Dao Dao gật đầu: “Cũng mà, lúc đó đàn cho tớ .”
“Vậy học cùng tớ ?”
Dao Dao phím đàn, lắc đầu: “Không , tớ vẫn thích đ.á.n.h hơn.”
Doanh Doanh tưởng tượng một chút, quả thực tính cách của Dao Dao hợp để yên bên đàn piano, khi tháo tung phím đàn mất. Đường Diệp cũng cô giáo Trương đang đ.á.n.h đàn.
Lúc cô giáo Trương mẫu xong, dậy cả lớp : “Các con, lát nữa cô hát một câu, các con hát theo một câu nhé.”
“Vâng ạ.”
Cô giáo Trương đặt hai tay lên phím đàn, khí chất cả lập tức trở nên trầm tĩnh: “Lấp lánh lấp lánh ngôi nhỏ...”
Đến đàn thứ hai, các bạn nhỏ đều sôi nổi hát theo cô. Đột nhiên, cô giáo Trương thấy một giọng hát "khác thường". Cô dậy: “Hàng đầu tiên hát một nào.”
Các bạn nhỏ hàng đầu cùng hát . Cô giáo Trương thấy giọng hát nữa, bèn bảo hàng tiếp theo hát. Sau đó, cô thấy âm thanh .
“Dao Dao, con hát theo cô nhé.”
Dao Dao gọi tên, lập tức dậy. Cô giáo Trương hát một câu, hiệu cho Dao Dao hát theo. Dao Dao hát một , đến nốt nhạc cuối cùng, cô giáo Trương bấm sai một phím đàn.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cô giáo Trương sững sờ.
Giọng của Dao Dao , trong trẻo, nhưng căn bản... tí nhịp điệu nào, lệch tông, khiến cho bài hát qua miệng cô bé trở nên vô cùng kỳ quái. Cô giáo Trương hít sâu một , chắc chỉ là mù nhạc lý thôi, dạy hai sẽ sửa .
Cô giáo Trương kiên nhẫn dạy hai nữa, nhưng chính cô cũng suýt Dao Dao kéo xuống mương. Cô đành bỏ cuộc: “Dao Dao, con xuống .”
Dao Dao vẻ mặt ngây thơ xuống, rõ ràng cô bé hát sai. Cô giáo Trương định bụng để các bạn khác hát "kéo" Dao Dao theo, nhưng về , nhiều bạn nhỏ Dao Dao "kéo" chạy mất tông. Giọng hát của Dao Dao như ma lực, dẫn dắt cả lớp cùng lạc điệu.
Cô giáo Trương: “……”
Vất vả lắm mới chờ tiếng chuông tan học vang lên, cô giáo Trương thở phào nhẹ nhõm: “Tan học , các con về .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-199-giong-hat-tay-nao.html.]
Cô cần tĩnh tâm một chút. Các bạn nhỏ "ma âm xuyên tai" của Dao Dao tra tấn, lúc bước khỏi lớp thần sắc ai nấy đều chút hoảng hốt. Dao Dao hát mà kỳ lạ thế nhỉ.
Dao Dao xung quanh: “Doanh Doanh, tớ hát ?”
Doanh Doanh: “……”
Cô bé chút khó xử, rốt cuộc trẻ con thể dối. nếu thật thì Dao Dao buồn ? Ngay lúc cô bé đang do dự, thì thấy Đường Diệp : “Hay mà.”
Dao Dao vui vẻ tít mắt: “Tớ cũng thấy .”
Doanh Doanh: “……”
Doanh Doanh kéo tay Đường Diệp, thì thầm: “Đường Diệp, thể dối lừa Dao Dao thế.”
“Không , tớ thấy thật mà.”
Doanh Doanh thấy bạn vô cùng nghiêm túc, khó hiểu gãi đầu.
Dao Dao: “Tớ về nhà hát cho ba , ba chắc chắn cũng sẽ thích.”
Cô bé ngân nga bài hát mới học, Doanh Doanh mà đầu ong ong, đột nhiên cô bé phát hiện hình như quên mất giai điệu gốc hát thế nào .
Tan học, Dao Dao vui vẻ lao khỏi cửa lớp, cô bé chờ nổi chia sẻ với ba. Giang Tòng Quân và Doanh Doanh theo phía . Vừa đến cổng, bước chân Giang Tòng Quân khựng . Doanh Doanh khó hiểu bạn.
Dao Dao lao đến bên cạnh ba, ôm lấy chân . Hứa Cảnh Chu dáng vẻ hớn hở của con gái, hỏi: “Dao Dao, hôm nay chuyện gì vui ?”
“Hôm nay cô Trương dạy con hát một bài, về nhà con hát cho ba nhé.”
Hứa Cảnh Chu: “Được.”
Dao Dao định chào tạm biệt các bạn, liền thấy Giang Tòng Quân đến mặt một phụ nữ lạ mặt, rưng rưng nước mắt gọi một tiếng: “Mẹ”.