Hứa Cảnh Chu : “Chú Năm hoan nghênh các cháu đến.”
Dao Dao: “Dao Dao cũng hoan nghênh các đến chơi.”
Hứa Minh Húc lập tức sự dễ thương mờ mắt: “Cảm ơn Dao Dao.”
Dao Dao tuột khỏi lòng Hứa Minh Húc, chạy về phòng . Cửa phòng mở, Ngư Ngư lao . Có lẽ phát hiện trong phòng khách thêm nhiều lạ, Ngư Ngư nghiêng đầu suy nghĩ một lát.
Hứa Cảnh Chu: “Đừng nghĩ nữa, bọn họ chính là tám trai ngược đãi mày đấy.”
Ngư Ngư lập tức phản ứng , sủa ầm ĩ về phía đám .
Hứa Minh Húc: “……” Hứa Minh Hoài: “……”
Chú Năm ấu trĩ thật đấy, tưởng dùng một con ch.ó là đuổi bọn họ ? Lần dù đuổi khỏi nhà, bọn họ cũng quyết tâm ăn vạ ở cửa, tuyệt đối để chú Năm độc chiếm tiểu đường !
Rất nhanh, Dao Dao chạy , ngang qua Ngư Ngư, bàn tay nhỏ vỗ nhẹ đầu nó: “Ngư Ngư, vô lễ, đây là các .”
Ngư Ngư Dao Dao với ánh mắt đầy oán trách. Họ nó .
nó cũng dám sủa bậy nữa, bẹp xuống tại chỗ, chổng m.ô.n.g về phía đám khách mời mà đến.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hứa Minh Hoài ghé tai Hứa Minh Húc thì thầm: “Anh Cả, thấy con Ngư Ngư hình như ngày càng thông minh ?”
Hứa Minh Húc cái m.ô.n.g của Ngư Ngư đăm chiêu suy nghĩ. Chưa kịp nghĩ nguyên do thì vai vỗ mạnh một cái, đang mải suy nghĩ nên giật , đầu bắt gặp khuôn mặt của em thứ năm.
Hứa Minh Thanh : “Hai các ngốc , Ngư Ngư là Husky, mà thông minh , c.h.ế.t em mất, hai vấn đề về đầu óc .”
Ngón tay Hứa Minh Húc giật giật. Nếu đang ở mặt Dao Dao, tối nay nhất định sẽ tẩn cho thằng em ngốc một trận trò.
Dao Dao chia đồ ăn vặt lấy cho các : “Các ăn ạ!”
Hứa Minh Húc xé vỏ bao, đưa cho Dao Dao: “Dao Dao em cũng ăn .”
Dao Dao cầm lấy miếng bánh, tít mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-235-mat-day-may-dan-cung-muon-o-lai.html.]
Hứa Cảnh Chu một bên, tuy miệng đuổi chúng , nhưng Dao Dao vui vẻ như , cũng nỡ lời đuổi khách nữa.
Đêm dần về khuya.
Hứa Cảnh Chu dậy: “Muộn , các cháu về sớm , chú đảm bảo với các cháu ngày mai sẽ đưa Dao Dao hết.”
Hứa Minh Thanh nhanh nhảu đáp: “Lúc bọn cháu bà nội dặn , tối nay bất kể chú Năm gì bọn cháu cũng tin.”
Hứa Cảnh Chu: “……”
Hứa Minh Húc ho khan một tiếng: “Chú Năm, bọn cháu ở chơi với Dao Dao.”
Hứa Cảnh Chu: “Nhà chỉ hai cái giường thôi, đứa nào chịu ngủ phòng công chúa?”
Tám đồng loạt im lặng. Cái căn phòng lòe loẹt màu hồng phấn đó, bắt bọn họ ngủ ở đấy, e là cả đêm gặp ác mộng mất.
Hứa Cảnh Chu thầm đắc ý, còn non lắm con ạ.
Hứa Minh Húc: “Chú Năm, thực bọn cháu thể ngủ đất, nhà chú chắc nhiều chăn mà nhỉ.”
Hứa Cảnh Chu: “……”
Hứa Minh Thanh: “Nếu nữa thì bọn cháu ngủ sô pha cũng , chú Năm, mà~~~”
Chữ "mà" cuối cùng kéo dài , ngân nga luyến láy khiến nổi cả da gà. Hứa Minh Húc em trai với ánh mắt khó tả.
Hứa Cảnh Chu day day huyệt thái dương đang đau nhức, đám cháu trai vì ở mà đúng là từ thủ đoạn, đến ngủ đất ngủ sô pha cũng chịu .
“Thôi .”
Mắt Hứa Minh Húc sáng rực: “Vậy Dao Dao thể ngủ cùng bọn cháu ?”
Hứa Cảnh Chu: “Đương nhiên là !”
Dao Dao cũng lắc đầu: “Em ngủ với ba.”