Rồng Con Ba Tuổi Rưỡi: Ta Dựa Vào Tài Hố Cha Mà Trở Thành Cục Cưng Của Cả Nhà. - Chương 272: Đàm phán

Cập nhật lúc: 2025-11-26 02:36:42
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

cũng hết cách .

 

Hiện giờ giá cổ phiếu sụt giảm 50%, chỉ trong vài ngày bốc hàng chục tỷ giá trị thị trường, đối tác lượt hủy hợp đồng. Cũng tên khốn nào tung tin về nguyên nhân cái c.h.ế.t của vợ lên mạng, dùng ít thế lực để dìm xuống nhưng những bài đó như virus, xóa mãi hết.

 

Mà cư dân mạng thích nhất là hóng hớt mấy loại bát quái , họ còn tự phát tẩy chay, mua sản phẩm của công ty . Trước đến cũng ngước ngưỡng mộ, giờ thì ánh mắt họ như một đống rác rưởi.

 

Nếu thật sự cùng đường, cũng chẳng cầu cạnh Hứa Cảnh Chu.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Sắp đến giờ nhà trẻ tan học, Đường Thiệu Viễn dán mắt thang máy chuyên dụng của tổng tài. Thời gian trôi qua, trong lòng Đường Thiệu Viễn càng thêm bất an.

 

Hỏi mới , Hứa Cảnh Chu từ bao giờ. Hắn vội vàng rời , lái xe đến nhà trẻ.

 

Phụ ở nhà trẻ đều là trong giới, vốn mất mặt họ, nhưng giờ Hứa Cảnh Chu chịu gặp , cũng chẳng còn cách nào khác.

 

Quả nhiên, thấy Hứa Cảnh Chu trong đám đông. Hắn vội vàng tiến lên.

 

Hứa Cảnh Chu nhận sự hiện diện của . Hôm nay bộ vest mặc chút nhăn nhúm, râu ria lởm chởm, trông khá lôi thôi lếch thếch.

 

Hứa Cảnh Chu chuyện với nên lảng sang hướng khác. Đường Thiệu Viễn đời nào chịu để thoát, vội vàng đuổi theo: “Hứa , thể cho hai phút ? chuyện với .”

 

“Không hứng thú.”

 

Mặc kệ sự cự tuyệt của Hứa Cảnh Chu, Đường Thiệu Viễn vẫn bám riết buông, dù cho xung quanh ném cho những ánh mắt kỳ dị.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-272-dam-phan.html.]

“Hứa , nếu chịu tay giúp , nguyện ý chia cho 20% cổ phần.”

 

Hứa Cảnh Chu dừng bước, với nụ nửa miệng.

 

“Đường thật sự tự lượng sức . Đường thị hiện giờ sa sút đến mức , ông lấy tư cách gì để đàm phán với ? Nếu thực sự Đường thị, thu mua chẳng nhanh gọn hơn ? Dù tiền của nhiều tiêu cũng hết.”

 

Đường Thiệu Viễn: “……”

 

Hắn thật sự nghĩ đến điểm . Trong tiềm thức của , Dao Dao và Hứa Cảnh Chu đối xử với Diệp Diệp như , chắc chắn sẽ vì yêu ai yêu cả đường mà giúp đỡ . giờ đây, cọng rơm cứu mạng cuối cùng thốt những lời phũ phàng như .

 

Khóe miệng giật giật, nặn một nụ khó coi vô cùng. “Hứa , ngài đừng đùa với nữa. Nếu ngài thấy 20% là ít, chúng thể thương lượng thêm.”

 

“Đường Thiệu Viễn, ông giả ngốc ngốc thật ? Chi bằng thẳng cho ông nhé, những tin tức mạng đều là do tung đấy. Nếu ông tưởng ông đưa điều kiện hấp dẫn như thế, tại chẳng ai chịu giúp ông? Chính là vì họ dám đối đầu với Cảnh Sang. Còn ông, đến địch bạn còn phân biệt , ngây thơ cho rằng sẽ giúp ông. Hừ, nực đến cực điểm.”

 

Đường Thiệu Viễn trừng lớn mắt, nhất thời khó lòng tiêu hóa nổi thông tin động trời . Là Hứa Cảnh Chu chơi xỏ ?

 

“Tại ?”

 

“Bởi vì ông xứng cha, xứng chồng. Bởi vì ông suýt chút nữa để Dao Dao nhà thấy cảnh tượng m.á.u me đó.”

 

Trong đầu Đường Thiệu Viễn lóe lên một tia sáng. , chỉ Cảnh Sang mới thể giáng cho một đòn chí mạng trong thời gian ngắn như . Thảo nào dù đưa điều kiện ưu đãi đến cũng ai dám nhận lời.

 

Hóa tất cả đều là do Hứa Cảnh Chu giở trò quỷ lưng. Vậy mà còn mặt dày đến cầu xin .

 

 

Loading...