Hứa Cảnh Chu đưa Dao Dao chơi bên hồ cả buổi sáng, đến gần giờ ăn trưa mới gọi Đường Diệp và Dao Dao về.
Lúc , đàn bồ câu vẫn còn gù gù như chào tạm biệt.
Hứa Cảnh Chu vuốt chỏm tóc ngốc nghếch đầu Dao Dao xuống, : "Dao Dao, nếu con nỡ xa chúng thì ngày mai chúng đến."
"Ba, chẳng ba bảo mai về ? Con ăn bánh bao, thịt kho tàu, thịt xào, canh thịt bò..." Dao Dao kể một lèo các món ăn, chốt : "Con nhớ các ."
Hứa Cảnh Chu: "......"
Nếu danh sách món ăn dài dằng dặc phía thì lẽ tin .
Ở nước ngoài ăn nhiều hải sản, Hứa Cảnh Chu dám cho Dao Dao ăn hải sản.
Ăn trưa xong, Hứa Cảnh Chu tiếp tục đưa Dao Dao dạo phố.
Đột nhiên, Dao Dao chú ý thấy đang hát, cô bé liền kéo Hứa Cảnh Chu xem.
Người đang hát một điệu dân ca Anh, đệm đàn phong cầm Anh (concertina), mang một phong vị riêng.
Dao Dao vui vẻ vỗ tay.
Dáng vẻ nhiệt tình của cô bé lập tức thu hút sự chú ý của hát.
"Cô bé Trung Quốc đáng yêu , cháu hát một bài ?"
Hứa Cảnh Chu: "......"
Biểu cảm của Đường Diệp cũng chẳng khác Hứa Cảnh Chu là bao.
Dù thì trong giờ âm nhạc, Đường Diệp cũng ít "ma âm" của Dao Dao tẩy não.
Dao Dao hiểu, chỉ ngẩng đầu hỏi Hứa Cảnh Chu: "Ba, chú gì ạ?"
"Chú hỏi con hát ."
Mắt Dao Dao sáng rực: "Muốn ạ!"
Hứa Cảnh Chu: "......"
Dao Dao thuộc kiểu "hát bằng hát".
Thấy con gái hứng thú như , Hứa Cảnh Chu đành phiên dịch cho cô bé.
"Con gái hát bài Những ngôi nhỏ."
"Cô bé Trung Quốc dũng cảm." Người nọ khen một câu lập tức đệm đàn bài Những ngôi nhỏ.
Người xem xung quanh vỗ tay cổ vũ Dao Dao.
khi Dao Dao cất tiếng hát, tiếng vỗ tay thưa thớt dần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-312-kungfu.html.]
Biểu cảm của đều chút ngỡ ngàng.
Giọng Dao Dao , nhưng chẳng câu nào đúng nhịp cả, cứ... kỳ lạ ma mị.
Cũng may bài hát chỉ bốn câu.
Dao Dao dừng .
Hứa Cảnh Chu nghiêm túc : "Hát lắm."
Những Trung Quốc mặt ở đó: "......"
Ông bố thể dối lòng mà câu đó ?
Người hát mặt cứng đờ nhận micro, nụ rạng rỡ của Dao Dao, thật khó để lời chê bai.
"Cháu còn biểu diễn gì nữa ?"
Hứa Cảnh Chu nhướng mày, dịch lời chú cho Dao Dao .
"Ba, con còn múa một bài quyền cho họ xem."
Hứa Cảnh Chu gật đầu, miễn hát là .
Hắn với hát : "Chinese Kungfu."
Người nọ mắt sáng lên: "Kungfu? You?"
Hứa Cảnh Chu lắc đầu, về phía Dao Dao.
Hứa Cảnh Chu lùi vài bước.
Người nọ cũng lùi vài bước, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Khi bắt đầu thủ thế, ánh mắt Dao Dao đổi hẳn.
Nắm đ.ấ.m nhỏ xíu của cô bé tuy nhanh lắm nhưng thấy tiếng gió rít, cô bé nhẹ nhàng nhảy lên, xoay một vòng tiếp đất vững vàng.
"Oa ~"
Lần tiếng vỗ tay vô cùng nhiệt liệt.
"Cậu xem sai , Trung Quốc ai cũng võ thuật, ngay cả đứa bé tí thế cũng ."
"Ồ, giờ càng tò mò về đất nước bí ẩn hơn ."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Rõ ràng chẳng chút sức lực nào, nhưng cứ cảm giác cô bé thể đ.ấ.m hộc máu."
" cũng cảm giác đó."