Rồng Con Ba Tuổi Rưỡi: Ta Dựa Vào Tài Hố Cha Mà Trở Thành Cục Cưng Của Cả Nhà. - Chương 339: Canh gà

Cập nhật lúc: 2025-11-26 04:28:09
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dao Dao vui vẻ đầu , thấy ba đang dùng điện thoại .

 

Cô bé liền vẫy tay với Hứa Cảnh Chu: "Ba ba, mũ rơm ạ?"

 

"Đẹp lắm."

 

Dao Dao phấn khích tiếp tục cúi xuống gặt lúa.

 

Thấy cô bé hào hứng như , mấy ông cũng thấy ngứa ngáy chân tay.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Họ cũng cầm liềm lên, học theo trưởng thôn gặt lúa.

 

bắt tay mới , việc chẳng dễ dàng chút nào, mới hơn mười phút mà lưng họ gãy đôi.

 

Thế là từng đứa một lỉnh gốc cây hóng mát.

 

Hứa Cảnh Chu liếc bọn họ nhưng gì.

 

Mãi đến hơn 4 giờ chiều, mới gọi về.

 

Vừa về đến nhà, các trai lập tức lôi ghế bóng cây chơi điện thoại (offline).

 

Dao Dao theo chân Hứa Cảnh Chu bếp.

 

"Ba ba, con giúp ba nhóm lửa nhé."

 

Hứa Cảnh Chu gật đầu: "Vậy nhờ cả Dao Dao đấy."

 

Dao Dao bắt chước động tác của ba lúc trưa, nhét củi bếp.

 

mười mấy phút trôi qua, nồi nước vẫn thấy bốc , Hứa Cảnh Chu xem thử thì thấy bếp nhét đầy củi, nhưng lửa tắt ngấm từ lúc nào.

 

Dao Dao gãi đầu khó hiểu: "Ba ba, con cho nhiều củi thế mà lửa tắt ạ?"

 

Hứa Cảnh Chu lấy bớt củi : "Dao Dao, cái gì nhiều quá cũng con, con nhét nhiều quá khí nên lửa mới tắt đấy, thực chỉ cần ba thanh củi là đủ ."

 

Dao Dao gật gù hiểu .

 

Sau khi Hứa Cảnh Chu nhóm lửa lên, tiếp tục canh nồi canh gà, chẳng bao lâu nồi canh bắt đầu sôi sùng sục, đậy nắp vung .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-339-canh-ga.html.]

"Dao Dao, chúng xem các đang gì nào."

 

Dao Dao dậy nắm tay ba, hai cha con cùng bước ngoài.

 

Mặt trời ngả về tây.

 

Người dân đồng cũng lục tục trở về nhà.

 

Tối hôm đó món canh gà hầm, ai nấy đều ăn uống vui vẻ.

 

Cơm nước xong xuôi, Hứa Cảnh Chu rủ dạo.

 

Hứa Minh Húc xoa bụng tấm tắc: "Bác Hai sai, gà họ tự nuôi ăn ngon thật đấy, lúc về chúng mua vài con mang theo ."

 

"Đương nhiên là ."

 

Họ dạo một vòng quanh thôn về, khi ngang qua một ngôi nhà, thấy một bé đang sách. Trong tay bé chỉ một mẩu bút chì và một cuốn vở cũ nát, nhưng dáng vẻ sách vô cùng chăm chú.

 

Dao Dao nhận ngay đó chính là báo tin cho trưởng thôn hôm họ mới đến, mấy ngày nay cũng luôn việc ngoài đồng.

 

Dao Dao bước gần, thấy bé đang xem sách toán, đôi mày nhíu chặt, rõ ràng là đang gặp bài toán khó.

 

Nghe thấy tiếng động, bé ngẩng đầu lên, thấy nhóm Dao Dao liền vui mừng : "Chú Hứa, cháu một bài toán hiểu, chú giảng giúp cháu ạ?"

 

Hứa Cảnh Thư bước tới: "Bài nào thế cháu?"

 

Cậu bé chỉ một bài trong sách, ánh mắt sáng rực Hứa Cảnh Thư.

 

Hứa Cảnh Thư từ tốn giảng giải cách giải bài toán cho bé: "Cháu còn chỗ nào hiểu nữa ?"

 

"Tạm thời hết ạ." Cậu bé gãi đầu: "Dạo cháu giúp gia đình gặt lúa nên cũng nhiều thời gian học bài."

 

Hứa Cảnh Thư kéo ghế xuống bên cạnh, ân cần hỏi thăm: "Thành tích học tập hiện tại của cháu thế nào? Ở trường thiếu thốn gì ? Nếu thiếu gì cứ bảo chú, chú sẽ mua gửi về cho."

 

"Không cần ạ, đồ dùng chú Hứa mua chúng cháu vẫn dùng hết mà."

 

Hứa Cảnh Thư gật đầu: "Vậy chú về nhé, nếu hiểu cháu cứ sang nhà trưởng thôn tìm chú."

 

"Cháu cảm ơn chú Hứa ạ."

 

 

Loading...