Rồng Con Ba Tuổi Rưỡi: Ta Dựa Vào Tài Hố Cha Mà Trở Thành Cục Cưng Của Cả Nhà. - Chương 276: Nam nhi có nước mắt nhưng không dễ rơi

Cập nhật lúc: 2025-11-26 02:36:46
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Đường Diệp vô cùng bình tĩnh, hề chút khoái cảm của sự trả thù. Dù bây giờ cho đau đớn đến thì những tổn thương gây cho cũng thể vãn hồi nữa.

 

Dưới sự tra tấn về tinh thần, Đường Thiệu Viễn ngất lịm .

 

Nhìn cha ngất xỉu, Đường Diệp bỗng thấy thật vô nghĩa. Cậu mở cửa bước ngoài, đầu thấy ba Dao Dao đang ở ghế chờ, tiếng động liền sang.

 

Hứa Cảnh Chu quan sát bé từ xuống , nhận thấy ánh mắt đứa trẻ đổi. Trong mắt chứa đựng nhiều cảm xúc hơn, nhưng trạng thái tinh thần rõ ràng hơn lúc mới đến nhiều.

 

“Chúng về nhà chứ?”

 

Về nhà…… Một kẻ nhà như mà vẫn thể một mái ấm mới ?

 

Cậu gật đầu: “Vâng, về nhà ạ.”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

lúc , mấy bác sĩ hớt hải chạy về phía phòng bệnh, Đường Diệp run lên, hai mắt dán chặt đám bác sĩ. Hứa Cảnh Chu bước lên hai bước, chắn bé.

 

Các bác sĩ ùa phòng bệnh, thấy tình hình bên trong vẫn bình thường thì ngạc nhiên hỏi Hứa Cảnh Chu: “Vừa liệu báo tình trạng bệnh nhân bất thường, các thấy bệnh nhân tỉnh ?”

 

Hứa Cảnh Chu vẻ mặt vô tội đáp: “Không , ông vẫn hôn mê suốt mà, chắc máy móc của các vấn đề .”

 

Bác sĩ: “……”

 

Họ yên tâm kiểm tra tình trạng bệnh nhân, kết quả thấy chỉ đều bình thường, bệnh nhân vẫn đang hôn mê sâu. Chẳng lẽ máy móc hỏng thật?

 

Bắt gặp ánh mắt nghi hoặc của các bác sĩ, Hứa Cảnh Chu chỉ . Cơ thể đang căng cứng của Đường Diệp dần thả lỏng, Hứa Cảnh Chu phòng bệnh, đó chủ động đưa tay : “Ba Dao Dao, chúng về nhà thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-276-nam-nhi-co-nuoc-mat-nhung-khong-de-roi.html.]

 

“Được, về nhà.”

 

Hứa Cảnh Chu nắm tay Đường Diệp ngoài. Trời thu, khí se lạnh, nhưng ánh nắng ấm áp chiếu lên khiến cảm thấy vô cùng dễ chịu. Đường Diệp hít sâu một .

 

Hai chậm rãi về phía bãi đỗ xe.

 

Đường Diệp đột nhiên hỏi: “Ba Dao Dao, con rút ống thở của ba, ông suýt c.h.ế.t, chú thấy con sai ?”

 

Hứa Cảnh Chu trả lời ngay mà Đường Diệp. Cậu bé ngẩng đầu, ánh nắng chiếu rọi khuôn mặt non nớt, đôi mắt đen láy trông thật . Lúc đang chằm chằm , dù cố che giấu nhưng Hứa Cảnh Chu vẫn thấu sự lo lắng trong mắt .

 

Đứa trẻ ... Suy cho cùng cũng chỉ là một đứa trẻ mà thôi.

 

Hứa Cảnh Chu đưa tay xoa đầu bé như vẫn thường với Dao Dao: “Diệp Diệp, trong mắt ngoài, lẽ hành động của con là sai trái. họ con trải qua những gì. Loại như ba con c.h.ế.t cũng đáng, giờ biến thành như coi như là quả báo. Chú hy vọng con thể thấy những điều của thế giới , những chuyện bất hạnh trong quá khứ ám ảnh nữa. Con ở nhà chú bao lâu cũng , chú và Dao Dao sẽ luôn ở bên con.”

 

Sống mũi Đường Diệp cay cay, những giọt nước mắt to như hạt đậu lăn dài má. Hứa Cảnh Chu lấy khăn giấy trong túi : “Nam nhi nước mắt nhưng dễ rơi (đàn ông dễ rơi nước mắt), con nhè thế ?”

 

Dao Dao ít khi mặt , nên Hứa Cảnh Chu hầu như kinh nghiệm dỗ trẻ con , chỉ đưa khăn giấy cho Đường Diệp.

 

Đường Diệp lau nước mắt: “Ba Dao Dao, câu đó nghĩa là gì ạ?”

 

Hứa Cảnh Chu: “…… Nghĩa là con thì cứ .”

 

Đường Diệp lau khô nước mắt, về phía . Cậu thấy chiếc xe màu đen quen thuộc đỗ cách đó xa.

 

 

Loading...