Sắc Đẹp Ma Quỷ - 62
Cập nhật lúc: 2024-07-15 19:26:41
Lượt xem: 5
Nghe đến đây thì đúng là không thể sống một cách bình thường được rồi. Lệ Hằng chậm rãi quay lại, trên mặt mang theo một chút khó chịu, cô chỉ nhìn thẳng vào cô ta chứ không nói gì. Cô ta đang đứng ở bồn rửa mặt, thấy Lệ Hằng đang nhìn mình thì khó chịu nói: “Đồ giả thì có gì đáng để khoe khoang chứ. Sao vậy, không có tự tin để khuôn mặt cũ của mình à?”
Lệ Hằng nở một nụ cười không bình thường cho lắm, cô vẫn đang quan sát cô ta. Trong đầu Lệ Hằng đang nghĩ đến một việc, đó chính là lột lớp da mặt kia xuống để xem có thể sử dụng được không. Rõ ràng cũng không được gọi là xinh đẹp, lột xuống rồi khả năng cao là sẽ không sử dụng được nữa. Vậy tại sao người yêu cũ của cô lại có thể vì si mê cô ta mà làm như vậy với cô cơ chứ, nếu như người mà anh ta cắm sừng là một người xinh đẹp tuyệt vời thì chắc chắn cô sẽ không chút nào mảy may cảm thấy kì lạ.
“Cô nhìn cái gì hả đồ giả, cô đang ganh tị với tôi ư?”
Giọng nói của cô ta có phần khinh khi, đổi lại Lệ Hằng chỉ cười nhạt nói: “Ganh tị ư, với cô?”
“Nói nhảm gì vậy chứ.”
Cô ta lẩm bẩm, Lệ Hằng nói tiếp: “Tôi đang nghiên cứu xem lớp da mặt “xinh đẹp” kia của cô khi tháo xuống thì có ai thèm dùng hay không?”
“Cô bị thần kinh à. Đúng là đã xấu mà đầu óc cũng không bình thường, đáng đời bị anh ấy bỏ. Không nói chuyện với cô nữa, mất hết cả hứng, phải nhanh đi về để anh ấy “an ủi” mới được!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/sac-dep-ma-quy/62.html.]
Giọng điệu của cô ta đúng là làm người ta oán giận, vừa nói xong thì đã hạnh họe muốn chen ngang Lệ Hằng để đi ra ngoài. Nhưng đã chọc tức người ta mà còn muốn thoát thân ư, cô ta tưởng rằng Lệ Hằng sẽ giống như trước đây, mỗi lần như thế chỉ biết khóc. Nhưng cô ta sai rồi, lần này Lệ Hằng đã túm đầu cô ta lại: “Muốn đi đâu đó?”
“Ai da! Buông ra, mau buông tay ra con đàn bà điên này. Cô có biết mái tóc của tôi tốn bao nhiêu tiền không?”
Cô ta bị Lệ Hằng túm đầu tóc giật ngược lại khá là mạnh bạo cho nên cô ta đau thì ít mà kinh ngạc thì nhiều, ai mà biết Lệ Hằng yếu đuối của trước đây chỉ biết khóc lóc giờ lại ra tay dứt khoát và tàn bạo tới vậy chứ. Lệ Hằng lại trừng mắt nhìn cô ta rồi nói: “Đau không, đây chỉ là ngoài da thôi mà. Cô nói tóc cô nuôi nhiều tiền ư, vậy tôi giúp cô không phải tốn tiền nữa nhé?”
Câu này nói nghe rất đơn giản nhưng thật ra chỉ có người nghe mới cảm nhận được sức sát thương lớn như thế nào thôi. Chợt, ngay lúc này cô ta như thể nhìn thấy thứ gì đó trên mặt Lệ Hằng khi chạm mặt nhau ở khoảng cách gần. Lúc này cô ta đã quên đi cơn đau bị bứt trọc đầu tóc, ánh mắt từ đau đớn kinh ngạc trở thành sợ hãi tột độ.
Lúc này cô ta thấy gì, thấy gì mà lại sợ hãi đến như thế?
“Rốt cuộc cô là cái thứ gì, cô có phải thật sự phẫu thuật thẩm mỹ và còn sống không, hay cô đã là ma quỷ rồi?”
Cô ta lắp ba lắp bắp nói, Lệ Hằng nghiêm mặt, lạnh giọng nói: “Cô sợ hãi ma quỷ gì chứ, đôi khi con người còn đáng sợ hơn nhiều đó. Tôi là ai ư, vậy để tôi nói cho cô biết nhé, tôi không phải là ma quỷ, nhưng mà sắc đẹp này chính là của ma quỷ!”