Rồng Con Ba Tuổi Rưỡi: Ta Dựa Vào Tài Hố Cha Mà Trở Thành Cục Cưng Của Cả Nhà. - Chương 360: Ôm một cái thì sao chứ

Cập nhật lúc: 2025-11-26 04:29:12
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

cảm giác như đang Dao Dao chiều chuộng .

 

Hứa Cảnh Chu : "Lên xe ."

 

Hắn mở cửa xe, cho ba con thú cưng lên .

 

Đường Trúc Uyển ghế lái, qua gương chiếu hậu thấy Dao Dao và Hứa Cảnh Chu ở ghế .

 

"Lão đại, đưa hai về nhà cũ luôn nhé?"

 

Dao Dao : "Đến chỗ chú Đường thăm Đường Diệp ạ."

 

"Được."

 

Đường Trúc Uyển khởi động xe.

 

Nửa tiếng , chiếc xe RV dừng lầu nhà Đường Trúc Thanh.

 

Đường Trúc Uyển gọi điện cho em trai nhưng thấy ai máy.

 

Hứa Cảnh Chu xuống xe: "Cô cứ đợi ở , và Dao Dao lên ."

 

Đường Trúc Uyển gật đầu.

 

Hứa Cảnh Chu dẫn Dao Dao đến cửa nhà Đường Trúc Thanh, gõ cửa.

 

Chẳng bao lâu , cửa mở .

 

Chỉ thấy Đường Trúc Thanh mặc đồ ngủ, tay cầm một cuốn sách dày cộp.

 

Hứa Cảnh Chu liếc qua, thấy đó là một cuốn sách tiếng Nhật.

 

Hứa Cảnh Chu: "?"

 

Tiếng Nhật của Đường Trúc Thanh cũng tàm tạm, nhưng lâu đụng đến sách tiếng Nhật , trừ khi công việc cần dùng đến, còn chẳng bao giờ chịu học hành gì cả.

 

Sao tự nhiên nay chăm chỉ đột xuất thế ?

 

Đường Trúc Thanh kích động reo lên: "Lão đại, đại tiểu thư, hai về , hai đến tìm Đường Diệp , mau nhà ."

 

Dao Dao theo chân trong.

 

Từ vụ Ngư Ngư phá nát nhà chú Đường, căn hộ trang hoàng theo phong cách mới.

 

Đường Trúc Thanh gọi to: "Đường Diệp, Dao Dao về , cháu mau đây."

 

Gần như ngay khi dứt lời, cửa phòng bật mở.

 

Đường Diệp chạy ào , ôm chầm lấy Dao Dao: "Dao Dao, về ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-360-om-mot-cai-thi-sao-chu.html.]

Dao Dao vỗ vỗ lưng bé.

 

Mặt Hứa Cảnh Chu lập tức đen sì, bước tới tách hai đứa trẻ .

 

Đường Trúc Thanh: "......"

 

Sao trong phòng nồng nặc mùi giấm chua thế nhỉ.

 

Lão đại ấu trĩ thật đấy.

 

Hai đứa nó còn bé tí, ôm một cái thì !

 

Đường Diệp ngoan ngoãn nghiêm, Hứa Cảnh Chu chào: "Ba Dao Dao, con nhớ chú lắm ạ."

 

Sắc mặt Hứa Cảnh Chu dịu ngay tức khắc.

 

"Ba tháng gặp, Diệp Diệp cao lên đấy."

 

Đường Trúc Thanh: "......"

 

Anh nghi ngờ lão đại bí từ, tìm câu nào khác để khen Đường Diệp.

 

Đường Trúc Thanh : "Diệp Diệp, lão đại đến đón cháu về nhà đấy, cháu mau thu dọn đồ đạc ."

 

Đường Diệp vui vẻ đáp: "Vâng ạ."

 

Dao Dao cũng lon ton chạy theo: "Diệp Diệp, tớ giúp ."

 

Hứa Cảnh Chu xuống ghế sofa, cuốn sách tiếng Nhật Đường Trúc Thanh đặt bàn .

 

"Sao tự nhiên mấy cuốn sách ?"

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

"Còn tại Đường Diệp , thằng bé thiên phú ngôn ngữ kinh khủng quá, nó hỏi nhiều cái chẳng hiểu gì cả, để nó khinh thường, đành cày cuốc học cùng nó thôi."

 

Hứa Cảnh Chu: "Xem để Diệp Diệp ở chỗ cũng là chuyện đấy chứ."

 

"Lão đại, ơn thương xót , để với! Lâu lắm quẩy, đám bạn chắc quên mặt , họ mà ở nhà trông trẻ thì thối mũi mất."

 

Hứa Cảnh Chu bất lực lắc đầu.

 

Hắn xem Đường Diệp thu dọn đồ đạc.

 

Phát hiện riêng sách của Đường Diệp chất đầy một vali to.

 

Xem trong thời gian và Dao Dao phim, Đường Diệp ít sách.

 

Bên , Đường Diệp cầm một cuốn sách dày như cục gạch đưa cho Dao Dao: "Dao Dao, cuốn lắm, lúc nào rảnh thử xem."

 

Dao Dao liếc bìa sách tiếng Anh, vội vàng lắc đầu quầy quậy.

 

 

Loading...