Sắc Đẹp Ma Quỷ - 35
Cập nhật lúc: 2024-07-15 11:58:52
Lượt xem: 20
“Bác tài, ngại quái đi mất. Tôi muốn xuống xe, anh có thể dừng xe được không ạ?”
Lệ Hằng cố dùng giọng điệu bình thường nhất có thể để nói, nhưng anh ta bây giờ lại như hoàn toàn không nghe thấy mà còn tăng tốc nhanh hơn. Lệ Hằng thấy tình thế không ổn thì nhất thời không biết làm sao, nhưng vài giây sau đó cô đã nhanh trí nói: “Nếu như cần gì ở tôi có thể thẳng thắn nói, không cần phải làm như vậy đâu.”
Kẻ kia nghe cũng như điếc, vì vậy mà Lệ Hằng tức giận nói: “Anh là người của phe nào, nếu như là phe ta thì có thể thương lượng. Nếu như là ở phe đối địch muốn đến g.i.ế.c tôi thì xin mời nhanh tay, nếu không lát nữa kẻ chịu thiệt sẽ chính là anh đó.”
Thật ra Lệ Hằng nghi ngờ kẻ kia đến từ phe của ma nữ Thu hơn, bởi vì mới tối hôm qua cô còn chọc cho cô ta tức điên lên kia mà. Tức tối đến như thế thì làm sao mà nhịn được cục tức chứ, trả thù cũng là điều dễ hiểu. Ai ngờ kẻ kia không xem lời uy h.i.ế.p của cô ra gì, trực tiếp nói: “Bây giờ ở đây chỉ có hai chúng ta thì cô thắng tôi kiểu gì? Trừ phi là cô có đồ cấm.”
Lệ Hằng dù có đang hơi sợ hãi nhưng cũng không chịu lép vế, không để lộ ra một chút sơ hở nào mà nói: “Nếu như đúng thì sao? Giữa hai chúng ta còn chưa biết ai chiếm thế thượng phong đâu. Nghe tôi khuyên một câu, nếu như anh không vạn bất đắc dĩ thì đừng dây dưa đến tôi. Nếu anh là người sống, tôi vẫn có cách g.i.ế.c anh, nếu anh là ma cũng không sao, tôi đương nhiên cũng có cách g.i.ế.c nốt.”
“Chà! Mạnh miệng thật đấy. Nhưng bây giờ cô khoan hãy nóng vội, chi bằng cùng tôi ăn một bữa ngon rồi nói tiếp. Thế nào?”
Giọng điệu của kẻ kia đã hòa nhã hơn, nhưng Lệ Hằng dứt khoát nói: “Bỏ đi! Tôi mới không dám ăn cùng anh đâu. Chẳng may anh đưa tôi đến nghĩa địa ăn giòi bọ thì làm thế nào?”
“Cô không đủ tỉnh táo để nhận ra giòi bọ hay sao mà còn sợ ăn phải chứ?”
“Có trời mới biết được rốt cuộc là anh có thuật che mắt hay không. Đến lúc đó tôi ở nghĩa địa ăn giòi bọ mà cứ tưởng đang ở nhà hàng 5 sao ăn sơn hào mỹ vị thì hỏng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/sac-dep-ma-quy/35.html.]
Kẻ kia im lặng ước chừng mấy mươi giây rồi cũng ừ nhẹ biểu thị lời nói của Lệ Hằng có lí, sau đó anh ta phanh xe lại và thả Lệ Hằng xuống đường.
Lệ Hằng tưởng đâu đã thoát được rồi cơ chứ, nào ngờ vừa mới bước xuống xe thì cô mới nhận thức được bản thân hóa ra lại là con mồi. Vừa bước xuống đường thì Lệ Hằng cảm giác bản thân như đang lạc vào cõi ma quỷ, xung quanh đều toàn là xương xậu.
“Chuyện gì thế này?”
Lệ Hằng tự lẩm bẩm, cô thật sự không thể hiểu được. Cảnh vật lạ lẵm, đi lung tung mới là ngu dại, vì vậy Lệ Hằng quyết định một vấn đề ngớ ngẩn, cô lớn giọng nói: “Bác tài, chẳng phải anh muốn ăn một bữa cơm với tôi sao, quay lại đón tôi đi.”
Qua một lát vẫn không có ai trả lời, chiếc xe kia không hề quay lại và cảnh vật vẫn không thay đổi, đợi đến khi Lệ Hằng định nói tiếp thì có tiếng kẻ kia vang lên, anh ta nói: “Muộn rồi! Rượu mời không uống mà cô lại muốn uống rượu phạt. Khôn lỏi như cô, tôi muốn xem cô đối phó với tương lai như thế nào.”
Hỏng rồi!
Sau tiếng nói ấy thì mọi thứ thuộc về nhân gian giống như đã biến mất hoàn toàn, bây giờ nơi đây là cái nơi quỷ quái nào Lệ Hằng cũng không biết được. Chỉ biết cô vừa đụng tới một người không dễ đụng, và anh ta cũng rất có thể là người cô quen biết muốn thử cô, cũng có thể là phe đối địch muốn giết, nói chung dù là ai đi nữa thì tìm cách nào ra khỏi đây mới là chuyện quan trọng nhất hiện giờ.
Tình hình là rất tình hình, muốn thoát khỏi đương nhiên không dễ dàng, mà bây giờ không muốn vận động lại càng không thể. Muốn thoát ra khỏi chỗ này thì cách duy nhất chính là phải tham quan nó, xem cấu tạo của nó như thế nào, sau đó mới có hy vọng tìm được đường ra.
Lệ Hằng nhìn trước sau phải trái, cảnh vật thật không biết miêu tả như thế nào, nó đại khái giống như một chiếc hộp, và bản thân cô hiện tại đang bị nhốt bên trong chiếc hộp cùng với những bộ xương.