Quy Tắc Gặp Quỷ - Chương 161: Ngôi Nhà Ác Quỷ (5)
Cập nhật lúc: 2025-10-04 08:35:48
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lộc Kim Triều bắt đầu suy nghĩ, từ lúc bước trạm cho đến bây giờ, nơi nào thể kích hoạt cục diện chắc chắn tử vong?
Phòng ốc?
Những xác c.h.ế.t ?
Hay là những điều “cấm kỵ” bảng đen?
Khả năng quá nhiều, nhưng điều quan trọng nhất là cô từng cảm nhận chút “khí tức nguy hiểm” nào.
Thời gian ba ngày, hiện tại mới chỉ là ngày đầu tiên, còn qua ba tiếng. Nếu chỗ nào , quả thật cũng vài điểm, nhưng Lộc Kim Triều nhất thời thể phán đoán, rốt cuộc là điểm nào khiến tấm da dê cho rằng cô sẽ chết.
Cô định vì mà rơi hoảng loạn. Có lẽ cô vô tình rơi cạm bẫy của quỷ mà , nhưng cô tin thực sự chắc chắn chết.
Dù là chiếc đồng hồ quả quýt con rối bóng da, cả hai đều đem đến cho cô sức mạnh giữ mạng vô cùng lớn. Tấm da dê thể nào điều đó, mà nó vẫn đưa giao dịch , Lộc Kim Triều cho rằng, đây là cố ý.
Tấm da dê thấy cô rơi bẫy quỷ, dù bây giờ lập tức kích phát công kích, nhưng cố tình “cảnh báo sớm”, khiến cô sinh lòng nghi ngờ và hoảng loạn, từ đó đẩy nhanh cái c.h.ế.t của cô.
Vì nghĩ như thế? Lý do cũng đơn giản: giờ phút , thứ quá yên tĩnh.
Lộc Kim Triều từ nhỏ trực giác của vốn nhạy, đặc biệt đối với nguy hiểm càng bén nhạy hơn thường nhân. Sau khi bước trạm tàu, điều càng chứng thực. Cô luôn dễ dàng cảm nhận nguy hiểm đến gần, khí tức quỷ quái luôn khiến cô dựng tóc gáy. Thời gian đầu, thậm chí vì sự nhạy cảm quá mức mà đầu óc cô từng lúc trống rỗng.
Cô thấy điều phần giống như “cảm ứng nhện”: đôi khi lý trí kịp nhận nguy hiểm, tiềm thức đưa cảnh báo.
bây giờ, cô hề loại dự cảm đó.
Lẽ nào cô tê liệt đến mức cái c.h.ế.t đến gần cũng hề ?
Lộc Kim Triều tuyệt nghĩ .
Cô thiên về việc cho rằng tình cảnh hiện tại của giống như một con bướm rơi mạng nhện. Quỷ vì nguyên nhân nào đó phát hiện cô, còn cô cũng lờ mờ nhận vài điểm bất thường - giống như sợi tơ nhện trong suốt nhưng thực sự tồn tại. Chỉ là, quỷ tay tấn công, cô vẫn còn cơ hội giãy giụa để thoát lưới.
Mà tấm da dê thì đang cố ý khiến cô giãy sớm, hao tổn “thể lực”.
Trở trong phòng, Lộc Kim Triều vén vài tấm vải trắng, những xác c.h.ế.t bất kỳ đổi nào, nhanh chóng phân tích manh mối hiện .
Điều khiến cô cảm thấy bất nhất, hiển nhiên là ba t.h.i t.h.ể trong phòng.
Kế đến là bảng đen ở hành lang cùng những điều cấm, trong trạm tàu xuất hiện thứ quá giống “cấm kỵ của quỷ”, liệu chỉ là chiêu đ.á.n.h lạc hướng, thực sự chẳng liên quan gì?
Tiếp nữa, là tình trạng bộ tòa chung cư: những tầng bỏ hoang, tầng ba đóng kín cửa, cách bố trí phòng ốc mà đoàn tàu sắp xếp cho họ, cùng với đồ vật trong phòng của những khác.
Sau cùng, chính là các đồng đội của cô.
Rõ ràng điều che giấu, mang theo ý đồ nào đó.
Trong tất cả những thứ , mới là mấu chốt khiến tấm da dê cho rằng cô tử cục?
Hay là tất cả đều ?
“Nếu bây giờ tao phạm cấm kỵ của quỷ, nguyên nhân sẽ là gì?”
Là vì với phận “ thuê trọ” mà rời khỏi phòng của ?
Giống như ở trạm 【Mất Kiểm Soát】 ?
Cô nhớ trạm 【Mất Kiểm Soát】 lúc đó.
Chỉ riêng cái tên trạm là ám chỉ, thông tin chờ tàu cũng rõ ràng: 【Một khi tế lễ xảy vấn đề, sự tồn tại tà ác trong thôn sẽ mất kiểm soát】.
Còn trạm , tên là 【Ngôi Nhà Ác Quỷ】, thông tin chờ tàu từng câu từng chữ đều xoay quanh “chung cư”: 【một tòa chung cư ma ám】, 【bạn bước chung cư, quái sự liên tiếp phát sinh】. Điều cấm cũng ghi rõ 【 rời khỏi cổng chính chung cư】, thêm cả câu 【sống sót rời khỏi chung cư】 - tất cả đều chỉ rõ vấn đề ở bộ tòa chung cư, chứ chỉ trong một căn phòng.
chữ “nhà” khiến Lộc Kim Triều chút do dự. Cả tòa chung cư thể gọi là “nhà” ?
Cô nghĩ là . Bởi trong chung cư nhiều khác sinh sống, “nhà” hẳn là chỉ căn phòng riêng của mới đúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quy-tac-gap-quy/chuong-161-ngoi-nha-ac-quy-5.html.]
“Vậy thì, cả ‘nhà’ lẫn ‘chung cư’ đều vấn đề, hơn nữa là hai vấn đề khác ?”
Nếu đổi góc , dường như sẽ thấy rõ:
Chung cư vấn đề. Phòng ở cũng vấn đề. Và đây là hai chuyện khác .
Bước chung cư sẽ c.h.ế.t ?
Chưa chắc. Bởi khi đó ở trạm 【Mất Kiểm Soát】, nơi bọn họ xuống tàu chính là khu vực an . Mà nhiệm vụ yêu cầu họ chung cư, tình huống khác biệt.
Rời khỏi phòng sẽ c.h.ế.t ?
Cũng chắc. Bởi cấu trúc chung cư nhà vệ sinh công cộng, nghĩa là thuê trọ vốn dĩ sẽ rời phòng để đến khu vực chung. Thân phận của cô chính là “ thuê trọ”.
Suy nghĩ , Lộc Kim Triều vẫn thấy manh mối quá ít.
Còn gì cô phát hiện ?
Tử vong gõ cửa, mà cô vẫn rõ tử thần sẽ đến từ .
“Không vội, chẳng sẽ ma quấy phá ?”
“Cứ chờ .”
Những “quái sự” nhắc đến trong thông tin chờ tàu thể mang đến nguy hiểm, nhưng cũng khả năng đem manh mối. Lộc Kim Triều quyết định thả lỏng tâm thái, để ảnh hưởng bởi lời của tấm da dê, chuẩn sẵn sàng quan sát biến hóa.
Mùi trong phòng dễ chịu, nhưng may Lộc Kim Triều quen với mùi hôi thối và ươn rữa của xác chết, dù ghê tởm cũng thể mặt đổi sắc mà ở cùng chúng.
Đêm nhanh chóng buông xuống, đúng như cô nghĩ, dù tấm da dê đưa giao dịch, nguy hiểm vẫn lập tức xuất hiện.
Đèn huỳnh quang trong phòng dù gần hết tuổi thọ, vẫn tận tụy chiếu sáng, xảy tình huống cúp điện bất ngờ như Lộc Kim Triều từng dự đoán.
cô cũng chẳng vì thế mà lơi lỏng cảnh giác.
Thời gian chậm rãi trôi, cô chỉ ở mép đệm, lặng lẽ chờ đợi biến cố.
Gần hai giờ sáng, cuối cùng Lộc Kim Triều cũng đợi điều .
Trong hành lang tĩnh lặng, mơ hồ vang lên âm thanh nào đó - nhẹ, mơ hồ, giống tiếng bước chân, mà giống như thứ gì đó trượt lê mặt đất.
Sau đó, âm thanh dừng ngay cửa phòng cô.
— Cốc, cốc.
Cửa phòng gõ khẽ.
Vị trí thấp, ở sát gần phía .
Tựa như kẻ rạp ngoài cửa, ráng từ khe cửa hẹp phía mà dòm bên trong, trong tư thế vặn vẹo , nhẹ nhàng gõ cửa.
Lộc Kim Triều hành động, chỉ lặng lẽ ba cái xác trong phòng.
Xác c.h.ế.t hề đổi.
Ngoài cửa vang lên giọng : “Tiểu Lộc, mở cửa , là Thu đây.”
Lộc Kim Triều đáp.
Thứ chờ một lúc ngoài cửa, gõ, tiếp theo là một giọng âm u truyền : “Tiểu Lộc, mở cửa , là dì Đoạn đây.”
Nhất Tiếu Hồng Trần
Khóe mắt Lộc Kim Triều thoáng hiện nét châm biếm. Thứ thậm chí chẳng buồn giả bộ rời , cứ thế đổi tên gọi, tiếp tục gõ cửa?
Nửa phút , thấy cô vẫn động tĩnh, một giọng khác nữa vang lên:
“Tiểu Lộc, mở cửa , là Tần Mộng đây.”