Hứa Minh Thanh xong thì ngớ : "Không thể nào, thời buổi còn nơi xe á? Bác Hai, bác lừa bọn cháu ?"
"Không tin thì lát nữa các cháu sẽ ."
Đám trẻ , quyết định tin lời bác Hai, dù bác cũng chơi khăm như chú Năm.
Thế là mỗi đành ngậm ngùi bỏ bớt đồ đạc, chỉ mang theo một cái vali.
Còn Dao Dao, Hứa Cảnh Chu và Đường Diệp thì gọn nhẹ hơn hẳn, mỗi chỉ đeo một chiếc ba lô nhỏ.
Cả đoàn lên xe xuất phát.
Dọc đường , ai nấy đều vô cùng phấn khích.
"Bác Hai, bác kể thêm về ngôi làng đó , chuyện gì thú vị ạ?"
" đấy, đúng đấy, ba ơi, con nhớ đây ba từng kể gà và lợn do dân ở đó nuôi ăn ngon lắm."
Nhìn đám cháu trai hào hứng, Hứa Cảnh Chu nhếch mép .
Bọn chúng vẫn ý thức điều gì đang chờ đợi phía .
Trời bên ngoài tối đen.
Hứa Minh Húc c.ắ.n một miếng bánh mì, hỏi: "Bác Hai, còn bao lâu nữa mới đến nơi ạ?"
"Chắc bốn, năm tiếng nữa."
Hứa Minh Húc: "......"
Sự phấn khích ban đầu chặng đường dài dằng dặc mài mòn sạch sẽ, ai nấy đều vật vờ ghế xe.
Hứa Cảnh Thư nhắc nhở: "Lát nữa xe đến nơi còn bộ ba tiếng nữa mới đến thôn, các cháu tranh thủ ngủ một giấc , là lát nữa sức mà ."
Hứa Minh Thanh: "Bác Hai đùa bọn cháu đấy ?"
"Bác đùa ."
Hứa Cảnh Chu lấy từ trong túi hai cái chăn mỏng, đắp cho Dao Dao và Đường Diệp.
"Diệp Diệp, con ngủ một chút ."
Đường Diệp ngoan ngoãn gật đầu nhắm mắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-334-khong-dua-voi-cac-chau-dau.html.]
Trong xe còn ai chuyện nữa.
Hứa Minh Húc trằn trọc mãi ngủ , sang thấy Dao Dao đang mở to mắt , hạ giọng hỏi: "Dao Dao ngủ ?"
"Em buồn ngủ."
Hứa Minh Húc tưởng cô bé phấn khích quá nên mất ngủ: "Vậy em nhắm mắt nghỉ ngơi chút , lát nữa bộ ba tiếng đồng hồ đấy, em sẽ chịu nổi ."
Dao Dao chớp mắt : "Anh cả, em và Đường Diệp ngày nào cũng chạy bộ, các ngày nào cũng chỉ chơi game thì mới chịu nổi ."
Hứa Minh Húc: "......"
Cậu cảm thấy như một nhát d.a.o đ.â.m trúng tim đen.
Cậu mặt chỗ khác, nhắm mắt dưỡng thần.
Dao Dao cũng , ngoài cửa sổ xe.
Chiếc xe đang chạy êm ru bỗng nhiên xóc nảy dữ dội, đều đ.á.n.h thức.
"Đường xá kiểu gì mà xóc thế , em sắp nôn hết cả ruột gan ." Hứa Minh Thanh ôm trán than vãn.
Hứa Cảnh Thư ngoài: "Có đường để là lắm đấy, bác đến đây còn đường, bộ suốt 5 tiếng đồng hồ mới đến thôn."
Đám cháu trai trợn tròn mắt kinh ngạc.
Không xe chạy thêm bao lâu nữa, bầu trời phía đông bắt đầu hửng sáng, xe mới từ từ dừng .
Hứa Minh Húc lấy điện thoại xem, bây giờ là 5 giờ sáng.
Hứa Cảnh Thư hô: "Đến nơi , các cháu lấy đồ xuống , chúng bắt đầu bộ."
Dao Dao để chăn ghế xe, đeo chiếc ba lô nhỏ của lên vai.
Vợ chồng Hứa Cảnh Thư dẫn đường, đám cháu trai nối đuôi theo , còn Hứa Cảnh Chu, Dao Dao và Đường Diệp cuối cùng.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Mới hơn mười phút, Hứa Minh Thanh kêu than nổi nữa.
Dao Dao bước tới : "Anh Năm, để em xách vali giúp nhé."
Hứa Minh Thanh vội lắc đầu nguầy nguậy. Cậu mệt c.h.ế.t cũng dám để Dao Dao xách đồ, gì đạo lý trai bắt em gái xách hành lý bao giờ, hơn nữa chú Năm còn đang ngay phía chằm chằm kìa.