SÁT PHONG LIỄU - Phần 4

Cập nhật lúc: 2025-11-21 19:51:49
Lượt xem: 1,336

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

4.

 

"Nương nương, nha của lấy áo mãi thấy về, sợ áo xống ướt át thất lễ, xin phép rời tiệc đồ."

 

Thái t.ử phi đầy ẩn ý:

 

"Vừa khéo Thái t.ử cũng lâu về, liền cùng ngươi xem !"

 

Thấy chủ nhân , các vị khách khác cũng nhao nhao mở lời, dạo tứ phía, thế là một đoàn rầm rộ về phía hậu viện.

 

T.ử Di nhận lệnh, sớm canh giữ ở thiên phòng nơi hai kẻ đó tư thông.

 

Vậy nên khi còn tới gần, nàng hoảng hốt chạy xộc :

 

"Thái tử... Thái tử!"

 

Giọng điệu nàng kinh hoàng, thấy Thái t.ử phi liền quỳ sụp xuống mặt nàng.

 

Mọi cũng khơi dậy lòng hiếu kỳ, thế là thẳng về phía căn phòng nàng chạy .

 

đẩy cửa, liền thấy Thái t.ử giữa thanh thiên bạch nhật chuyện dâm ô với một nha , nhất thời bàn tán xôn xao.

 

Nước mắt Thái t.ử phi trào tức khắc, cho lui đám đông, một bên lóc uất ức.

 

Hoàng hậu nương nương giận kìm , tại chỗ lệnh: "Lôi con nha đây cho ! Đồ liêm sỉ như , lập tức đ.á.n.h c.h.ế.t cho bổn cung!"

 

Trong lòng vui sướng, nhưng sang Thái t.ử đang vội vàng quỳ xuống cầu xin bên cạnh, liền lập tức giả vờ hoảng sợ : "Khẩn cầu Hoàng hậu nương nương tha cho con bé Xuân Oánh một mạng."

 

Thái t.ử cũng tiếp tục cầu xin: "Mẫu hậu, ngàn sai vạn sai đều là của nhi thần, cầu xin tha cho nàng ! Nhi thần cam nguyện chịu phạt!"

 

Xuân Oánh cũng sợ đến mức run rẩy, khi vùng thoát khỏi sự khống chế của hầu, liền vội vã dập đầu cầu xin tha thứ, trán đập mạnh xuống đất, chẳng mấy chốc đỏ lựng một mảng lớn.

 

Hoàng hậu nương nương thấy Thái t.ử để tâm như , càng thêm bực tức : "Ngươi thích như , nạp phòng? Bây giờ giữa chốn đông tư thông với nha , quả thực mất hết mặt mũi Hoàng gia! Phụ hoàng ngươi xưa nay nghiêm khắc, ả nha bổn cung giao cho ngươi tự xử lý, sống c.h.ế.t, ngươi tự liệu mà ."

 

Nhắc đến Hoàng đế, Thái t.ử cuối cùng cũng thỏa hiệp. Hắn nắm chặt nắm đấm, mặt đầy vẻ cam lòng, nghiến răng nghiến lợi : "Theo ý Mẫu hậu, , lôi ả xuống, đ.á.n.h c.h.ế.t!"

 

Xuân Oánh thấy lời , mắt trố lồi , dám tin Thái t.ử mà thật sự bảo ả c.h.ế.t.

 

Ả lăn lê bò toài nhào tới bên cạnh Thái tử, hai tay ôm chặt lấy chân Thái tử, gào lên: "Điện hạ, thể đối xử với nô tỳ như ? Người sẽ bảo vệ nô tỳ mà..."

 

Lúc hạ nhân lôi Xuân Oánh xuống, cổ họng ả gào đến khản đặc, nhưng Thái t.ử vẫn thờ ơ động lòng.

 

Cuối cùng Thái t.ử vì để bảo vệ bản , đành vứt bỏ Xuân Oánh. Không còn Xuân Oánh, tự nhiên cũng chẳng cần đến chỗ diễn kịch nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sat-phong-lieu/phan-4.html.]

 

Thế là dường như cũng thu tâm dưỡng tính, bắt đầu cùng Thái t.ử phi ân ân ái ái trở .

 

Ta khẩy, Thái t.ử phi tưởng rằng khi Thái t.ử chuyên sủng nữa, thì sẽ còn ai đe dọa đến địa vị của nàng.

 

Nào , kẻ thực sự gây mối đe dọa chính là Thái tử.

 

Để khiến Thái t.ử phi rõ bộ mặt thật của Thái t.ử và cùng liên thủ trừ khử .

 

Ta bắt đầu hành động.

 

Hoặc là lén bỏ chút gây ảo giác cho Thái tử, khiến mơ thấy Xuân Oánh , hoặc là thỉnh thoảng để vài món di vật của Xuân Oánh xuất hiện bên cạnh .

Bản chuyển ngữ thuộc Nguyện Người Như Sao Như Trăng và Gió Từ Cát Lâm Thổi Đến Hà Bắc . Nếu bạn đang tại nơi khác , thì chính xác là trang khác ăn cắp đăng  

Sau nửa tháng dày vò, Thái t.ử cuối cùng cũng bùng nổ.

 

Hắn mặc kệ Thái t.ử phi đang mang thai, khăng khăng đòi đưa bài vị của Xuân Oánh thờ phụng trong từ đường tổ tiên, cùng hưởng hương hỏa với liệt tổ liệt tông.

 

"Điện hạ, thực sự như ?"

 

Thái t.ử phi bên cạnh, giọng run rẩy, trong mắt đầy vẻ thể tin nổi. Nàng dám tưởng tượng Thái t.ử vì một nô tỳ mà đến mức .

 

Thái t.ử lạnh lùng hỏi: "Sao? Nàng định mách lẻo với Phụ hoàng và Mẫu hậu ?"

 

Thái t.ử dám để Hoàng thượng chuyện, buổi lễ tế tiến hành bí mật, trong phòng chỉ các thất của Thái tử.

 

Không là thật lòng yêu Xuân Oánh sâu đậm, là cố ý sỉ nhục Thái t.ử phi, sang đám thất trong phòng, giọng trầm xuống: "Từ nay về Xuân Oánh chính là Trắc phi của bổn cung, các ngươi mỗi ngày dập đầu bái lạy Trắc phi mới bái kiến Thái t.ử phi!"

 

Việc chẳng khác nào tát thẳng mặt Thái t.ử phi.

 

Mọi đều kinh hãi, nhưng vẫn thuận theo yêu cầu của Thái t.ử mà hành lễ quỳ lạy, để mặc Thái t.ử phi ghẻ lạnh một bên.

 

Ta núp lưng Thái t.ử phi nên tránh , hạ nhân bên cạnh Thái t.ử phi cũng theo ý chủ nhân mà quỳ lạy.

 

Thái t.ử phi nghiến răng nghiến lợi bỏ .

 

Về đến tẩm cung, vốn luôn mạnh mẽ như nàng, rơi nước mắt.

 

Nàng ôm bụng đau lòng : "Tạ , nha đó của rốt cuộc bản lĩnh gì, mà mê hoặc Thái t.ử đến mức thần hồn điên đảo, khiến dám chuyện đại nghịch bất đạo là đưa bài vị của nó từ đường!"

 

"Nương nương, là Thái t.ử phi, là Hoàng hậu tương lai, hiện giờ đang m.a.n.g t.h.a.i đích tử, nha chẳng qua chỉ là mây khói thoảng qua, hà tất phiền lòng?"

 

Ta đổi giọng: "Tuy nhiên, Thái t.ử đối xử với như , quả thực quá đáng. Người cũng lo tính cho bản nhiều hơn, mắt việc bình an hạ sinh hài t.ử mới là quan trọng nhất."

 

Theo diễn biến của kiếp , Thái t.ử phi sẽ vì chuyện của Thái t.ử và Xuân Oánh mà chịu cú sốc lớn, tâm trạng u uất, lâu sẽ sảy t.h.a.i ngoài ý .

 

Loading...