Dao Dao lên bảng đen, ánh mắt chút lơ đễnh, trong đầu đang nghĩ về những kiến thức hacker mà ba ba dạy tối qua.
"Bạn nữ mặc áo vàng, ở bàn thứ ba, em lên trả lời xem 15 cộng 5 bằng bao nhiêu?"
Dao Dao bắt gặp ánh mắt của thầy giáo, tuy hiểu tại thầy gọi , nhưng cô bé vẫn ngoan ngoãn lên trả lời.
Thầy giáo toán thấy khó cô bé bèn cho cô bé xuống.
"Mọi tập trung học tập, việc riêng nhé."
Dao Dao xuống, ánh mắt bắt đầu mơ màng.
Đừng là cô bé, hơn một nửa bạn học cùng nhà trẻ với Dao Dao đều đang ngẩn . Ở nhà trẻ họ học cộng trừ trong phạm vi một trăm , hơn nữa cha họ còn thuê gia sư, cộng trừ trong phạm vi 20 chẳng khó họ.
Tiết học trôi qua nhanh, thầy giáo toán còn giao một ít bài tập về nhà.
Dao Dao lật sách toán phía .
Buổi trưa, nhóm Đường Diệp đưa Dao Dao ăn cơm.
Mễ Hiểu cũng theo, là tận mắt chứng kiến xem Dao Dao thực sự ăn nhiều như .
Cô nhân viên múc cơm vẫn nhớ Dao Dao. Dù thì đứa trẻ một bữa ăn hết hơn 100 đồng cũng nhiều.
Dao Dao một lượt, hôm nay cá.
Hiện tại cô bé bớt bài xích việc khác ăn cá, nhưng bản vẫn ăn.
"Cô ơi, trừ cá , các món khác cháu đều lấy ạ."
Nói , cô bé cẩn thận đặt thẻ cơm lên máy quẹt thẻ.
Cô nhân viên bốn máy quẹt thẻ mà trầm mặc.
Cô ở căng tin Nhất Trung bao nhiêu năm nay, thấy phụ nào "hổ báo" đến mức nạp hẳn một vạn thẻ cơm cho con như thế.
Cái mà mất thì .
Cô lấy đồ ăn cho Dao Dao, yên tâm dặn dò: "Cháu gái, nhớ giữ thẻ cẩn thận nhé."
Sau khi cô quẹt tiền xong, Dao Dao bỏ thẻ túi, vỗ vỗ : "Cảm ơn cô ạ, cháu ạ."
Mễ Hiểu phía trợn tròn mắt.
Hóa mà cô bé hôm qua đúng là Dao Dao thật!
Đặc biệt là khi thấy Dao Dao ăn hết sạch chỗ thức ăn đó, miệng cô bé cứ há hốc khép .
Cô bé khó tin bụng Dao Dao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-322-dao-dao-chang-phai-la-ngoi-sao-nhi-ma-me-cau-ay-thich-nhat-sao.html.]
Nhiều đồ ăn thế hết ?
Đường Diệp lo lắng hỏi: "Dao Dao, no ?"
Dao Dao lắc đầu.
Mễ Hiểu: "......"
Ăn xong, mấy cùng trở về lớp học.
"Dao Dao ~"
Dao Dao thấy giọng quen thuộc: "Anh Tám."
Người đến là Hứa Minh Lan.
"Dao Dao, em đến Nhất Trung học thật , cho ."
"Anh Tám cũng học Nhất Trung ạ?"
"Đương nhiên , khối 1 một bé gái ăn khỏe, đoán ngay chắc chắn là em. Anh còn nhiều bạn gặp em đấy, họ đều thích em, xin chữ ký của em nữa."
Doanh Doanh, Quân Quân và Đường Diệp đều ngoan ngoãn chào "Em chào ạ."
Hứa Minh Lan, nhỏ tuổi nhất nhà, nhiều gọi bằng như , lưng cũng thẳng hẳn lên.
"Dao Dao, sắp đến giờ ngủ trưa , tan học đến tìm em nhé, em nhất định đợi đấy."
Nói xong, Hứa Minh Lan chạy biến .
Mễ Hiểu : "Dao Dao, hóa còn trai học ở Nhất Trung , , còn là ngôi nữa?"
Quân Quân : "Đương nhiên , Dao Dao từng đóng phim điện ảnh đấy, nhưng đừng cho ai nhé."
Mễ Hiểu: "Cậu yên tâm, tớ chắc chắn ngoài ."
Tuy cô bé thích hóng chuyện, nhưng chuyện của bạn thì cô bé sẽ rêu rao khắp nơi.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cô bé một bạn là ngôi !
"Dao Dao, ký tên cho tớ ?"
Dao Dao gật đầu: "Được chứ."
Trở lớp học, Mễ Hiểu cầm sách ngữ văn đưa cho Dao Dao ký tên.
Giờ cô bé càng mặt Dao Dao càng thấy quen, nhưng nhất thời nhớ là ai.
Lúc sắp ngủ trưa, đầu óc cô bé lóe lên một tia sáng, Dao Dao chẳng là ngôi nhí mà cô bé thích nhất !