Chiếc vương miện đính đầy kim cương vụn, ánh đèn tỏa ánh sáng lấp lánh đặc trưng. Vừa lấy , chiếc vương miện nhỏ lập tức khiến tất cả các bạn nhỏ trố mắt ngạc nhiên.
“Đẹp quá mất.” Một bé gái thốt lên.
Dao Dao cũng ngắm chiếc vương miện nhỏ, đồ vật lấp lánh, cô bé thích.
Bảo mẫu đội chiếc vương miện lên đầu Quân Quân, khoảnh khắc , cô bé chính là một nàng công chúa nhỏ thực thụ.
Bảo mẫu: “Nào, chúng chuẩn cắt bánh kem, các con hát bài chúc mừng sinh nhật ?”
“Có ạ!” Lũ trẻ đồng thanh trả lời.
Dao Dao ngơ ngác, bài chúc mừng sinh nhật là gì? Tại ba cho cô bé cái ?
Đang lúc cô bé thắc mắc thì đèn trong phòng khách vụt tắt, chỉ còn ánh sáng yếu ớt từ những ngọn nến cắm bánh kem. Bảo mẫu bắt nhịp, đó các bạn nhỏ khác vỗ tay hát theo bà. Dao Dao cũng vỗ tay theo nhưng hát. Cô bé thể cảm nhận , lúc Giang Tùng Quân đang hạnh phúc.
Hát xong, bảo mẫu nhỏ: “Tiểu thư, ước nguyện con.”
Giang Tùng Quân nhắm mắt , mười mấy giây mới mở mắt , thổi tắt nến ở tầng thứ nhất. Lát , đèn chùm trong phòng khách bật sáng trở .
Quân Quân đưa miếng bánh kem đầu tiên cho Dao Dao.
Dao Dao nhận lấy: “Cảm ơn .”
“Không gì .” Quân Quân , trong đáy mắt cô bé như chứa đựng ngàn vì .
Dao Dao cũng cảm xúc của cô bé lây lan, mỉm đáp .
Quân Quân tiếp tục chia bánh kem, miếng thứ hai đưa cho Phú Phú. Mỗi bạn nhỏ đều chia một miếng bánh. vì mới ăn no xong, ăn hết một miếng bánh kem thì ai ăn nổi nữa, thế là đứa bắt đầu lấy bánh kem nghịch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-153-an-no-cang.html.]
Bảo mẫu bánh kem vương vãi sàn, bàn, tường mà thái dương giật giật.
Dao Dao đang chuyên tâm ăn bánh, đột nhiên cảm thấy má mát lạnh. Cô bé ngơ ngác ngẩng lên, thấy tay Đường Diệp dính đầy kem.
Đường Diệp sững sờ vài giây: “Bị tớ quệt .”
Dao Dao sờ lên mặt, thấy kem dính tay. Cô bé nhíu mày, nghiêm túc : “Đường Diệp, lãng phí thức ăn thế!”
Đường Diệp hiếm khi thấy cô bé nghiêm túc như : “Sao thế?” Lần sinh nhật họ, cũng chơi thế mà.
“Đây đều là đồ ăn, lãng phí.” Dao Dao vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc.
Doanh Doanh cũng gật đầu. Cô bé ở bên cạnh Dao Dao lâu nhất nên cũng “tẩy não” nặng nhất.
Đường Diệp: “ cái bánh to thế bọn cũng ăn hết, sớm muộn gì cũng phí thôi.”
Dao Dao sang cái bánh kem, thề thốt đảm bảo: “Tớ ăn .”
Đường Diệp: ?
Vừa nãy cô bé ăn nhiều như thế , giờ vẫn ăn cái bánh to đùng ?
Dao Dao quanh thấy các bạn vẫn đang lấy bánh kem đồ chơi, cô bé dậy, giáo huấn lãng phí thức ăn. Thế là đám trẻ đều ngoan ngoãn xuống.
Dao Dao hài lòng, lúc về chỗ thì giẫm miếng bánh kem đất. Cô bé miếng bánh với vẻ đầy tiếc nuối, thở dài thườn thượt như bà cụ non. Bánh ngon thế mà nỡ lãng phí.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của , Dao Dao "xử" sạch cả cái bánh kem. Lần , cô bé xoa bụng đầy thỏa mãn, no .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Các bạn nhỏ khó tin, ánh mắt đều đổ dồn về cái bụng của Dao Dao. Cái bánh to như thế nhét hết bụng nhỉ? Hơn nữa bánh kem ngấy như thế, ăn một miếng còn , chứ hai miếng là ngấy c.h.ế.t .
◇