Rồng Con Ba Tuổi Rưỡi: Ta Dựa Vào Tài Hố Cha Mà Trở Thành Cục Cưng Của Cả Nhà. - Chương 216: Nhà cửa tan hoang

Cập nhật lúc: 2025-11-25 03:14:03
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Cảnh Chu ôm Dao Dao lùi một bước, tránh để cái tên dở nhào . Hắn bên trong, sững sờ ngay lập tức. Chỉ thấy đồ đạc trong nhà đều lật tung, sàn vương vãi đủ thứ hỗn độn rõ là gì. Ngay cạnh cửa còn một cái lỗ thủng to tướng, vôi trắng rơi đầy đất.

 

“Lão đại, cuối cùng cũng đến. Anh xem con Ngư Ngư nhà phá nát nhà thành cái dạng gì . Anh mà đến muộn chút nữa là đồng quy vu tận với nó luôn đấy.”

 

Hứa Cảnh Chu: “……”

 

Dao Dao cũng ngơ ngác trong lòng ba. Cô bé bao giờ Ngư Ngư năng lực phá hoại kinh khủng đến thế.

 

Hứa Cảnh Chu t.h.ả.m trạng mắt, hiếm khi cảm thấy chút áy náy trong lòng: “Mấy ngày nay ... vẫn chứ?”

 

“Anh thấy ? Nhìn cái dạng của còn hỏi câu đó ? cứ tưởng sẽ một kỳ nghỉ tuyệt vời, ai ngờ ngày nào cũng chứng kiến con ch.ó phá hoại gia sản của . Anh mà đến muộn chút nữa thôi là nhặt xác .”

 

Hứa Cảnh Chu: “……”

 

Đường Trúc Thanh tiếp tục oán thán: “Tối qua còn quá đáng hơn, chỉ lơ là một chút thôi mà nó gặm nát điện thoại của . Không thành tinh nữa, cái gì cũng c.ắ.n phá, c.ắ.n dây điện cho giật c.h.ế.t quách .”

 

Hứa Cảnh Chu: “……” Giờ thì hiểu tại gọi cho Đường Trúc Thanh . Điện thoại nát bét thế thì gọi kiểu gì.

 

Hứa Cảnh Chu vỗ vai an ủi: “Trúc Thanh, thời gian qua vất vả cho .”

 

Mắt Đường Trúc Thanh sáng lên: “Lão đại, định bao giờ đưa nó ?”

 

Hứa Cảnh Chu con Ngư Ngư đang vui vẻ chạy nhảy trong đống đổ nát, căn phòng tan hoang, trầm mặc. Hắn là mắc bệnh sạch sẽ, nếu thấy nhà biến thành thế chắc chắn sẽ phát điên mất.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-216-nha-cua-tan-hoang.html.]

Hắn vỗ vai Đường Trúc Thanh : “Trúc Thanh , đằng nào nhà cũng nát thế , chi bằng để Ngư Ngư ở đây nốt . Cậu yên tâm, qua 5 ngày , chỉ còn 5 ngày nữa thôi. Đến lúc đó bỏ tiền cho sửa sang nhà cửa.”

 

Đường Trúc Thanh trưng vẻ mặt như sét đánh, đờ đẫn hồi lâu mới thốt nên lời: “Lão đại, vẫn để Ngư Ngư ở chỗ á?”

 

Hứa Cảnh Chu gật đầu.

 

Đường Trúc Thanh: “Không ! Hôm nay gì cũng mang con Ngư Ngư ngay cho . Để nó ở nữa là điên thật đấy.”

 

Hứa Cảnh Chu: “Đợi Ngư Ngư hết kỳ động dục, cho nghỉ phép một tháng.”

 

Đường Trúc Thanh chần chừ. Một tháng lận. Nghĩa là thể nghỉ thẳng đến cuối tháng Mười. Điều kiện quả thực quá hấp dẫn.

 

Hắn do dự một lát ngẩng đầu mặc cả: “Hai tháng.”

 

Hứa Cảnh Chu chút do dự: “Thành giao.”

 

Đường Trúc Thanh: “……” Hình như lão đại gài bẫy ? Thôi kệ, hai tháng nghỉ phép, gài thì gài .

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Dao Dao kéo tay ba: “Ba ơi, chúng đưa Ngư Ngư về , chú Đường trông vẻ lắm……”

 

Hứa Cảnh Chu: “Không cần , chú Đường của con sẽ chăm sóc cho Ngư Ngư mà. Không tin con hỏi chú xem.”

 

Dao Dao ngước mắt Đường Trúc Thanh. Nể tình kỳ nghỉ hai tháng, Đường Trúc Thanh nặn một nụ gượng gạo: “Đại tiểu thư yên tâm , chú sẽ chăm sóc Ngư Ngư thật .”

 

Dao Dao định gì đó thì Hứa Cảnh Chu chặn họng: “Dao Dao, nếu con đưa Ngư Ngư về thì nhà chúng cũng sẽ biến thành như nhà chú Đường đấy. Con còn bao nhiêu là bảo bối, lỡ Ngư Ngư phá hỏng thì ?”

Loading...