Rồng Con Ba Tuổi Rưỡi: Ta Dựa Vào Tài Hố Cha Mà Trở Thành Cục Cưng Của Cả Nhà. - Chương 156: Sớm muộn gì cũng chết trong tay ông Đường

Cập nhật lúc: 2025-11-23 14:00:35
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa chạy xuống cầu thang, thấy ba đang đè xuống sô pha đ.á.n.h đập.

 

Cậu vội vàng lao tới nắm lấy tay ông : "Ba đừng đ.á.n.h , đừng đ.á.n.h nữa!"

 

Đường Thiệu Viễn hất mạnh tay : "Cút ngay, tao đ.á.n.h cả mày bây giờ."

 

"Tao hỏi mày, hôm nay mày ngoài đúng ? Thằng đàn ông trẻ hơn tao là ai? Mày tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày!" Đường Thiệu Viễn túm tóc vợ, hung tợn tra hỏi.

 

Hắn như một con thú dữ đang lên cơn điên, mắt vằn tia máu, biểu cảm dữ tợn đáng sợ.

 

Đường phu nhân lóc van xin: "Em , em với ai cả."

 

"Còn dám chối , ảnh chụp rành rành bàn việc của tao kìa, mày cắm sừng tao hả?"

 

Đường phu nhân: "Em thật sự !"

 

"Đồ tiện nhân!"

 

Không nhận câu trả lời ý, Đường Thiệu Viễn tiếp tục thượng cẳng chân hạ cẳng tay với vợ.

 

Đường Diệp bên cạnh mặt cắt còn giọt máu. Cậu lao can ngăn: "Ba ơi, đừng đ.á.n.h nữa, con xin ba."

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Thằng ranh con, cút , đừng tưởng tao dám đ.á.n.h mày thật!"

 

Đường Diệp vẫn buông tay. Mắt Đường Thiệu Viễn đỏ ngầu, buông vợ , tay tát con trai một cái như trời giáng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-156-som-muon-gi-cung-chet-trong-tay-ong-duong.html.]

 

Đường Diệp ngã văng đất, má sưng vù, tai ù một lúc lâu mới hồi .

 

Đường Thiệu Viễn đ.á.n.h đến đỏ mắt, quên mất lời cảnh cáo của Hứa Cảnh Chu, lao đ.ấ.m đá con trai túi bụi. Đường Diệp đ.á.n.h đến mức dậy nổi.

 

Đường phu nhân thấy con trai ngất xỉu, sợ hãi tột độ, vội vàng lao tới ôm chặt lấy chồng: "Anh đ.á.n.h nữa, đ.á.n.h nữa là con c.h.ế.t đấy!"

 

Đường Thiệu Viễn thở hồng hộc: "C.h.ế.t thì thôi, còn cả con tiện nhân mày nữa, mày nuôi trai bao bên ngoài ?"

 

Đường phu nhân thề thốt phủ nhận. Đường Thiệu Viễn chẳng tin lời bà, chỉ đơn thuần trút cơn giận trong lòng. Đánh mệt , vật sô pha nghỉ ngơi.

 

Đường phu nhân cũng đ.á.n.h đến mức dậy nổi, đau nhức, bà miễn cưỡng lấy điện thoại gọi cho bác sĩ gia đình. Vị bác sĩ đáng tin cậy, sẽ để lộ chuyện ngoài.

 

Khoảng nửa tiếng , bác sĩ gia đình mới tới. Ông quá quen với cảnh tượng , nhưng ánh mắt của Đường phu nhân vẫn đầy vẻ bất lực và trách móc bà nhu nhược.

 

Ông thở dài thườn thượt, bế Đường Diệp lên tầng hai. Kiểm tra vết thương cho bé xong, ông hít sâu một lạnh.

 

Đường tay thật tàn nhẫn, đầu đứa bé rách một đường, mặt sưng húp, vết bầm tím đếm xuể, cũng may nội tạng tổn thương.

 

Băng bó xong cho bé, ông mới xuống lầu. Vì Đường Thiệu Viễn tính chiếm hữu cực cao với vợ, ông dám đỡ Đường phu nhân, sợ hiểu lầm ăn đòn. Nghe bác sĩ cũng vì thế mà đuổi việc. Nếu lương cao, công việc nhàn hạ thì ông nghỉ từ lâu .

 

Đối mặt với Đường phu nhân, vẻ mặt ông lạnh lùng: "Đường phu nhân, bà tự lên lầu ?"

 

Đường phu nhân: "Xử lý vết thương cho ."

 

Bác sĩ sát trùng vết thương cho bà, kê đơn t.h.u.ố.c thu dọn hòm thuốc. Trước khi , ông liếc Đường Thiệu Viễn đang ngáy o o sô pha, : "Đường phu nhân, đừng trách nhiều chuyện. Mới tháng 5 mà con trai bà thương 5 , còn đ.á.n.h ngất xỉu. Nếu thì ly hôn , cứ tiếp tục thế , con trai bà sớm muộn gì cũng c.h.ế.t trong tay Đường đấy."

Loading...