Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 115:: Yên Yên Biết Được Chân Tướng Bị Tức Chết Tươi ---

Cập nhật lúc: 2025-10-06 14:33:32
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trên đường hồi Đông Cung, nắm tay cuộn chặt của Cẩm Sơ dần buông lỏng, lòng bàn tay nàng tự lúc nào lấm tấm mồ hôi. Chợt nàng nhớ điều gì, bèn cất giọng dặn dò: “Đến Hình Bộ Đại Lao.”

 

Xe ngựa đổi hướng Hình Bộ Đại Lao khi cung. Người gác ngục thấy là đích Cẩm Sơ đến, liền hai lời mà tránh đường.

 

Trong lao tù âm u ẩm ướt, mùi hôi thối nồng nặc ngừng xộc mũi. Dưới sự dẫn đường của ngục , nàng dừng một gian lao.

 

Trên đống rơm rạ là một nữ nhân y phục rách nát, đầy vết roi, m.á.u khô dính chặt quần áo, vết mới vết cũ chồng chất.

 

Có lẽ cảm nhận đến, Đổng Yên Yên khó khăn ngẩng đầu. Đập mắt nàng là Cẩm Sơ cao quý, tao nhã cao.

 

Đổng Yên Yên chớp chớp mắt, ngỡ rằng nhầm. Người mắt vẫn còn đó. Nàng chợt sức lực giãy giụa dậy, kinh ngạc Cẩm Sơ: “Ngươi, ngươi đến xem trò !”

 

Chung sống mười năm, Cẩm Sơ từng hận thấu xương Đổng Yên Yên. giờ đây bộ dạng của Đổng Yên Yên, Cẩm Sơ hề cảm thấy hả . Nàng nhướng mày: “Vừa nãy Kỳ Dư An gặp .”

 

Đổng Yên Yên kích động: “Phu quân đến cứu !”

 

Cẩm Sơ khẩy, đó bình tĩnh Đổng Yên Yên. Sự điềm tĩnh càng khiến Đổng Yên Yên trong lòng hoảng sợ.

 

“Đồ ngu ngốc!” Cẩm Sơ chế nhạo.

 

Đổng Yên Yên trợn mắt Cẩm Sơ.

 

“Ngươi là nỗi ô nhục của Kỳ Quốc Công phủ, hại c.h.ế.t ngươi còn kịp, cứu ngươi? Nếu đến báo tin, mấy mạng tay ngươi thể đột nhiên phanh phui? Hắn đó, chính là ngươi chết!”

 

Cẩm Sơ nở nụ dịu dàng môi, nhưng lời khiến Đổng Yên Yên trợn mắt thể tin, thốt lên thể nào!

 

“Hắn nhận nhầm ngươi, ngươi lừa gạt, lầm tưởng ngươi là cành vàng lá ngọc nên mới hao tâm tổn trí cưới ngươi. Nay sự thật sáng tỏ, sớm hận thể vứt bỏ ngươi. Vừa nãy, chính miệng với , cưới ngươi hối hận !”

 

Giết còn tru diệt tâm trí, gì hơn thế . Một câu “hối hận cưới ngươi” hiển nhiên thành giọt nước tràn ly. Sắc mặt Đổng Yên Yên chợt trắng bệch, hai nắm tay siết chặt.

 

“Không thể nào! Phu quân trong lòng!”

 

Nói đoạn, Đổng Yên Yên chính cũng tin nữa. Từ khi chuyện của Đổng Thường Tồn bại lộ, những ngày tháng của nàng ở Kỳ Quốc Công phủ càng lúc càng khó khăn. Triệu gia sụp đổ, nàng thành thứ nữ, ngay cả Triệu thị cũng chết. Trên đời , thứ duy nhất nàng còn chính là tình yêu của Kỳ Dư An. Nay đến cả tình yêu cũng tan thành mây khói.

 

Đổng Yên Yên kích động tột độ, hai tay sức bám chặt song sắt: “Thịnh Cẩm Sơ, ngươi đến đây xem trò ư? Nếu ngươi cố chấp đòi về kinh, ngày hôm nay? Ngươi chính là đồ tai họa! Chẳng trách mẫu thích ngươi!”

 

Bất luận Đổng Yên Yên gì, mặt Cẩm Sơ đều là nụ dịu dàng, thấy chút tức giận nào. Đổng Yên Yên mắng c.h.ử.i hồi lâu bật , ngã quỵ xuống đất.

 

“Ngươi đến xem trò ư? Dựa mà cùng là con gái của mẫu , ngươi cao quý như , còn thể gả cho Thái tử, mà thành chuột chạy qua đường?”

 

“Dựa chứ!”

 

Cẩm Sơ khẽ cúi , tầm mắt ngang bằng với Đổng Yên Yên: “Dựa việc phụ là công thần Bắc Lương, dựa việc cứu mấy mươi vạn đại quân Bắc Lương, dựa việc Thịnh gia là thế gia tích lũy mấy trăm năm. Còn phụ của ngươi chẳng qua chỉ là một con chuột lén lút dám thấy ánh sáng!”

 

Đổng Yên Yên thể phản bác, tức đến lồng n.g.ự.c phập phồng.

 

Cẩm Sơ chậm rãi thẳng , ánh mắt khinh thường , như thể thêm một cũng thấy dơ bẩn, điều đó sâu sắc kích thích Đổng Yên Yên. Nàng nhếch đôi môi đỏ mọng: “Kiếp hãy mở to mắt , cho kỹ một chút.”

 

Nói đoạn, Cẩm Sơ định ung dung bỏ .

 

“Khoan !” Đổng Yên Yên cuống quýt, quỳ rạp xuống đất: “Cẩm Sơ, Cẩm Sơ, dù chúng cũng là tỷ . Ta còn chết, thể cho ngươi bí mật của Kỳ Quốc Công phủ.”

 

Cẩm Sơ dừng bước.

 

Đổng Yên Yên thấy càng kích động: “Kỳ Quốc Công phủ sớm bí mật đào mật đạo, thể rời khỏi kinh thành bất cứ lúc nào. Ta lối mật đạo, với , Kỳ Dư An bí mật nuôi vô vịt ở vùng Giang Nam.”

 

Vịt? Cẩm Sơ trong lòng nghi hoặc, nhưng ngoài mặt biểu lộ.

 

“Ta từng vô tình loáng thoáng, vùng Giang Nam sắp đại họa châu chấu. Châu chấu qua , gì là càn quét sạch sẽ. Vịt là thiên địch của châu chấu, nếu trị châu chấu công, Hoàng thượng nhất định sẽ trọng dụng Kỳ Quốc Công phủ.”

 

Đổng Yên Yên nuốt khan tiếp lời: “Cẩm Sơ, Kỳ Dư An phái ngoài là để mạo nhận công lao cứu Tam Hoàng tử Nam Hòa. Hắn hòa với Tam Hoàng tử Nam Hòa.”

 

Nửa lời đầu Cẩm Sơ còn đang nghi hoặc, nhưng nửa lời , nàng kinh hãi. Người thế mà vô liêm sỉ đến mức độ . Dựa việc trùng sinh, thể gì thì . Người cứu Tam Hoàng tử rõ ràng là Triển Vạn Lăng, Đổng Yên Yên thể mạo nhận?

 

“Cẩm Sơ, lời câu nào cũng là thật.” Đổng Yên Yên hoảng sợ, nàng còn chết, trong lòng căm hận Kỳ Dư An tàn nhẫn. Không cứu , trái còn chết. Nếu , thì ai cũng đừng mong sống yên !

 

Cẩm Sơ liếc Hồng Chi một cái như như . Hồng Chi lập tức : “Thái tử phi, Kỳ công tử thật là kỳ lạ. Ân nhân cứu mạng Tam Hoàng tử rõ ràng là Triển cô nương, Tam Hoàng tử thể ngay cả dáng vẻ ân nhân của cũng nhớ? Kỳ công tử lòng thật độc ác, rõ ràng là đẩy thê tử của chỗ chết.”

 

Đổng Yên Yên sững sờ, ánh mắt gắt gao chằm chằm Hồng Chi: “Ngươi cái gì?”

 

“Cách đây một năm Tam Hoàng tử ở Lĩnh Nam quả thật ức hiếp, giả dạng ăn mày trốn chạy, là Triển cô nương ngang qua cứu Tam Hoàng tử. Chuyện cả kinh thành đều .” Hồng Chi .

 

Lời Đổng Yên Yên vốn tin, nhưng Hồng Chi chính xác hai từ khóa “Lĩnh Nam” và “ăn mày”, khiến nàng thể tin.

 

Kỳ Dư An cũng với nàng như . Vậy nên, Kỳ Dư An sớm sự thật, cố ý lừa nàng bước khỏi Kỳ Quốc Công phủ. Vừa khỏi phủ bắt, khiến nàng ngày ngày chịu đựng tra tấn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-115-yen-yen-biet-duoc-chan-tuong-bi-tuc-chet-tuoi.html.]

 

Đổng Yên Yên tức giận vô cùng: “Cẩm Sơ, thể cho ngươi tất cả những gì về Kỳ Quốc Công, chỉ cầu xin ngươi một việc.”

 

Cẩm Sơ nhướng mày.

 

“Ta ngươi hận . Nếu một ngày nào đó thể ngục, cầu xin ngươi, hãy cho cơ hội g.i.ế.c c.h.ế.t .” Đổng Yên Yên cũng trông mong thể ngoài.

 

sự hận thù trong lòng đạt đến đỉnh điểm, chỉ hận thể lập tức g.i.ế.c c.h.ế.t Kỳ Dư An.

 

Không để ý đến những lời tiếp theo của Đổng Yên Yên, Cẩm Sơ nhẹ nhàng rời , Hồng Chi ở phía .

 

Ra khỏi ngục, Hồng Chi mới theo kịp, gật đầu với Cẩm Sơ.

 

Đổng Yên Yên chỉ còn thoi thóp chút tàn. Nàng vốn là một trọng phạm, chịu đả kích lớn nên kiệt sức cả về thể chất lẫn tinh thần. Nhìn bề ngoài, nàng tức giận mà chết, lâu sẽ tắt thở.

 

Trên đường trở về Đông Cung, nàng phân tích xem lời của Đổng Yên Yên mấy phần thật giả. Suy nghĩ một lát, nàng vẫn quyết định phái đến Giang Nam điều tra.

 

Khi dùng bữa tối, Cơ Thừa Đình phái về truyền lời, cần chờ cơm, cùng các đại thần bàn việc cơ mật. Cẩm Sơ cũng quen .

 

Tự dùng xong bữa tối, nàng dạo trong sân để tiêu hóa thức ăn.

 

“Thái tử phi đang nghĩ gì ?” Phi Sương tò mò hỏi.

 

Từ khi trở về, lông mày chủ tử nhà vẫn hề giãn .

 

Cẩm Sơ : “Kỳ Dư An g.i.ế.c c.h.ế.t Đổng Yên Yên, cách, hà cớ gì thừa thãi như để nàng khỏi phủ? Vả , chuyện mạo nhận công lao cũng chút kỳ lạ.”

Mèo con Kute

 

Kỳ Dư An là trùng sinh, chắc chắn Tam Hoàng tử Nam Hòa ở Lĩnh Nam từng một nữ tử cứu. Vậy Tam Hoàng tử nhận ân nhân cứu mạng?

 

Thế mà vẫn cố chấp để Đổng Yên Yên , chẳng rõ ràng là đẩy nàng chỗ c.h.ế.t ? Điểm , Cẩm Sơ thể nghĩ thông.

 

“Trừ phi hành động nhanh hơn Kỳ Dư An, khiến Tam Hoàng tử sự thật, mà Kỳ Dư An vạch trần sự thật!” Cẩm Sơ mạnh dạn đoán.

 

Bằng , Tam Hoàng tử Nam Hòa thành ngày đầu chủ động cầu Triển tỷ tỷ? Nhất định là tiết lộ tin tức! Cẩm Sơ căng thẳng mặt mày, dám suy nghĩ sâu thêm.

 

Lúc đó tin truyền đến, Đổng Yên Yên c.h.ế.t trong đại lao. Một cuộn t.h.i t.h.ể vứt bãi tha ma. Người của Kỳ Quốc Công phủ cũng chuyện , nhưng phái thu thi.

 

Yên lặng như thể từng chuyện gì xảy .

 

Lại qua hai ngày. Trong hai ngày nàng hề thấy Cơ Thừa Đình. Nàng mỗi ngày vẫn theo nếp cũ bận rộn việc của , cũng cần thỉnh an ai.

 

Khi rảnh rỗi sẽ hành lang phơi nắng.

 

Phi Sương từ Nội Vụ phủ mang đến những thớ vải mới tiến cống, đến gần nàng kể về những mẫu hoa văn đang thịnh hành. Cẩm Sơ tùy ý chỉ hai mẫu.

 

Phi Yến bưng đến những món điểm tâm mới lò: “Kỳ Quý Phi mấy ngày nay ác mộng, ngày ngày đều kêu gào đứa con chào đời. Sáng sớm nay Hoàng thượng đến Dực Khôn Cung ở hai canh giờ, đến Từ An Cung. Tại Từ An Cung, nổi trận lôi đình, giáng chức mấy vị quan viên nhà họ Lâm, khiến Thái hậu tức đến suýt ngất xỉu. Hoàng thượng trao quyền hiệp lý lục cung cho Kỳ Quý Phi, còn phong Tam Hoàng tử Trịnh Thân Vương.”

 

Cẩm Sơ tin tức trong cung, nheo mắt . Có thể hình dung Thái hậu giờ đây hận c.h.ế.t Kỳ Quý Phi. Nàng mỉm : “Lửa vẫn đủ lớn, ít nhất là bên ngoài vẫn Thái hậu mưu hại hoàng tự.”

 

Phi Yến : “Thái tử phi đúng.”

 

Chỉ hơn nửa ngày, chuyện Lâm Thái hậu mưu hại Kỳ Quý Phi mất hoàng tự lan truyền khắp nơi.

 

Trong cung đồn khắp Lâm Thái hậu lòng độc ác, ngay cả hoàng tự cũng dung, nghi ngờ gì nữa là đổ thêm dầu lửa cho lòng Thái hậu.

 

Bắc Lương Đế việc triều chính bận rộn đến bù đầu, chuyện hậu cung càng khiến phiền não thôi. Để bù đắp cho Kỳ Quý Phi, tiện thể ban thưởng cho Kỳ Quốc Công phủ.

 

Điều khiến Kỳ Quốc Công phủ vốn ghẻ lạnh từ lâu như thấy sinh cơ.

 

Dưới hành lang tiếng vui vẻ, chợt một tiếng kêu kinh ngạc phá vỡ tiếng , Yến Lương Đệ xách vạt váy bước về phía .

 

Phi Sương nhỏ: “Hai ngày nay Yến Lương Đệ lén tìm điện hạ, nhưng điện hạ từ chối tiếp.”

 

Chợt loáng cái đến mặt, Yến Lương Đệ quỳ đất: “Thiếp đến Hình Bộ Đại Lao thăm ngoại tổ phụ, cầu Thái tử phi thành .”

 

Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Yến Lương Đệ đầy vết nước mắt, vô cùng đáng thương.

 

Lời dứt, bên ngoài truyền đến tin Thái tử về.

 

Cẩm Sơ khóe môi cong lên, sớm muộn, đúng lúc đến, thật là trùng hợp a. Nàng chậm rãi dậy.

 

“Thái tử phi, điện hạ đến cửa khác mời , là công vụ bận rộn, lát nữa sẽ đến bồi .” Phi Yến cất cao giọng đáp .

 

Cẩm Sơ nhướng mày, Yến Lương Đệ từ cao. Thân hình đơn bạc của đối phương khẽ run rẩy một chút, ngoài sự kinh ngạc còn chút thất vọng, vội vàng cúi đầu che thần sắc.

 

 

Loading...