, sắc mặt Cơ Sâm chút khó coi: "Lâm Trắc phi, nàng đang vu khống bôi nhọ!"
"Đại phu bên cạnh Điện hạ cũng y thuật cao minh, cần phiền An Quận Vương tốn công vô ích. Điện hạ truy cứu tội danh An Quận Vương phi kinh động Thái tử phi và Hoàng tự, là tích đức hành thiện vì Hoàng tự , đừng đằng chân lân đằng đầu!"
Lâm Vận Chiêu mắng sảng khoái. Khi nàng Cơ Sâm từ kinh thành đến, việc đầu tiên là tìm chuyện với Thái tử phi, nàng liền thể yên.
Không nàng giúp đỡ Thái tử phi, mà là nếu hôm nay nàng giúp Thái tử phi, thì tiếp theo sẽ là chính nàng.
Uy nghiêm Đông Cung, dung kẻ nào chà đạp.
Lâm Vận Chiêu nép lưng Cơ Thừa Đình: "Điện hạ, khi đến Tây Quan, thường xuyên thủy thổ bất phục, cầu xin ân chuẩn, cần để tiếp khách. Thiếp lo lắng sẽ hãm hại hài tử của ."
Cơ Thừa Đình khẽ mở đôi môi mỏng, thốt một chữ: "Chuẩn!"