Đường Trúc Uyển bước tới, giúp xoa bóp chân và tay. Sau khi thả lỏng, Đường Diệp mới cảm nhận cơn đau nhức khắp cơ thể. Mỗi khi bỏ cuộc, nhớ đến hình ảnh giường bệnh. Cậu thể bỏ cuộc!
Sau khi giúp mát xa thả lỏng cơ bắp, Đường Trúc Uyển bảo Đường Diệp cùng nhóm Lý Mẫn Duệ sang một bên quan sát, để Dao Dao và Doanh Doanh biểu diễn những chiêu thức mới học.
Đường Diệp , ánh mắt ngày càng sáng lên. Đợi lớn thêm chút nữa, chắc chắn thể bảo vệ . Cậu cố gắng ghi nhớ từng chiêu thức của Dao Dao và Doanh Doanh.
Chẳng mấy chốc đến 11 giờ trưa. Chiều nay nhóm Dao Dao còn dự tiệc sinh nhật của Quân Quân nên Đường Trúc Uyển cho về nghỉ ngơi.
Dao Dao vốn định mời Đường Diệp ở ăn cơm nhưng từ chối. Dù ba đến đây gì, nhưng lo lắng nếu ba thiệt thòi ở chỗ chú Hứa, về nhà sẽ trút giận lên .
Cậu vội vã chạy về nhà, thấy ba đang xem TV ở phòng khách. Không ba gì mà mặt nở nụ vui vẻ.
Đường Diệp khựng ở cửa.
Đường phu nhân thấy tiếng bước chân, đầu thấy con trai về, nụ mặt càng tươi hơn: “Diệp Diệp về đấy .”
Đường Thiệu Viễn : “Vợ , em bảo dì giúp việc món cá nhé, ăn cá.”
Đường phu nhân nghĩ nhiều, dậy bếp.
Đợi bóng dáng bà khuất chỗ rẽ, Đường Thiệu Viễn dựa lưng sô pha, lệnh: “Lại đây.”
Cả phòng khách chỉ Đường Diệp, ông gọi ai thì cần cũng . Đường Diệp lề mề bước tới.
“Yên tâm, ba đ.á.n.h mày . Ba chút chuyện về Dao Dao với mày.”
Vừa đến chuyện liên quan tới Dao Dao, đáy mắt Đường Diệp hiện lên tia hoảng sợ. Tuy Dao Dao võ công lợi hại nhưng chắc chắn đ.á.n.h ba .
Cậu bước tới hỏi: “Chuyện gì ạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-147-anh-doan-xem-no-co-rut-ong-tho-cua-anh-khong.html.]
“Mày chơi với Dao Dao, chọc con bé giận. Ba tin trong mày chảy dòng m.á.u của ba, chắc chắn thể dỗ dành con gái.”
Đường Diệp: “Con và Dao Dao là bạn bè.”
Cậu khó hiểu, và Dao Dao vốn dĩ là bạn, tại lấy lòng cô bé? Lời của ba khiến vô cùng khó chịu.
“Tao là ba mày, tao gì thì mày cứ theo là .”
“Dù là ba thì sai cũng là sai.”
Sắc mặt Đường Thiệu Viễn lập tức trở nên dữ tợn, giơ tay lên: “Mày còn dám cãi !”
Đường Diệp trừng mắt bàn tay đang giơ lên của ông . cái tát đó mãi giáng xuống. Đường Thiệu Viễn nhớ tới lời cảnh cáo của Hứa lúc nãy, cái tát chút đ.á.n.h xuống . Hắn thu tay về : “Tao là ba mày, tao cũng chỉ cho mày thôi.”
Đường Diệp chằm chằm tay ông , nỗi hận thù trong lòng điên cuồng lớn lên.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
lúc , Đường phu nhân tươi bước : “Ăn cơm thôi, hai cho con gì đấy? Diệp Diệp, hôm nay món con thích nhất đấy, mau rửa tay ăn cơm .”
Đường Diệp ngoan ngoãn rửa tay.
Trong bữa cơm, để bắt con trai lời, Đường Thiệu Viễn liên tục gắp thức ăn cho , còn lải nhải dặn dò ngoan ngoãn. Đường Diệp từ chối , chỉ đành động những món ông gắp.
Bữa cơm trôi qua, Đường Thiệu Viễn nén một bụng tức. Ngay khi cảm xúc của ông chạm đến giới hạn sắp bùng nổ thì bên ngoài vang lên tiếng gọi của các bạn nhỏ.
Đường Diệp chạy , thấy Dao Dao và Doanh Doanh đang đợi ở cổng.
Dao Dao: “Đường Diệp, ăn cơm chậm quá .”
◇