Vui mừng nhất ai khác ngoài bà nội Hứa: "Cảnh Hiên, năm nay con cư nhiên thể kịp về nhà ăn Tết, thì khéo, năm nay rốt cuộc thể ăn một cái tết đoàn viên ."
"Năm nay con cần tham gia Xuân Vãn (Gala cuối năm), lúc ngày mai là ngày phim của con và Dao Dao công chiếu, con mời cả nhà rạp xem phim."
"Tuyệt quá, bọn cháu chờ ngày lâu , cháu rủ bạn xem cùng."
"Cháu xem 5 ."
"Vậy cháu xem 6 ."
"Mấy đứa ấu trĩ thật đấy."
Mắt thấy đám cháu trai cãi , Hứa Cảnh Chu và Hứa Cảnh Hiên , hết thảy đều cần .
Đường Diệp chú ý tới tầm mắt của hai lớn, yên lặng lùi sang bên cạnh hai bước.
Cơm tất niên nhà họ Hứa ăn sớm, 3 giờ rưỡi chiều bắt đầu ăn.
Dưới sự yêu cầu mãnh liệt của đám cháu trai, Châu Châu, Ngư Ngư và Tôm Tôm ngày lễ quan trọng như thế chỉ thể ở bên ngoài mắt trông mong .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Rốt cuộc Châu Châu quấy rầy, các trai sôi nổi nhiệt tình gắp đồ ăn cho Dao Dao.
Dao Dao cúi đầu ăn lấy ăn để.
Nhìn cô bé ăn vui vẻ như , các trai cũng thực vui vẻ.
Đút cho em gái ăn quả thực là chuyện khiến vui vẻ nhất đời .
nhanh, các trai liền chú ý tới Châu Châu đang cửa sổ sát đất, dùng đôi đồng t.ử dựng màu vàng chằm chằm bọn họ. Bọn họ hẹn mà cùng rùng một cái, chỉ cảm thấy ánh mắt Châu Châu bọn họ càng thêm thiện cảm.
cách một lớp cửa kính, bọn họ mới sợ.
Dao Dao ngẩng đầu liền phát hiện các trai đang chằm chằm phía lưng , biểu tình thoạt chút kỳ quái.
Dao Dao đầu, liền phát hiện Châu Châu đang ghé cửa sổ, đôi mắt ướt dầm dề bên trong, thoạt thực đáng thương.
Các trai tận mắt thấy Châu Châu "lật mặt": "……"
Con hổ đúng là thành tinh thật !
"Ba ba, chúng thật sự thể cho Châu Châu, Tôm Tôm và Ngư Ngư ?"
"Không thể, các của con sợ Châu Châu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-281-dao-dao-bao-ve-anh.html.]
Các trai sôi nổi cúi đầu ăn cái gì đó giả c.h.ế.t.
Dao Dao chỉ thể tiếc nuối Châu Châu một cái, đó tiếp tục cúi đầu ăn.
Châu Châu thấy nũng cũng vô dụng, chỉ thể xoay trở về .
Đồ ăn thừa bàn cuối cùng đều bụng Dao Dao.
Các trai lấy pháo , dắt theo Đường Diệp và Dao Dao cùng ngoài đốt pháo.
Khắp nơi đều là tiếng pháo bùm bùm, vô cùng náo nhiệt.
Đường Diệp là con một, từng dẫn bé đốt pháo, cho nên chơi vui vẻ nhất.
Sắc trời dần dần tối xuống, các trai liền lấy pháo hoa chơi.
Một sân nhỏ tràn ngập tiếng vui.
lúc , cách đó xa mấy tới. Người đầu tiên dáng cao, mày kiếm mắt sáng, lớn lên cũng khá trai, nhưng luôn liếc mắt khác, khiến cho vẻ ngoài vốn dĩ tệ của trông chút đáng ghét.
"Hứa Minh Hoài, tuổi một đống còn giống như năm ngoái dẫn chơi pháo."
Hứa Minh Hoài ngẩng đầu về phía tới: "Sao nào, tới để đ.á.n.h ?"
Cậu những lưng , hiện giờ các em đều ở đây, căn bản cần sợ hãi.
Không cái khác, còn Dao Dao – cái "đại sát khí" ở đây nữa.
Năm ngoái Dao Dao từng đ.á.n.h cho mấy răng rơi đầy đất, năm nay khẳng định còn lợi hại hơn.
Dao Dao nghiêng đầu về phía tới, mắt cô bé sáng lên : "Các là mấy em đ.á.n.h năm ngoái!"
Sắc mặt tới lập tức đổi.
Nỗi sỉ nhục năm ngoái phảng phất như đang hiện ngay mắt.
Mấy bọn họ một đứa bé 4 tuổi tẩn cho một trận, loại chuyện cũng chẳng ai tin.
Hứa Minh Hoài ha ha : "Dao Dao, chính là bọn họ, lát nữa nếu bọn họ đ.á.n.h , Dao Dao nhất định giúp đấy nhé."
Nói xong, liền trốn lưng Dao Dao.