Sắc Đẹp Ma Quỷ - 65
Cập nhật lúc: 2024-07-15 19:28:56
Lượt xem: 13
“Hóa ra là như vậy! Tôi không ngờ anh không có một chút nào hối lỗi về việc mình đã làm mà chỉ lo chỉ trích người khác. Tôi vốn định cho anh cơ hội, nhưng bây giờ xem ra tôi đã đổi ý rồi!”
Lệ Hằng lạnh lùng nhìn chằm chằm đối phương khiến anh đúng là có hơi sợ rồi. Quay nhìn xung quanh, vì bây giờ đang là giờ ăn trưa nên mọi người đa số đều đã ra ngoài hoặc ở yên một chỗ, chẳng có ai qua lại. Mà chỗ này cũng tương đối là đặc biệt nên giám đốc đã dọn những phòng lằm việc ở tầng này đi chỗ khác. Nhìn quanh chỉ có một mình mình, không gian yên lặng đến đáng sợ. Nếu như mà nói hoa mỹ thì chính là “Sự yên lặng đẹp đẽ của cái chết”, đương nhiên anh ta sẽ không có cách nào nghĩ như vậy đâu.
“Cô muốn làm gì tôi? Camera có đấy, nếu cô làm gì tôi nhất định sẽ không yên đâu.”
Đối phương vẫn gồng, Lệ Hằng cười từ thiện rồi nói: “Anh nghĩ sao, khi hôm qua camera chẳng quay lại được gì?”
Và thế là một cảnh tượng không mấy là đẹp đẽ lại xảy ra, lần này là ở nơi hẻo lánh, chỉ sợ khi người ta phát hiện ra xác thì anh ta đã thối rửa rồi. Xong việc, Lệ Hằng ung dung đi thang bộ xuống lầu, nhưng vừa bước xuống bậc thang đầu tiên đã nghe thấy tiếng vỗ tay, ngẩng đầu lên lại là ma nữ Thu đang đứng bên kia đối diện, cô ta đang vỗ tay nhìn cô và nở một nụ cười quái dị.
Lệ Hằng vẫn lơ cô ta và chậm rãi đi xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/sac-dep-ma-quy/65.html.]
Đêm đến, vẫn là cái khung giờ ấy, 9 giờ, Lệ Hằng đi dọc hành lang nhà vệ sinh tầng dưới, nơi lần đầu tiên cô gặp ma nữ Thu. Quả nhiên, cô ta vẫn bẹo hình bẹo dạng ở đó để tìm kiếm con mồi. Từ hôm xảy ra vụ án thì nhân viên đa số ít người tăng ca, hoặc có tăng ca cũng chẳng ai dám đi vệ sinh vào ban đêm. Hành lang vắng lặng, chỉ có tiếng bước chân của Lệ Hằng cộc cộc vang lên đều đều. Ma nữ Thu chậm rãi quay mặt lại, cô ta nói: “Chúng ta lại gặp nhau rồi!”
“Phải gặp nhau thôi, tôi cố ý đi tìm cô mà!”
Lệ Hằng thong thả đáp lời, cũng vào cái giờ này, tại nơi đây nhưng so với trước đây thì không khí đúng là khác lạ hơn nhiều. Ma nữ Thu nở một nụ cười quái dị rồi nói: “Sao vậy, là hắn ta sai cô đến có đúng không, để g.i.ế.c tôi?”
“Đúng thì đã sao, sai thì lại làm sao. Chính là ngày hôm nay, vào giờ này cô phải đi rồi, làm ma quỷ vật vờ có gì tốt đâu.”
“Tôi muốn làm ma quỷ vật vờ thì có sao, khi tôi còn chưa hạ được hắn ta thì mọi thứ đều vô nghĩa. Cái tôi muốn là còn sống với gương mặt xinh đẹp chứ không phải trở thành quỷ vật vờ thế này. Hắn ta đã lợi dụng tôi, vậy mà tôi lại ngu ngơ tưởng hắn cứu rỗi mình. Sau khi tôi làm phản, vốn chỉ định sống chui lủi như ma quỷ thôi nhưng hắn ta lại có tay sai mới là Bạch Thủ, còn sai cô ta ngày đêm truy sát tôi cho bằng được. Nếu không phải vì như vậy thì hà cớ gì tôi lại phải lập phe phái và sống hệt như hắn ta, cái cách sống mà tôi căm ghét kia chứ.”
Ma nữ Thu càng nói càng hăng, giống như là thù oán lớn lắm vậy. Đúng là như thế, quan hệ của hắn ta và ma nữ Thu chính là như vậy. Lệ Hằng dù có nghe hiểu nhưng cũng đâu cảm thông, cô bây giờ đang làm nhệm vụ, mà nhiệm vụ vào trong tay cô thì có thể thành công chứ không được thất bại.
Sau cái đêm ấy, Lệ Hằng lại nghỉ phép ba ngày và đến vườn ngô kia. Cô vẫn thắc mắc rốt cuộc An có thoát ra được hay không nhưng mãi cũng chẳng thể hỏi ai. Hắn ta khen tặng cô hết lời, nhưng xem ra cô có vẻ vẫn chưa được như ý lắm. Rõ ràng bản thân cô ưu tú như vậy, có năng lực như vậy sao vẫn phải cúi đầu chịu làm kẻ dưới cơ chứ?