Hứa Cảnh Hiên cảm thấy yên.
Hắn xem mắt bao nhiêu , đây là đầu tiên gặp như Trịnh Chiêu.
"Cô Trịnh đến muộn hai mươi phút, chuyện gì xảy ?"
Trịnh Chiêu nhạt nhẽo đáp: "Tắc đường."
Hứa Cảnh Hiên: "......"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Khóe miệng giật giật.
Lý do là bịa đặt.
Giờ giờ cao điểm, quán cà phê cũng ở trung tâm thành phố, tắc đường cái nỗi gì.
lúc , Hứa Cảnh Hiên chú ý thấy bốn cái đầu thò từ chậu cây cảnh .
Hứa Cảnh Hiên: "......"
Bốn cái đầu phát hiện liền thụt ngay xuống.
Hứa Cảnh Hiên day day thái dương đang đau nhức: "Cô Trịnh, còn chút việc, xin phép ."
Trịnh Chiêu cũng dậy: " cũng việc, đây."
Hứa Cảnh Hiên gật đầu, cô gái đẩy cửa bước ngoài.
Bên ngoài trời bắt đầu đổ tuyết từ lúc nào, cô gái mang ô, cứ thế lao màn tuyết trắng xóa, chẳng mấy chốc biến mất ở ngã rẽ.
Hứa Cảnh Hiên thu hồi tầm mắt, về phía chậu cây cảnh.
Vừa đến gần, thấy tiếng thì thầm:
"Chị gái ? Có chị ưng chú Sáu ?"
"Sao thể chứ, chú Sáu trai thế mà."
Trong lòng Hứa Cảnh Hiên thấy ấm áp, xem đám cháu trai cũng đến nỗi mù.
"Chú Sáu trai thì , nhưng ngoài trai thì còn gì nữa ?"
"Thôi xong, chú Sáu mà ế vợ thì thế nào?"
"Về già chú lủi thủi một , đáng thương lắm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-375-chu-sau-lai-gio-tro.html.]
Hứa Cảnh Hiên nghiến răng, xin rút lời .
Hứa Minh Thanh là đầu tiên phát hiện chú Sáu, vội vàng dậy: "Chú Sáu, chú ở đây?"
Cả đám lượt dậy, đứa nào đứa nấy giả vờ ngoan ngoãn như từng gì sai.
Hứa Cảnh Hiên hít sâu một , như : "Người việc , chú qua đây xem mấy đứa trò gì."
Hứa Minh Thanh: "Chị gái ưng chú ạ?"
Hứa Cảnh Hiên: "......"
Hứa Minh Húc vội chen : "Chú Sáu, bọn cháu đưa Dao Dao ăn vặt, tình cờ gặp chú ở đây, chú bảo trùng hợp cơ chứ."
Hứa Cảnh Hiên đời nào vẻ mặt ngây thơ vô tội của đám cháu lừa gạt: "Giờ xong việc , chúng về nhà thôi."
"Vâng , về nhà thôi."
Hứa Minh Hoài : "Chú Sáu yên tâm, bọn cháu nhất định sẽ chứng cho chú, chú ăn mặc trai, đến muộn, chỉ là lúc chuyện tháo khẩu trang nên ưng chú thôi. Nói như thế bà nội chắc chắn sẽ mắng chú ."
Hứa Cảnh Hiên nghiến răng: "Thế chú cảm ơn các cháu ?"
Hứa Minh Hoài im bặt.
Cậu cảm thấy biểu cảm hiện tại của chú Sáu chút nguy hiểm.
Hứa Cảnh Hiên : "Đi thôi, về nhà."
Hứa Minh Húc đội mũ len, quàng khăn cho Dao Dao kín mít, chỉ để lộ mỗi đôi mắt to tròn.
Hứa Cảnh Hiên cùng, đám cháu trai chạy ùa ngoài nghịch tuyết, trong đầu lóe lên một ý nghĩ, nếu chúng tự dâng đến cửa thì đừng trách ác độc.
Bà nội Hứa thấy Hứa Cảnh Hiên về sớm thì ngạc nhiên hỏi: "Cảnh Hiên, con về sớm thế? Có con giở trò phá hỏng buổi xem mắt ?"
Hứa Cảnh Hiên nhún vai vô tội: "Mẹ, con nhé, là ưng con thôi."
"Không thể nào." Bà nội Hứa phản bác ngay lập tức.
Hứa Cảnh Hiên thở dài, liếc về phía đám cháu trai.
Lúc bà nội Hứa mới nhớ , nãy Cảnh Hiên về cùng lũ trẻ.
Bà sang hỏi cháu đích tôn: "Sao mấy đứa về cùng Cảnh Hiên?"