Bà nội Đường hỏi: “Thiệu Viễn, Như Vân xuống ăn cơm?”
“Cô ngủ ạ, lát nữa sẽ mang cơm lên cho cô . Mẹ, lát nữa con với ba đến công ty một chuyến.”
Bà nội Đường gật đầu, hỏi thêm gì nữa.
Ăn cơm xong, Đường Thiệu Viễn cùng ông nội Đường đến công ty. Dao Dao đang chơi đồ chơi bỗng nhiên nhíu mày : “Diệp Diệp, ngửi thấy mùi m.á.u tanh ?”
Đường Diệp hít sâu một : “Không mà.”
Bà nội Đường đang xem kịch Hoàng Mai bên cạnh giải thích: “Là dì giúp việc đang g.i.ế.c gà đấy, gà bà tự nuôi, mang lên tẩm bổ cho Diệp Diệp.”
Dao Dao gật đầu.
Một giờ , mùi canh gà thơm phức bay từ phòng bếp, thơm đến mức như câu mất hồn . Dao Dao nuốt nước miếng.
Bữa trưa cô bé vốn ăn no, giờ ngửi thấy mùi thơm thế , bụng réo lên biểu tình. Bà nội Đường thấy dáng vẻ thèm thuồng của cô bé thì bật , bảo dì giúp việc múc cho hai đứa trẻ mỗi đứa một bát.
Dao Dao: “Bà ơi, cái nấu cho cô ăn ạ?”
Bà nội Đường hiền hậu: “Không con, nó ăn hết nhiều thế .”
Lúc Dao Dao mới nhận lấy bát canh, hai tay bưng bát húp xì xụp như một chú chuột hamster nhỏ. Bà nội Đường cô bé đầy trìu mến. Bà luôn một đứa cháu gái, cái t.h.a.i Như Vân giữ là con gái, thật quá đáng tiếc.
Dì giúp việc : “Lão phu nhân, canh gà hầm xong , cần gọi phu nhân xuống ăn ạ?”
Bà nội Đường dậy: “Để gọi cho.”
Bà chậm rãi lên lầu, lát tiếng bà vọng xuống: “Như Vân , bảo hầm canh gà cho con , gà tự nuôi đấy, con mau ăn chút .”
“Như Vân?”
“Sao cửa phòng khóa thế ?”
Bà ngó xuống hỏi: “Diệp Diệp, con chìa khóa phòng con ở ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-268-mui-mau-tanh.html.]
Đường Diệp đặt bát xuống, chạy vội lên lầu. Dao Dao cũng chạy theo .
khi lên đến tầng hai, cô bé liền nhận điều bất thường. Mùi m.á.u tanh nồng nặc bao trùm cả tầng lầu. Hình như mùi đó bốc từ căn phòng .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Đường Diệp thử mở cửa nhưng : “Chìa khóa phòng chỉ ba giữ thôi ạ.”
Dao Dao bước lên , bảo hai : “Mọi lùi một chút ạ.”
Nói xong, cô bé tung một cú đá cánh cửa, cánh cửa đổ rầm xuống sàn nhà gây tiếng động lớn.
Bà nội Đường: “……”
Bà sững sờ mất hai giây hỏi: “Dao Dao, chân con chứ?”
“Không bà ạ, cửa mở .”
Bà nội Đường chân cô bé với ánh mắt khó tin, hiểu đứa trẻ nhỏ bé lấy sức mạnh kinh khủng đến thế.
Đường Diệp : “Bà ơi, chúng xem thế nào ạ.”
Bà nội Đường hồn, vội vàng bước phòng. Đường Diệp cảm ơn Dao Dao. Dao Dao đang định gì đó thì thấy tiếng hét thất thanh từ trong phòng vọng , ngay đó là tiếng vật nặng rơi xuống đất.
Mùi m.á.u tanh nồng nặc bốc từ cửa phòng tắm đang mở toang. Đường Diệp như linh cảm điều chẳng lành, ngăn Dao Dao : “Dao Dao, đừng đó, tớ xem là .”
“ mà……”
“Không nhưng nhị gì hết!”
Đây là đầu tiên Đường Diệp lớn tiếng với Dao Dao như , cô bé ngẩn , chỉ đành gật đầu đồng ý.
Đường Diệp một bước phòng tắm. Không bé thấy gì, chỉ khi trở , mặt cắt còn giọt máu, thần sắc hoảng loạn tột độ: “Dao Dao, chúng ngoài thôi.”
Dao Dao thấy sắc mặt tái nhợt như cũng dám hỏi nhiều, chỉ cảm thấy bàn tay nắm lấy tay lạnh toát.