Sắc Đẹp Ma Quỷ - 37
Cập nhật lúc: 2024-07-15 11:59:52
Lượt xem: 16
Trong lúc tuyệt vọng nhất, Lệ Hằng cảm thấy bản thân sắp phải bỏ cuộc thì đột nhiên cô nghe thấy âm thanh quen thuộc vang lên. Ban đầu cô cũng không thể tiếp nhận âm thanh ấy cho đến khi nó lại reo lên lần thứ hai. Lúc này cô cảm nhận được những người không mặt kia đang dần biến mất, sau đó cô như một người từ trên vách núi nhảy xuống vực.
Chính là một cảm giác như vậy mới khiến Lệ Hằng tỉnh lại hoàn toàn, âm thanh kia chính là tiếng chuông điện thoại reo, và cô thì đang chễm chệ nằm ở trên giường của mình.
Hóa ra chỉ là một cơn ác mộng, nhưng mà loại ác mộng thật sự cũng quá là chân thực rồi. Nếu như người bình thường gặp kiểu ác mộng này nhất định sẽ chỉ nghĩ đơn giản là m.á.u huyết khi ngủ không được lưu thông lắm, nhưng mà với Lệ Hằng thì không đơn giản như thế. Dù thế nào đi chăng nữa thì cô cũng không nghĩ nó chỉ là giấc mơ thôi đâu, mà nhất định phía sau có người đưa tay chỉ thị.
Nghĩ như thế thôi nhưng Lệ Hằng vẫn tạm gác lại những vấn đề đó, cô bắt đầu kiểm tra điện thoại xem rốt cuộc là ai đã gọi. Nếu là ai đi chăng nữa thì cô vẫn sẽ mời người đó ăn một bữa ngon, xem như là để cảm ơn. Nhưng ngay sau khi mở điện thoại ra thì cô liền gạt bỏ ý định, bởi vì kẻ đó căn bản không thể mời mà cô cũng chẳng nghĩ đến việc sẽ mời, chính là kẻ quản lí nơi cô đang làm việc, người mà cô đã từng gặp trước đây, Bạch Thủ.
Lệ Hằng ôm cái bụng đói meo xuống giường thay quần áo, lúc đi ngang tủ lạnh vì quá đói nên cô đã mở ra và lấy một chai sữa vừa đi vừa uống. Nhưng ngay khi cô vừa mở cửa thì chút sữa vừa vào trong bụng cô đã chảy ra ngoài hết, sau đó cô còn ôm bụng nôn thêm một ít dịch vị dạ dày ra ngoài đường luôn.
Ngay khi cô còn chưa kịp tiêu hóa hết mớ hỗn độn trước mắt thì tiếng còi xe cảnh sát hú ầm ĩ phía dưới lầu. Lệ Hằng tặc lưỡi, biết chắc rằng bản thân đã bị ma nữ Thu kia trả thù đến cửa rồi. Nghe thấy tiếng cảnh sát ầm ĩ nên người của mấy căn hộ kia cũng ra xem thử, nhưng mà hiện trường lại biến thành bãi nôn, bởi vì có mấy ai chấp nhận nổi cảnh tượng trước mắt chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/sac-dep-ma-quy/37.html.]
Cảnh sát lên tới, một vài viên cảnh sát bụng dạ yếu đuối cũng bưng miệng nén cơn nôn mửa khi nhìn thấy ngay trước cửa nhà của Lệ Hằng là một cái đầu người, chính xác là đầu của một cô gái. Có thể thấy thủ đoạn c.h.ặ.t đ.ầ.u của hung thủ không cao lắm, cho nên chặt cái đầu trông vô cùng bầy nhầy, m.á.u thịt lẫn lộn kéo lê từ cửa thang máy đến cửa nhà.
“Dương Lệ Hằng, cô bị bắt vì bị tình nghi g.i.ế.c người chặt xác!”
An từ bên ngoài hùng hổ đi vào, sau khi đưa thẻ cảnh sát lên thì đã có hai viên cảnh sát nam tiến tới còng tay Lệ Hằng, tình tiết có thể nói là nhanh và ngầu cũng giống như trong phim, nhưng mà cái hoàn cảnh hiện tại hình như nó hơi sai thì phải, bắt nhầm nhân vật chính rồi.
Lệ Hằng cũng tạm thời không phản kháng, cô đứng yên quan sát An đang đi tới xem xét cái đầu kia. Tóc của nạn nhân rất dài, có lẽ là phải gần chạm eo cho nên nó cứ quấn quanh lấy cái đầu thôi. An đúng là khiến người ta kinh hãi, cô cứ thế mà đeo găng tay vào và vén cái mớ tóc quấn nhầy nhụa ấy ra.
Điều đó đã khiến cho những cư dân chứng kiến một phen kinh hãi rồi, nhưng tiếp sau đây mới khiến người ta ám ảnh. Bởi vì ngay khi An đưa tay tháo tóc nạn nhân ra thì đã hiện ra một cái mặt bằng phẳng không có tí mắt mũi miệng nào.
“Đáng sợ quá đi! Hình như là đã bị lột da mặt rồi.”
Một người cư dân ở hộ gần đó lớn tiếng nói, mấy người vốn không nhiều chuyện ở trong nhà khi nghe đến đây cũng không nén nổi tò mò nữa mà ló mặt ra xem.