Rồng Con Ba Tuổi Rưỡi: Ta Dựa Vào Tài Hố Cha Mà Trở Thành Cục Cưng Của Cả Nhà. - Chương 161: Tớ rất thất vọng về cậu

Cập nhật lúc: 2025-11-24 01:41:20
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tay Đường phu nhân khựng , lời của Hứa Cảnh Chu đ.á.n.h trúng t.ử huyệt của bà. Bà sợ nhất là khác đàm tiếu. Chuyện tối qua đưa lên đồn cảnh sát vì bạo hành gia đình đủ mất mặt , bà thể để mất mặt thêm nữa.

 

Hứa Cảnh Chu lạnh lùng liếc Đường Thiệu Viễn đau đến ngất xỉu, khẩy một tiếng. Tự tự chịu. Anh mới thèm khiêng lên giường, đất mát mẻ, cho thêm lúc nữa.

 

Lúc điện thoại Hứa Cảnh Chu vang lên. Là Đường Trúc Thanh gọi.

 

"Đại ca, em đến nhà họ Đường , đang ở thế?"

 

"Nhà họ Đường náo nhiệt thật đấy, ngoài cửa cũng thấy tiếng ma quỷ gào bên trong."

 

"Anh bảo liệu chỗ ma nhỉ?"

 

Hứa Cảnh Chu: "......"

 

Thằng nhóc ngốc một câu bay sạch cơn giận trong lòng.

 

"Vào , và Dao Dao đang ở tầng hai."

 

Đường Trúc Thanh: "Ok."

 

Lát tiếng bước chân lên lầu. Đường Trúc Thanh xách hộp bánh kem màu xanh bước , Đường Thiệu Viễn sóng soài đất, Đường phu nhân đang như mưa, Đại ca với ánh mắt như cầm thú.

 

Hứa Cảnh Chu cố nén xúc động đ.á.n.h .

 

Đường Trúc Thanh ghé tai Đại ca thì thầm: "Đại ca, chạy đến nhà đ.á.n.h thế , tuy em cũng từng nhưng giờ về nước , chúng là công dân tuân thủ pháp luật chứ."

 

Thái dương Hứa Cảnh Chu giật giật, chìa tay : "Đưa bánh kem đây."

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Đường Trúc Thanh ngoan ngoãn đưa bánh kem, liếc Đường Thiệu Viễn đang bất tỉnh nhân sự. Tội nghiệp , cả cái mặt xanh tím thế .

 

Trong phòng.

 

Dao Dao bước liền đóng cửa .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-161-to-rat-that-vong-ve-cau.html.]

 

Đường Diệp gượng : "Dao Dao, đến ."

 

Dao Dao kéo ghế xuống.

 

"Cậu ."

 

Nụ mặt Đường Diệp cứng , nhẹ nhàng hỏi: "Sao thế?"

 

"Rõ ràng đang buồn c.h.ế.t, cho ai xem? Không vui thì tại !"

 

Môi Đường Diệp mím chặt, cúi đầu để Dao Dao thấy .

 

Dao Dao với giọng chỉ tiếc rèn sắt thành thép: "Tớ thực sự thất vọng về ."

 

"Xin ."

 

Dao Dao suýt nhảy dựng lên: "Người cần xin là tớ ? Cho dù đ.á.n.h , tại chạy? Tại dùng răng cắn? Cậu phản kháng, sẽ tưởng đ.á.n.h hậu quả gì, sẽ càng đ.á.n.h mạnh hơn."

 

Đường Diệp cúi đầu im lặng. Cậu cũng thương bao nhiêu , căn bản dám phản kháng. Mỗi khi ba giơ tay lên, sợ hãi tột độ, chống cự thế nào.

 

Dao Dao leo lên giường, vỗ vai an ủi: "Cậu đừng sợ, tớ báo thù cho . Hắn gãy hai cái xương sườn. Tuy lợi hại bằng tớ, nhưng hãy học tớ, cứ nhắm mặt mà đánh."

 

Đường Diệp đột ngột ngẩng đầu. Vừa quá sốc, kịp phản ứng thì Dao Dao đóng cửa . Cậu ba đ.á.n.h .

 

Gãy hai cái xương sườn...

 

Lẽ đây là chuyện đáng vui mừng, nhưng nổi.

 

"Cảm ơn , Dao Dao."

 

Cảm ơn giúp tớ. Cảm ơn về phía tớ khi tớ tưởng rằng cả thế giới ai giúp .

 

Dao Dao nhận thấy tâm trạng khá hơn, mới nhảy xuống giường, ôm cái hộp to hơn cả đến bên giường, nhẹ nhàng đặt lên : "Đây là quà tớ tặng . Vốn dĩ cô giáo Tiểu Ngụy và các bạn đều chuẩn quà cho , nhưng hôm nay học, tớ lo quá nên đến xem thế nào."

Loading...