Đường Diệp nở nụ chân thành: “Xin nhé, tớ mới ăn xong.”
“Ba tớ bảo sẽ đưa chúng đến nhà Quân Quân.”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Đường Diệp theo hướng cô bé chỉ, thấy chiếc xe đang đỗ cách đó xa.
“Các đợi tớ một chút, tớ lấy quà.”
Dao Dao gật đầu. Ba dặn ăn sinh nhật khác thì mang quà. Quà là do ba chuẩn , cô bé liếc qua thấy là một con búp bê . Không Doanh Doanh chuẩn quà gì nhỉ.
Đường Diệp chạy nhà lấy quà.
Trong lúc chờ Đường Diệp, Đường Thiệu Viễn bước : “Dao Dao, Doanh Doanh, nhà chú chơi một chút ?”
Dao Dao Đường Thiệu Viễn bước , ánh mắt mang theo vẻ đ.á.n.h giá. Vừa ông đến nhà cô bé nhưng ba chặn , nên đây là đầu tiên cô bé thấy ba của Đường Diệp. Cổ ông to, thịt trông nhão nhoét, chắc là sức lực gì. Sau Đường Diệp đ.á.n.h bại ông chắc chuyện khó.
Đường Thiệu Viễn còn chỉ trong vài giây ngắn ngủi, cái đầu nhỏ của Dao Dao tính toán xong chỉ vũ lực của ông , hơn nữa còn chuẩn cổ vũ con trai tẩn ông một trận.
lúc , Đường Diệp cầm một chiếc hộp màu xanh chạy . Đường Thiệu Viễn túm lấy cổ áo : “Diệp Diệp, con mời bạn nhà chơi ?”
Đường Diệp lạnh nhạt đáp: “Không cần ạ, chúng con còn nhà Quân Quân.” Nói xong, gạt tay ba , kéo Dao Dao thẳng.
Đường Thiệu Viễn vẫy tay với Dao Dao: “Dao Dao, dịp nhớ ghé nhà chú chơi nhé.”
Ba đứa trẻ ai đầu , lượt leo lên xe.
Đường phu nhân bước tới hỏi: “Ông xã, vẻ quan tâm đến hai đứa trẻ thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-148-nhieu-nhat-mot-nam-nua-ba-cau-se-khong-danh-lai-cau.html.]
Đường Thiệu Viễn: “Em thì cái gì, gia thế của hai đứa nó đơn giản . Đặc biệt là đứa bé mặc đồ vàng kim , cha nó tầm thường. Nếu Đường Diệp cưới nó, ít nhất thể bớt phấn đấu vài chục năm.”
Đường phu nhân nhớ đến ba của Dao Dao, đó là một đàn ông trẻ, ngoại hình và khí chất quả thực là xuất sắc nhất bà từng gặp. ngoài ngoại hình và khí chất , trông cũng chẳng khác gì bình thường.
“ em từng về ba của Dao Dao nhỉ?”
“Em cái gì chứ, vị Hứa thể chính là sáng lập Cảnh Sang. Nếu nhận sự giúp đỡ của ngài , tập đoàn của chúng chắc chắn sẽ tiến lên một tầm cao mới.”
Từ ba năm , Cảnh Sang mở rộng kinh doanh nước ngoài, mua nhiều bất động sản tại các nước phát triển, thậm chí còn âm thầm thâu tóm ít doanh nghiệp. Kỳ lạ là chính phủ các nước đó hề tay ngăn cản.
Đường phu nhân gật gù dù hiểu lắm. Tuy bà rành chuyện công ty, nhưng danh vị Hứa vẻ lợi hại.
Đường phu nhân: “Anh đấy?”
“Về công ty, tối nay cần đợi cơm , về.”
Đường phu nhân gật đầu, tiễn chồng cửa.
Trên xe.
Dao Dao ghế phụ, đầu Đường Diệp, dùng ánh mắt đ.á.n.h giá . Vì khác chuyện nên Dao Dao hỏi thẳng.
Đường Diệp nhận ánh mắt của cô bé: “Tớ .”
Dao Dao lúc mới thở phào nhẹ nhõm: “Cậu yên tâm, tớ xem qua giúp , nhiều nhất một năm nữa, ba sẽ đ.á.n.h .”
Đường Diệp gì. Cậu chút tin. Sao thể chứ. Sao thể đ.á.n.h thắng ba .
◇