Lần chọn một thành phố phía Nam để nghỉ dưỡng, mua biệt thự ở đó từ lâu nhưng đây là đầu tiên đến ở.
Vừa lên máy bay, điện thoại của reo liên tục, là cuộc gọi từ nhà cũ. Anh tắt chuông, tắt máy luôn. Quay sang thấy ánh mắt thắc mắc của Dao Dao, giải thích: “Máy bay sắp cất cánh , đến nơi gọi cho ông bà nhé.”
Dao Dao ngoan ngoãn gật đầu, thấy gì bất .
Tại nhà cũ.
Anh cả con Husky ngốc nghếch và vẻ mặt vô tội của Đường Trúc Thanh, nghiến răng ken két. Thảo nào đó gọi điện bảo chú Năm đưa Dao Dao về chơi, chú cứ ấp a ấp úng.
Đường Trúc Thanh: “Đại ca bảo đưa Dao Dao chơi vài hôm về, còn nữa, nhờ các chăm sóc Ngư Ngư giúp.” Nói xong, chuồn lẹ. Không chạy nhanh thì đám cháu trai trút hết cơn giận lên đầu mất.
Đại ca cũng thật là, chỉ vì đưa Đại tiểu thư chơi riêng mà bày trò từ mà biệt. là trẻ con.
Sau 3 tiếng rưỡi bay, máy bay hạ cánh đúng giờ xuống sân bay Tam Á.
Dao Dao bất đắc dĩ lay lay ba: “Ba ơi, đến nơi .”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hứa Cảnh Chu lơ mơ tỉnh dậy, ngoài cửa sổ: “Dao Dao , ba ngủ quên mất .”
“Không ạ.”
Hứa Cảnh Chu mắt con gái, thầm nhủ: Quen , quen !
Vừa xuống máy bay, một luồng khí nóng ập tới. Xe đợi sẵn bên ngoài sân bay, Dao Dao và Hứa Cảnh Chu là đón lên xe ngay.
Dao Dao tò mò ngoài cửa sổ.
“Ba ơi, ở đây cũng chẳng khác gì nhà cả.”
Đều là nhà cao tầng, đường phố đầy xe cộ, ngoại trừ mùi hương quen thuộc trong khí, nơi chẳng khác gì thành phố Thân Châu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-167-loi-moi-cua-hua-canh-hien.html.]
Hứa Cảnh Chu vuốt ve hai b.í.m tóc nhỏ của con gái: “Đợi trời bớt nắng, ba đưa con ngoài chơi nhé?”
Dao Dao: “Vâng ạ.”
Ngửi thấy mùi hương quen thuộc, cô bé nóng lòng biển chơi đùa .
Xe chạy thẳng đến biệt thự. Căn biệt thự sát biển, cửa sổ sát đất rộng lớn thể thấy biển xanh bao la, gió biển thổi mát rượi, từng đợt sóng vỗ rì rào.
Hứa Cảnh Chu nhận thấy Dao Dao vui vẻ hẳn lên khi đến đây. Anh quyết định đưa con chơi là đúng đắn. Anh lấy điện thoại , chụp góc nghiêng của Dao Dao khi cửa sổ ngắm biển.
Sau một thời gian chăm sóc, làn da vốn vàng vọt của Dao Dao giờ trắng trẻo hồng hào, đôi mắt to tròn đen láy càng thêm linh động, mái tóc đen dài tết hai bên trông vô cùng đáng yêu. Cô bé ngoài cửa sổ, trong mắt như chứa cả bầu trời .
Hứa Cảnh Chu hài lòng với bức ảnh , tiện tay đăng lên vòng bạn bè. Chẳng mấy chốc nhận hơn ba mươi lượt like và năm bình luận. Tài khoản là tài khoản cá nhân, chỉ nhà mới xem .
Hứa Minh Thanh: Chú Năm quá đáng, dám bắt cóc Dao Dao, chú cả tức suýt c.h.ế.t đấy.
Đường Trúc Thanh: Ngồi đống tài liệu chất như núi, em chỉ mà thèm. Đại ca nghỉ mát thì ơn âm thầm , đừng đăng ảnh em thèm c.h.ế.t, cảm ơn! Anh còn thế nữa em chặn đấy!
Đường Trúc Uyển: Dao Dao xinh .
Mẹ: Cảnh Chu, chăm sóc Dao Dao cẩn thận nhé.
Hứa Cảnh Hiên: Anh Năm, cũng ở Tam Á ?
Hứa Cảnh Chu lướt qua các bình luận định tắt máy, đúng lúc đó điện thoại reo. Là Hứa Cảnh Hiên gọi.
Anh bắt máy, đầu dây bên vang lên giọng của Hứa Cảnh Hiên: “Anh Năm, đưa Dao Dao đến Tam Á ?”
“Ừ.” Hứa Cảnh Chu liếc Dao Dao.
Hứa Cảnh Hiên: “Vừa em cũng đang phim ở Tam Á, chắc xa chỗ . Lúc nào rảnh đưa Dao Dao đến phim trường chơi nhé.”