Rồng Con Ba Tuổi Rưỡi: Ta Dựa Vào Tài Hố Cha Mà Trở Thành Cục Cưng Của Cả Nhà. - Chương 143: Hóa ra ba có thể dịu dàng đến thế

Cập nhật lúc: 2025-11-23 11:30:58
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Cảnh Chu khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn như cái bánh bao của con gái, nhéo má cô bé : “Hóa là chuyện . Ba sẽ với cô cô con một tiếng, các con cứ chơi buổi chiều là .”

 

Mắt Dao Dao sáng lên: “Ba, thả con xuống.”

 

Hứa Cảnh Chu thả cô bé xuống, lúc thấy Quân Quân đang chuyện với các bạn khác. Đứa bé dường như đổi.

 

Dao Dao bước tới: “Quân Quân, thứ Bảy tớ rảnh, đến lúc đó tớ sẽ bảo ba tớ đưa qua.”

 

Quân Quân: “Thật ? Dao Dao quá .”

 

Vui quá, cô bé ôm chầm lấy Dao Dao.

 

Quân Quân: “Vậy Doanh Doanh và Đường Diệp đến ?”

 

“Chắc là đấy.”

 

Quân Quân vui đến tít cả mắt, lúc về còn vẫy tay chào Dao Dao, Doanh Doanh và Đường Diệp. Có thể thấy cô bé đang vui vẻ.

 

Hứa Cảnh Chu dắt tay Dao Dao về nhà. Tuy tò mò Dao Dao kết bạn với Quân Quân, nhưng hỏi gì cả.

 

Ngày hôm , 7 giờ sáng Dao Dao đến sân tập. Đường Diệp và Doanh Doanh đợi sẵn ở đó. Dao Dao dẫn hai về nhà.

 

Đường Diệp ngoan ngoãn chào Hứa Cảnh Chu một tiếng: “Cháu chào chú, ba của Dao Dao.”

 

Doanh Doanh chào “Chú Hứa” xong liền tự giác cùng Dao Dao leo lên ghế .

 

Hứa Cảnh Chu dáng vẻ của hai đứa trẻ, trong đáy mắt hiện lên nét . Anh bé bên cạnh : “Đường Diệp, chắc cháu cũng ăn sáng đúng , ăn một chút .”

 

Đường Diệp theo bản năng định từ chối. Vì ba nên tâm lý bài xích những đàn ông trạc tuổi ông . Dù ba của Dao Dao là , cũng cận.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-143-hoa-ra-ba-co-the-diu-dang-den-the.html.]

Hứa Cảnh Chu cũng ép, bước tới múc cháo cho Dao Dao và Doanh Doanh. Dao Dao dùng đũa gắp một cái bánh bao, ăn bánh bao húp cháo.

 

Đường Diệp một bên .

 

Hứa Cảnh Chu lấy cho một cái bánh bao, : “Ăn thử một cái , chú tự đấy, Dao Dao bảo ngon lắm.”

 

Đường Diệp chần chừ một chút chậm rãi bước tới, cũng tự leo lên ghế, gắp bánh bao ăn từ tốn. Cái bánh bao còn ngon hơn cả bánh bao dì giúp việc nhà . Nghe ba Dao Dao , đây là do chú tự . Hóa ba của Dao Dao bánh bao.

 

Ba nhỉ? Đường Diệp suy nghĩ một hồi lâu. Không, ba chỉ đ.á.n.h thôi.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Hứa Cảnh Chu bé ăn bánh bao, mới sang Dao Dao. Anh phát hiện bàn chỉ còn năm cái bánh bao.

 

“Dao Dao, ăn chậm thôi con, để phần cho Doanh Doanh và Đường Diệp hai cái chứ.”

 

Dao Dao tiếc nuối cái bánh bao: “Thôi ạ.”

 

Ngay khi Hứa Cảnh Chu cao giọng, cơ thể Đường Diệp tự chủ mà run lên. Hứa Cảnh Chu nhận phản ứng của bé, trong lòng thầm thở dài. Đứa bé e là bóng ma tâm lý .

 

Dao Dao húp hết bát cháo, Đường Diệp đang ăn từ tốn: “Đường Diệp, bánh bao ba tớ ngon ?”

 

Đường Diệp ngẩng đầu, liếc Hứa Cảnh Chu, gật đầu: “Ngon lắm.”

 

Dao Dao tít mắt. Cô bé thích khác khen ba . Hứa Cảnh Chu vẻ mặt bất đắc dĩ. Cô con gái ngốc nghếch . Cũng may Đường Diệp còn nhỏ, nếu bé lớn hơn chút nữa, hoặc tâm tư , chừng sẽ nghĩ Dao Dao đang khoe khoang.

 

Hứa Cảnh Chu: “Đường Diệp, cháu ăn nhiều một chút, nếu thấy ngon đến ăn.”

 

Đường Diệp giọng dịu dàng của , mắt nóng lên, vội vàng cúi đầu "" một tiếng. Cậu mới hóa một cha thể dịu dàng đến thế. Tại ba chỉ đ.á.n.h ?

 

lúc , chuông cửa vang lên. Hứa Cảnh Chu đoán chắc là Đường Trúc Uyển đến, mở cửa. Kết quả cửa mở, bên ngoài là Đường Thiệu Viễn.

 

Loading...