Hứa Minh Húc: “Không ngủ chú ạ. Chú Năm, bao giờ Dao Dao về?”
Hứa Cảnh Chu đồng hồ treo tường: “Sắp , các cháu mau đ.á.n.h răng rửa mặt , xong xuôi là Dao Dao cũng về ăn sáng đấy.”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cả đám thở ngắn than dài. Hứa Cảnh Chu họ đầy ghét bỏ: “Em gái các cháu dậy sớm thế để rèn luyện, còn các cháu thì , đây than vãn, chẳng chút tinh thần sức trẻ nào cả.”
“Cần gì tinh thần sức trẻ chứ, cháu chỉ chơi game đến 2 giờ sáng ngủ nướng đến 11 giờ trưa dậy ăn cơm thôi.”
Hứa Cảnh Chu: “Mau rửa mặt , tuổi còn trẻ mà chỉ phá hoại sức khỏe.”
Nói xong, bếp.
Hứa Minh Thanh hạ giọng làu bàu: “Hừ, chú Năm chỉ giỏi bọn , ai thức đêm, ăn uống thất thường, tuổi còn trẻ mà bệnh tật đầy .”
Hứa Minh Húc ho khan một tiếng cảnh báo.
Hứa Minh Thanh: “Anh Cả họng khó chịu ?”
Hứa Minh Húc hất cằm về phía lưng em.
Người Hứa Minh Thanh cứng đờ, run rẩy , thấy chú Năm từ lúc nào, đang dựa khung cửa, đôi mắt như chằm chằm.
Hứa Minh Thanh nhớ tới giọng hát ma quỷ của Dao Dao cách đây lâu, chuông cảnh báo trong lòng reo vang inh ỏi: “Chú Năm, cháu bậy đấy ạ.”
Hứa Cảnh Chu: “Không , cháu đúng mà.”
Sáu chữ nhẹ tênh khiến Hứa Minh Thanh nổi da gà . Chú Năm định g.i.ế.c diệt khẩu đấy chứ?
lúc cửa mở, Dao Dao bước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-237-suc-tre-dau-ca-roi.html.]
Hứa Minh Thanh như vớ cọc cứu mạng, lao tới: “Dao Dao em về , chú Năm bắt nạt .”
Dao Dao: “Anh Năm dối, ba như , bắt nạt khác .”
Hứa Minh Thanh cạn lời. Chú Năm thật gian xảo, mặt Dao Dao thì giả bộ chính nhân quân tử, Dao Dao bộ mặt thật của chú .
Hứa Minh Húc bước tới kéo thằng em đang giả vờ đáng thương , hai đứa trẻ theo Dao Dao. Bé gái thì họ gặp , là bạn của Dao Dao, còn bé trai thì lạ hoắc.
Hứa Minh Húc hỏi: “Dao Dao, bạn nhỏ là ai thế?”
Dao Dao: “Đây cũng là bạn của em, tên là Đường Diệp, các thể gọi là Diệp Diệp.”
Hứa Minh Húc: “……” Diệp Diệp…… Gia gia (ông nội)? Cha nào thiếu tâm nhãn mà đặt cái tên .
lúc , Ngư Ngư từ trong phòng ngủ lao , vốn định chạy về phía Dao Dao nhưng khựng giữa đường, sủa ầm ĩ về phía Đường Diệp lưng cô bé.
Tám trai cảnh , lập tức nhớ cảnh Ngư Ngư sủa, trong lòng dấy lên sự đồng cảm sâu sắc với Đường Diệp, lập tức chấp nhận em nhỏ .
Đường Diệp chút luống cuống khi đối mặt với sự nhiệt tình của họ. Cậu bao giờ ở cùng nhiều trai thiện như thế . Trong nhà , tình cảm lạnh nhạt, gì khí hòa thuận vui vẻ như .
Tay nhanh chóng nhét đầy đồ ăn vặt, nhất thời nên ăn cái gì .
Hứa Cảnh Chu bê một âu cháo lớn : “Đừng ăn vặt nữa, mau ăn sáng .”
Hắn bếp lấy chỗ bánh bao sẵn . Cũng may thường xuyên bánh bao trữ đông trong tủ lạnh, nên dù đám cháu trai đột ngột kéo đến cũng thể lo một bữa sáng thịnh soạn.
Nhìn mặt mỗi một bát cháo trắng, đồng loạt đĩa bánh bao tay , Hứa Cảnh Chu bỗng ảo giác đang... nuôi heo.
Hắn đặt đĩa bánh bao lên bàn: “Các cháu nếm thử , bánh bao chú tự đấy.”