Trưởng thôn đám trẻ phía Hứa Cảnh Thư, những đứa trẻ ăn mặc sang trọng, chắc chắn từ nhỏ nuông chiều, chắc thích nghi với cảnh nơi đây.
Trưởng thôn dẫn họ về nhà , vì đông quá nên chia ở.
Hứa Cảnh Chu, Dao Dao, Đường Diệp và 4 ở nhà trưởng thôn; Hứa Cảnh Thư và 4 còn ở nhờ nhà hàng xóm bên cạnh.
Trừ Hứa Cảnh Chu và Dao Dao , những khác đều mệt lử đử, vội vàng nghỉ ngơi.
Còn Dao Dao thì vô cùng tò mò về ngôi làng bí ẩn .
Ngôi làng sườn núi, từ xuống là những thửa ruộng bậc thang vàng óng.
"Ba ba, là cái gì ạ?"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Là lúa đấy con, gạo chúng ăn hàng ngày chính là từ hạt thóc xay . Bây giờ đang là mùa gặt, lát nữa ba dẫn con xem họ thu hoạch lúa nhé."
"Ba ba, chúng ngay bây giờ ạ?"
Hứa Cảnh Chu đương nhiên chiều ý con gái.
Hắn dẫn Dao Dao xuống núi, tận ruộng lúa, Dao Dao đưa tay sờ những bông lúa trĩu hạt.
Sau đó Hứa Cảnh Chu còn đưa Dao Dao chơi bên bờ suối nước trong vắt, mãi đến khi mặt trời lặn họ mới về.
Về đến đầu làng, họ gặp vợ chồng Hứa Cảnh Thư.
Hứa Cảnh Thư Hứa Cảnh Chu và Dao Dao từ con đường nhỏ lên, ngạc nhiên hỏi: "Hai bộ cả buổi sáng, mà vẫn còn sức chơi suốt buổi chiều ?"
Dao Dao tay cầm một bó hoa dại do Hứa Cảnh Chu hái cho, hào hứng khoe: "Bác Hai ơi, ở đây vui lắm ạ."
Hứa Cảnh Thư: "......"
Nhìn khuôn mặt rạng rỡ của Dao Dao, gật đầu thầm nghĩ, xem Dao Dao thích nghi với cảnh ở đây .
Chỉ con bé ăn quen đồ ăn ở đây .
lúc trưởng thôn tới : "Anh Hứa, cơm nấu xong , gọi qua ăn nhé."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-336-o-day-vui-that-day.html.]
Hứa Cảnh Thư gật đầu: "Cảm ơn trưởng thôn, chúng qua ngay đây."
Trưởng thôn nhà.
Hứa Cảnh Chu và Hứa Cảnh Thư gọi tám đứa cháu trai và Đường Diệp dậy.
Mấy đứa trẻ đều uể oải, tuy nhiên sắc mặt Đường Diệp vẻ hơn nhiều.
Lúc ăn cơm, ai nấy đều ỉu xìu, chỉ Dao Dao là ăn ngon lành.
Hứa Minh Húc cầm đũa mâm cơm rau xanh mướt, chẳng lấy một miếng thịt, gắp thế nào.
Cậu các em, đều ăn ý sang Dao Dao đang ăn ngấu nghiến.
Nhìn Dao Dao ăn ngon lành như , chắc đồ ăn cũng tệ lắm nhỉ.
Thế là Hứa Minh Húc thử gắp một miếng rau cho miệng, cảm giác đầu tiên là... mặn chát.
Cậu vội vàng và một miếng cơm to để lấp vị mặn.
Đồ ăn khó nuốt thế , Dao Dao thể ăn ngon lành đến thế?
Trong lúc bọn họ còn đang do dự, Dao Dao nhanh chóng quét sạch đồ ăn bàn.
Trưởng thôn trố mắt , theo bản năng liếc cái bụng nhỏ của Dao Dao, hiểu đứa bé tí chứa nhiều thức ăn đến .
Vợ trưởng thôn lau tay tạp dề, dậy : "Đồ ăn thiếu , để xào thêm một ít nữa."
Dao Dao đặt đũa xuống, ngoan ngoãn chờ.
Lát , bà bưng lên hai đĩa rau xào nữa.
" nấu ăn ngon, chịu khó ăn tạm nhé, mai sẽ thịt gà đãi ."
Các trai sang Dao Dao, họ hiểu rằng nếu ăn nhanh thì chẳng còn gì mà ăn.