Đường Trúc Thanh trời đất, hận thể biến mất ngay tại chỗ. Lão đại gì, hai chữ "động dục" . Lần thể trách lên đầu nhé.
Hứa Cảnh Chu hít sâu một , : “Bệnh của Ngư Ngư bây giờ là động dục, nhưng con yên tâm, bệnh nghiêm trọng , bác sĩ sẽ chữa khỏi cho nó.”
“Thật ạ?”
Hứa Cảnh Chu mặt đổi sắc gật đầu.
Dao Dao: “ biểu cảm của ba giống nhẹ nhàng như .”
Thấy lão đại bày vẻ mặt đau khổ, Đường Trúc Thanh ngứa mồm: “Đại tiểu thư yên tâm, Ngư Ngư vấn đề gì lớn , chỉ là sắp mất chút đồ thôi.”
Dao Dao: “Mất cái gì ạ?”
Đường Trúc Thanh: “……”
Mất …… Có thể nhỉ?! Nếu , chắc chắn lão đại sẽ xé xác mất. Hắn đầu lão đại, lúc bắt gặp ánh mắt nheo đầy nguy hiểm. Hắn lập tức thẳng lưng. Mỗi khi lão đại ghim thù ai thì đều lộ biểu cảm .
Xong , sắp tới ngoan ngoãn một chút, thể để lão đại tóm cơ hội trả thù.
Dao Dao hiểu mô tê gì: “Chú Đường?”
Đường Trúc Thanh giả c.h.ế.t, dám hó hé nửa lời.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Dao Dao sang Hứa Cảnh Chu: “Ba ơi, sẽ mất cái gì ạ?”
Hứa Cảnh Chu hiện tại chỉ băm vằm cái tên Đường Trúc Thanh dở . Khó khăn lắm mới lừa Dao Dao, tên ngốc lôi chủ đề trở !
“Đừng chú bậy, chú Đường con bác sĩ .”
Dao Dao thấy cũng lý.
lúc , một nữ bác sĩ mặc áo blouse trắng bước . Cô thấy Hứa Cảnh Chu liền nhận ngay: “Là các , con Husky nhà các thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-212-chi-la-mat-di-chut-do-thoi-ma.html.]
Khóe miệng Hứa Cảnh Chu giật giật, hai chữ "động dục" mặt con gái. Hắn sang Đường Trúc Thanh, hiệu cho .
Đường Trúc Thanh ho khan một tiếng: “Thì là mùa xuân tới mà, nó thể đang tìm một em ch.ó cái.”
Nữ bác sĩ: “…… Thưa , bây giờ là mùa thu .”
Đường Trúc Thanh: “……”
Nữ bác sĩ Đường Trúc Thanh một cái đầy ái ngại. Lúc , cô thấy giọng một bé gái gọi: “Chị bác sĩ ơi.”
Nữ bác sĩ cúi đầu xuống mới phát hiện con Husky to đùng đang một cô bé ôm gọn. “Là cháu Dao Dao, mau thả ch.ó xuống , đừng để mệt.”
Dao Dao lắc đầu: “Không , Ngư Ngư sẽ chạy mất.”
“Không , chị giữ dây .”
Dao Dao suy nghĩ một lát.
Hứa Cảnh Chu vươn tay : “Để giữ cho, ch.ó nhà sức lớn.”
Chắc do thường xuyên chạy bộ cùng Dao Dao nên sức của Ngư Ngư lớn hơn ch.ó thường, sức bền cũng cực . Tám đứa cháu trai ở nhà dắt nó dạo những nó mệt, ngược từng đứa nó kéo cho mệt lử.
Nữ bác sĩ đưa dây dắt cho . Dao Dao thả Ngư Ngư xuống. Vừa tự do, Ngư Ngư theo bản năng lao ngay về phía cửa. dây dắt đang trong tay Hứa Cảnh Chu, mặc cho bốn chân nó cào cấu xuống sàn nhà tạo tiếng "két két", Hứa Cảnh Chu vẫn yên như tượng.
Dao Dao giữ chặt con ch.ó đang xao động, để bác sĩ kiểm tra. Kiểm tra xong, nữ bác sĩ với Dao Dao: “Dao Dao, cháu tò mò về mấy em ch.ó con đúng ? Lần bệnh viện nhiều ch.ó con lắm, cháu qua xem ?”
Mắt Dao Dao sáng lên: “Muốn ạ, nhưng mà Ngư Ngư……”
Hứa Cảnh Chu lắc lắc sợi dây trong tay: “Con yên tâm , ba ở đây .”
Lúc Dao Dao mới chịu rời . Hứa Cảnh Chu nữ bác sĩ với ánh mắt đầy cảm kích, dù chủ đề nhạy cảm cũng tiện mặt con gái.