Rồng Con Ba Tuổi Rưỡi: Ta Dựa Vào Tài Hố Cha Mà Trở Thành Cục Cưng Của Cả Nhà. - Chương 274: Đưa Đường Diệp đi trả thù

Cập nhật lúc: 2025-11-26 02:36:44
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thế cũng , đỡ bẩn tay . “Gửi địa chỉ cho , mai đưa Diệp Diệp đến xem.”

 

Rất nhanh, Hứa Cảnh Chu nhận định vị từ Đường Trúc Uyển. Hắn tắt điện thoại, bắt gặp ánh mắt của Dao Dao.

 

“Ba ơi, ba của Diệp Diệp xảy chuyện gì ạ?”

 

“Ừ, ngày mai ba đưa Diệp Diệp đến gặp ông , thể cởi bỏ khúc mắc trong lòng bé. Con đừng theo, mai ba đưa con học nhé.”

 

“Tại con ? Con cũng mà.”

 

Hứa Cảnh Chu xoa đầu con gái: “Dao Dao, lời ba, ngoan nào.”

 

Dao Dao miễn cưỡng bĩu môi: “Vâng ạ.”

 

Vừa vặn bộ phim kết thúc, Hứa Cảnh Chu đành tìm phim khác cho con xem. Lần đưa Diệp Diệp là để trút giận, chứ thăm bệnh. Hắn tin Diệp Diệp cũng để Dao Dao thấy cảnh tượng đó.

 

Ngày hôm , Hứa Cảnh Chu đưa Đường Diệp đến bệnh viện. Đường Trúc Uyển sớm gửi thông tin viện và tình trạng sức khỏe của Đường Thiệu Viễn cho .

 

Số tên cũng lớn thật, đua xe ngược chiều mà vẫn giữ cái mạng. Chỉ điều, mạng tuy giữ nhưng xương sống gãy, liệt nửa , nửa đời chỉ thể liệt giường sống lay lắt qua ngày.

 

Đường Thiệu Viễn chuyển sang phòng bệnh thường, trong phòng chỉ một hộ lý chăm sóc. Hộ lý thấy một lớn một nhỏ bước , tò mò hỏi: “Các là ai?”

 

“Chúng là bạn của Đường Thiệu Viễn, đứa bé là con trai ông .”

 

Hộ lý Đường Diệp, thấy ngũ quan bé đúng là nét giống Đường Thiệu Viễn. “Bệnh nhân vẫn đang hôn mê, cẩn thận một chút, đặc biệt đừng động mặt nạ dưỡng khí nhé.”

 

“Được.”

 

Hộ lý chủ động ngoài. Đường Diệp bước đến bên giường bệnh, ánh mắt dán chặt khuôn mặt trắng bệch chút m.á.u của Đường Thiệu Viễn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-274-dua-duong-diep-di-tra-thu.html.]

 

“Ba Dao Dao, ba con thế nào ạ? Có nghiêm trọng lắm ?”

 

“Rất nghiêm trọng, từ cổ trở xuống còn cảm giác, hiện tại chỉ thể duy trì sự sống nhờ mặt nạ dưỡng khí, cũng chỉ thể liệt như thôi.”

 

Đường Diệp im lặng. Đôi mắt đen thẫm như mực, sâu thẳm khó lường.

 

Hứa Cảnh Chu: “Diệp Diệp, chắc con nhiều điều với ba con lắm. Chú ngoài nhé, chuyện gì thì gọi chú.”

 

“Cảm ơn ba Dao Dao.”

 

“Thằng bé ngốc , cảm ơn cái gì chứ.”

 

Nói xong, Hứa Cảnh Chu mở cửa ngoài. Đường Thiệu Viễn ở khu phòng bệnh VIP, tầng vắng vẻ, gian yên tĩnh. Hứa Cảnh Chu xuống ghế chờ bên ngoài, lấy điện thoại xử lý công việc.

 

Trong phòng bệnh.

 

Đường Diệp lặng giường. Trước khi gặp Dao Dao, sợ cha , sợ ông nổi giận, sợ ông đ.á.n.h đập. Cậu thậm chí ước gì cha. Sau khi gặp Dao Dao và chuyển đến sống nhà cô bé, mới thế nào là sự ấm áp của gia đình.

 

Giờ đây, đang sống ở nhà Dao Dao, mất, cha cũng liệt giường trong bệnh viện, bệnh nặng. Cậu thấy vui. Cậu nên vui vẻ như . kiểm soát cảm xúc của .

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

“Ba , ba hại c.h.ế.t , giờ ba thành nông nỗi , là quả báo mà lớn ?”

 

“Chú Hứa bảo tay chân ba sẽ mất hết cảm giác, chẳng ba chỉ thể một chỗ mãi mãi ?”

 

Đột nhiên, Đường Diệp thấy mắt cha động đậy. Đôi mắt ông từ từ mở , trần nhà với vẻ mờ mịt.

 

“Ba, ba tỉnh ?”

 

 

Loading...