Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 138: --- Hoàng đế biết Thái tử phi có thai sau đó liền mất bình tĩnh ---

Cập nhật lúc: 2025-10-07 00:36:25
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cẩm Sơ nhíu mày, ánh mắt lạnh băng về phía Lâm ma ma. Ánh mắt quen thuộc khiến Lâm ma ma vội vàng sửa lời: “Thái tử phi, lão nô, lão nô chỉ là chút việc, là lão nô tiếm việt .”

 

“Lui !” Cẩm Sơ chút khách khí đuổi .

 

Sắc mặt Lâm ma ma lúc xanh lúc trắng, đành lui xuống.

 

Lâm Vận Chiêu nhíu mày Cẩm Sơ: “Lâm ma ma là thị nữ cận của Dung Hoàng hậu, Lâm gia và Dung gia quan hệ khá , sẽ nhờ mẫu dò hỏi thêm, ở bên cạnh cũng chuyện đùa.”

 

Cẩm Sơ hờ hững : “Ta tự chừng mực.”

 

Nghe , Lâm Vận Chiêu cũng khuyên nữa, thức thời dậy rời .

 

Phi Sương lập tức dọn dẹp những đồ Lâm Vận Chiêu dùng, đều dùng nước bưởi xua uế một lượt, xác định gì sai sót mới dừng .

 

Cẩm Sơ lúc lo Lâm gia sẽ trở giáo tương hướng nữa, một tử tự cột Lâm gia lên con thuyền của Thái tử.

 

 

Ngày hôm , thần y của Vân Vương phủ đột nhiên bạo tễ.

 

Khi khiêng còn phủ tấm vải trắng, phủ đều . Cẩm Sơ tin chỉ khẽ nhướng mi, một chút cũng kinh ngạc.

 

Buổi chiều, Cơ Thừa Đình trở về.

 

Hơn nửa tháng gặp, Cơ Thừa Đình gầy ít, sắc da cũng đen sạm, cằm còn mọc khá nhiều râu lởm chởm. Y Cẩm Sơ, ánh mắt tràn đầy ý , cúi xuống ôm nàng lòng: “Hài tử còn quấy phá ?”

 

Cẩm Sơ lắc đầu: “Đã đỡ hơn nhiều .”

 

Sau vài câu trò chuyện, Cơ Thừa Đình bắt đầu về kế hoạch: “Tây Quan cục diện định, Vân Vương thế tử tư hạ nộp lên binh quyền, cô hứa trong vòng hai mươi năm sẽ động đến Tây Quan. Đợi Cơ Sâm tới, là thể thả Thôi thị.”

 

Việc giam giữ Thôi thị một cách riêng tư, rùm beng lên, cũng là cố ý để tin tức truyền về Kinh thành, khiến thế nhân Thái tử và Vân Vương phủ hòa thuận.

 

Vân Vương thế tử là hiếu thuận, chịu nổi mưu tính của Cơ Thừa Đình, một tháng giao nộp binh quyền, hai ước pháp tam chương.

 

Cơ Thừa Đình hứa sẽ giao Cơ Sâm cho Vân Vương thế tử xử trí.

 

Vân Vương thế tử cũng hứa tuyệt đối phản.

 

Hai đạt thỏa thuận.

 

“An Quận Vương thật sự sẽ đến ?” Cẩm Sơ chút nghi hoặc.

 

Cơ Thừa Đình gật đầu: “Sẽ đến!”

 

“Vì ?”

 

“Y thể chịu đựng , sẽ tự lập quân lệnh trạng với phụ hoàng, chủ động truy hồi binh quyền. Vân Vương trong ngục cũng giao binh quyền cho Cơ Sâm, trừ y , còn thứ ba nào khác.”

 

Nói đến đây, ý mặt Cơ Thừa Đình thu , thêm vài phần hàn ý sâu sắc: “Y phụng mệnh thu hồi binh quyền, phụ hoàng sẽ hạ chỉ cho chúng trở về.”

 

Đây mới là mục đích quan trọng nhất!

 

Cẩm Sơ ngẩn .

 

Cơ Thừa Đình vuốt nhẹ mái tóc Cẩm Sơ: “Yên tâm, ai thể uy h.i.ế.p nàng và hài tử, cô sẽ quang minh chính đại, tuyệt dính nửa phần ô danh mà trở về kinh!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-138-hoang-de-biet-thai-tu-phi-co-thai-sau-do-lien-mat-binh-tinh.html.]

Có lời , Cẩm Sơ trong lòng an tâm hơn nhiều, nàng nắm chặt đôi tay của Cơ Thừa Đình, chỗ hổ khẩu những vết chai sạn thô ráp.

 

“Cẩm Sơ.” Cơ Thừa Đình dịu dàng gọi nàng.

 

Cẩm Sơ ngẩng đầu đối diện với đôi mắt như nước của y, chớp chớp, y khẽ nhếch môi mỏng: “Đông Nguyên, nhanh sẽ chiến loạn .”

 

Về Đông Nguyên, Cẩm Sơ trong lòng luôn chút tò mò, thiên hạ Bắc Lương chia bốn phần, Đông Nguyên thực lực mạnh nhất, do Trấn Vương trấn giữ.

 

Trấn Vương cũng là trưởng của Bắc Lương Đế, là Đại hoàng tử của Bắc Lương Tiên Đế.

 

“Nam Cương bốn mươi vạn đại quân…”

 

“Điện hạ!” Trưởng Khánh đột nhiên mở miệng cắt ngang lời Cơ Thừa Đình, ngữ khí gấp gáp : “Tám trăm dặm gia cấp.”

 

Cơ Thừa Đình nhíu mày.

 

“Điện hạ cứ lo việc , nơi cần lo lắng, sẽ tự chăm sóc bản .” Cẩm Sơ dậy, cũng giữ đối phương .

 

Điều nàng thể bây giờ là gây thêm phiền phức cho đối phương, tự bảo vệ bản là đủ.

 

Mèo con Kute

Cơ Thừa Đình khẽ thở dài dậy, ngón trỏ khẽ chạm má Cẩm Sơ: “Ăn uống đầy đủ.”

 

“Điện hạ cứ yên tâm.”

 

Những ngày tiếp theo cũng như , thấy Cơ Thừa Đình, ngày ngày ở Đinh Lan Uyển, hoặc thêu thùa, hoặc sách chữ để g.i.ế.c thời gian.

 

Ngay cả khi thấy tiếng ồn ào từ bên ngoài cũng một mực hỏi han.

 

Cho đến khi Trưởng Khánh đến truyền lời, thể thả Thôi thị, lông mày Cẩm Sơ khẽ động: “An Quận Vương đến ?”

 

Trưởng Khánh gật đầu: “An Quận Vương dẫn theo An Quận Vương phi cùng đến, cũng ở trong Vân Vương phủ, ngày mai phủ sẽ thiết yến.”

 

Cẩm Sơ hiểu rõ gật đầu, bảo Phi Sương mở cửa thả Thôi thị.

 

Thôi thị lâu thấy ánh mặt trời, còn vững, khi ngang qua Cẩm Sơ, nàng cố ý dừng , ánh mắt âm trầm: “Thái tử phi thật là !”

 

Vừa dứt lời, bên ngoài truyền đến tiếng An Quận Vương phi đến.

 

Cẩm Sơ nhướng mày.

 

Chốc lát , thấy Trục Nguyệt công chúa, nay là An Quận Vương phi Tiêu Trục Nguyệt, một váy áo lộng lẫy bước tới, kinh ngạc trợn to mắt Thôi thị: “Đây là Vân Vương phi ?”

 

Thôi thị ngượng ngùng cúi đầu.

 

“Thái tử phi, lòng độc ác như , giam cầm Vân Vương phi vô tội?” Tiêu Trục Nguyệt che miệng, giọng vang lên như cho tất cả cảnh của Thôi thị.

 

Lệ thị theo Tiêu Trục Nguyệt bước tới đỡ Thôi thị, mắt đỏ hoe Cẩm Sơ: “Thái tử phi tư ý giam , cũng nên cho một lời giải thích.”

 

Tiêu Trục Nguyệt gật đầu: “ là như , Thôi thị dù cũng là Vân Vương phi, là dưỡng mẫu của Quận Vương, ân sinh dưỡng, mong Thái tử phi hãy cho một lời rõ.”

 

Thấy Tiêu Trục Nguyệt từng bước tiến , Hồng Chi liền tiến lên chặn : “Thôi thị còn là Hoàng tộc Vương phi, An Quận Vương phi dám giữa chốn đông chất vấn Thái tử phi? Lấy quy củ đó?!”

 

Tiêu Trục Nguyệt nhíu mày.

 

“Thái tử phi nhập phủ, Thôi thị và Lệ thị chậm chạp đến bái kiến, Thái tử phi là Đông cung chi chủ, nghĩa vụ quản giáo thần phụ, dung ngoài chất vấn! Ngược , An Quận Vương phi gặp mặt, hành lễ, chăng là miệt thị hoàng gia, bất kính Bắc Lương?”

 

 

Loading...