Rồng Con Ba Tuổi Rưỡi: Ta Dựa Vào Tài Hố Cha Mà Trở Thành Cục Cưng Của Cả Nhà. - Chương 227: Mẹ con không muốn gặp con

Cập nhật lúc: 2025-11-25 07:15:25
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông chỉ thể đá rầm rầm cửa. cánh cửa là cửa chống trộm mới , Đường Thiệu Viễn tài nào phá nổi.

 

“Bà nó, chìa khóa ?”

 

Đường phu nhân vốn dây , bà đang mang thai, là giai đoạn nguy hiểm nhất, nếu lúc đ.á.n.h thì e là giữ đứa bé. chồng gọi tên, nếu đưa chìa khóa thì chắc chắn cũng sẽ đánh.

 

Đường phu nhân suy nghĩ một lát, rón rén bước tới : “Ông xã, cửa phòng lắp xong thì thằng Diệp nó cầm chìa khóa mất .”

 

Đường Thiệu Viễn đùng đùng nổi giận lao xuống, giơ tay tát bốp mặt vợ: “Bà kiểu gì mà đến chìa khóa cũng giữ một cái hả!”

 

Đường phu nhân ôm mặt, thể tin nổi: “Ông đ.á.n.h !”

 

Đường Thiệu Viễn trả lời bà bằng những cú đ.ấ.m đá túi bụi. Đường phu nhân gào thét: “ đang mang thai, ông đ.á.n.h !” Đường Thiệu Viễn dừng , cứ thế trút hết cơn giận lên bà.

 

Đường phu nhân qua bao lâu, đến khi Đường Thiệu Viễn dừng tay, bà cảm thấy cả đau nhức. Vừa ngẩng đầu lên, bà phát hiện con trai đang bên lan can tầng hai, trân trân xuống. Bà lập tức cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng. Bà trơ mắt con trai xuống, dừng mặt .

 

Đường phu nhân thấy bụng đau quặn, vội vàng vươn tay nắm lấy con trai: “Con mau gọi 120 (cấp cứu) ... Mẹ đau bụng quá.”

 

Đường Diệp lùi một bước: “Mẹ, nếu em trai còn nữa, trách ba ?”

 

“Con bậy bạ gì đó!” Đường phu nhân tức giận công tâm, ngất xỉu ngay tại chỗ.

 

Đường Diệp ngơ ngác bà, sang đàn ông ngủ say bên cạnh. Hơn mười phút , tiếng còi xe cấp cứu vang vọng trong đêm.

 

Cũng may đưa kịp thời, đứa bé trong bụng Đường phu nhân giữ . trận đòn tổn thương nguyên khí, hai tháng tới bắt buộc giường dưỡng thai.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-227-me-con-khong-muon-gap-con.html.]

Đường Thiệu Viễn quỳ giường bệnh cầu xin vợ tha thứ. Đường phu nhân chẳng buồn liếc lấy một cái. Những lời đến mòn cả tai , thuộc lòng luôn cũng nên.

 

lúc , cửa phòng bệnh đột nhiên đẩy . Đường phu nhân cửa, thấy Đường Diệp bước . Bà như thấy thứ gì đó đáng sợ, kích động chỉ mặt con trai hét lên: “Mày cút ngoài cho tao!”

 

quên, lúc bà đánh, đứa con trai ngoan của bà lầu xuống. Cứ trơ mắt như thế. Nó chính là ma quỷ!

 

Đường Thiệu Viễn vội vàng trấn an vợ: “Bà xã, em bình tĩnh , bác sĩ bảo em kích động, nếu sẽ giữ con .”

 

Đường phu nhân gào lên điên loạn: “Ông bảo nó cút ngoài cho !”

 

Đường Thiệu Viễn đành sang với con trai: “Diệp Diệp, con ngoài , để vệ sĩ đưa con về nhà.”

 

Đường Diệp rời . Cửa phòng bệnh đóng , Đường phu nhân lúc mới hồn.

 

Đường Thiệu Viễn dỗ dành vợ ngủ xong mới ngoài, khỏi cửa liền thấy con trai đang bên cạnh. “Diệp Diệp, tối qua gọi 120 là con hả?”

 

Đường Diệp gật đầu.

 

“Con rõ nhà bác sĩ riêng, tại gọi 120? Con chuyện đồn ngoài ảnh hưởng đến công ty lớn thế nào ?”

 

Đường Diệp ông bằng ánh mắt bình thản. Nếu tối qua gọi 120, em trai hoặc em gái giữ , bọn họ sẽ càng hận hơn.

 

Đường Thiệu Viễn cảm thấy tâm tư đen tối của như phơi bày ánh mắt trong veo của con trai, bèn lảng tránh: “Hay là con về , con hiện tại gặp con .”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

(Lời tác giả: suy nghĩ nhiều về việc Đường Diệp nên gọi cấp cứu , nhưng cuối cùng quyết định để bé gọi. Bởi vì Đường Diệp vẫn là một đứa trẻ, bé vẫn còn chút lương tri. Cậu thể đánh, nhưng thể trơ mắt em c.h.ế.t , vì đứa bé đó vô tội. Và đương nhiên cũng hy vọng nhân vật Đường Diệp "hắc hóa" , vẫn giữ chút ấm áp trong lòng.)

 

 

Loading...