Đường Diệp món quà mặt, lòng ấm áp lạ thường. Hóa nhiều bạn nhỏ và cả cô giáo Tiểu Ngụy vẫn nhớ đến sinh nhật .
Cậu nín mỉm , nụ chân thành từ tận đáy lòng: "Cảm ơn , Dao Dao."
"Không gì , mau mở xem ."
Đường Diệp cố gắng dậy, cẩn thận mở hộp quà, bên trong là một chú gấu bông màu nâu, sờ mềm mại.
"Cảm ơn , tớ thích lắm."
Dao Dao chút tiếc nuối: "Vốn dĩ tớ định tặng một thanh kiếm, nhưng tớ tìm thấy. Nếu sớm ba đ.á.n.h , tớ bảo ba tớ cho một cái ."
Mua thì ba chắc chắn .
Đường Diệp vùi mặt chú gấu bông, dịu dàng : "Cảm ơn , tớ nhận món quà nhất ."
Thấy thích, Dao Dao gật đầu hài lòng.
Lúc cửa phòng gõ, giọng Hứa Cảnh Chu vang lên: "Dao Dao, bánh kem tới , ba ?"
"Ba ạ." Dao Dao lớn.
Cửa mở, Hứa Cảnh Chu bưng chiếc bánh kem mở hộp bước . Bánh lớn, chỉ 4 tấc, bên cắm 4 cây nến đang cháy. Hứa Cảnh Chu che chắn ngọn nến, cẩn thận .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Diệp Diệp, chúc mừng sinh nhật cháu."
Đường Diệp chiếc bánh kem, hốc mắt đỏ hoe: "Cháu cảm ơn chú Hứa."
"Không gì, cháu ước thổi nến ."
Đường Trúc Thanh ngoài cửa lén rùng một cái. Đại ca lúc dịu dàng thật đáng sợ. Thà là cái kiểu cầm s.ú.n.g chĩa dọa g.i.ế.c còn thấy bình thường hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-162-tia-sang-trong-cuoc-doi-u-am.html.]
Đường Diệp nhắm mắt , lát mở mắt , ngượng ngùng: "Cháu ước nhiều điều."
Hứa Cảnh Chu: "Không , đều sẽ thành hiện thực cả thôi."
Đường Diệp rưng rưng nước mắt gật đầu, thổi tắt nến.
"Cắt bánh nào." Hứa Cảnh Chu đưa d.a.o nhựa cho bé.
Đường Diệp cầm d.a.o cắt một đường bánh. Hứa Cảnh Chu giúp cắt tiếp, đưa miếng đầu tiên cho . Đường Diệp đưa cho Dao Dao: "Dao Dao, cho ."
Dao Dao gật đầu, khách sáo nhận lấy, c.ắ.n một miếng to. Đường Diệp cô bé mỉm .
Hứa Cảnh Chu đưa miếng thứ hai cho . Đường Diệp nhận lấy, vô cùng vui vẻ, khác hẳn lúc Dao Dao mới đến.
Đường Diệp Đường Trúc Thanh ngoài cửa: "Chú Đường ơi, chú ăn cùng ạ."
Đường Trúc Thanh liền bước : "Thế thì ngại quá, chú chỉ là ship bánh thôi mà. Đại ca, em ăn quả dâu tây to nhất ."
Hứa Cảnh Chu: "Tự mà cắt."
Trong phòng khí ấm áp vui vẻ, trái ngược với căn phòng bên cạnh chỉ cách một bức tường.
Bác sĩ gia đình kiểm tra sơ bộ cho Đường Thiệu Viễn : "Đường gãy hai xương sườn bên , cần đưa đến bệnh viện điều trị, vết thương mặt thì đáng ngại."
Ông cố nhịn khi câu . Rốt cuộc là vị hảo hán nào tay nghĩa hiệp thế , rõ Đường sĩ diện mà cứ nhè mặt ông mà đánh. Người thế tặng bằng khen mới đúng.
Đường phu nhân chần chừ, bà đưa chồng đến bệnh viện. giờ do bà , gãy hai xương sườn chuyện đùa. Hết cách, bà đành gọi 120.
Tiếng còi xe cứu thương hú vang cả khu phố, ai cũng chuyện.
"Nhà họ Đường náo nhiệt thật đấy, tối qua 110 đến, chiều nay 120 đến, xảy chuyện gì."