Quy Tắc Gặp Quỷ - Chương 160: Ngôi Nhà Ác Quỷ (4)
Cập nhật lúc: 2025-10-04 08:35:31
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn những cái xác dữ tợn , Lộc Kim Triều nhớ đến cái tên của trạm .
【Ngôi Nhà Ác Quỷ】
“Ý là những cái xác từng là thuê trọ ở đây, coi chỗ như nhà của , khi thuê mới dọn đến thì sẽ những cái xác biến thành ác quỷ quấn lấy ?”
Khả năng chỉ thoáng lướt qua trong đầu, liền Lộc Kim Triều phủ định.
Quá đơn giản , phù hợp với trạm hạng Đinh, chứ tuyệt đối thể là trạm hạng Giáp.
mà, gọi là Ngôi Nhà Ác Quỷ, thì những thứ xuất hiện trong nhà nhất định liên quan đến đầu mối nào đó, những cái xác chắc chắn tượng trưng cho một thông tin gì đó.
Chỉ là, hiện tại cô vẫn hiểu rõ ý nghĩa thực sự.
“Là tìm chân tướng ngôi nhà ma ám g.i.ế.c ?” Lộc Kim Triều ba cái xác: “Chỉ mong tụi bây đừng nửa đêm đột nhiên dậy là .”
Đây là mong ước đơn giản duy nhất của cô.
Bố cục căn phòng đơn giản, một phòng khách chật hẹp, kèm theo một phòng ngủ cũng nhỏ hẹp kém. Không nhà vệ sinh, cuối hành lang mới nhà vệ sinh công cộng.
Trong phòng ngủ vải trắng phủ, nhưng một chiếc giường đơn sơ, chăn, may còn cái nệm, dù cũng đầy bụi bặm.
Lộc Kim Triều ý định quét dọn sơ qua. Nếu vẫn còn thể chất của một bình thường, cô sẽ tính toán chỗ ngủ ban đêm để bổ sung tinh lực, nhưng kể từ khi mệnh cách nâng cao, chỉ cần ngủ một giấc thật sâu là thời gian “chờ máy” của cô kéo dài đặc biệt, ít nhất thể ba ngày chợp mắt mà vẫn chịu .
Đôi khi, Lộc Kim Triều cảm thấy thể đang dần phát triển theo hướng “phi nhân loại”, nhất là khi dung hợp quỷ cốt, nhiệt và nhịp tim hạ thấp, càng khiến cô rời xa phạm trù của thường.
Tuy nhiên, trong trạm thì sự đổi tính là chuyện .
Kiểm tra xong phòng, thời gian cũng đến lúc hẹn, Lộc Kim Triều phủ tấm vải trắng, rời khỏi căn phòng.
Khi mở cửa , những khác cũng sẵn ngoài cửa.
Bằng mắt thường cũng thấy sắc mặt bọn họ mấy dễ coi, trong đó, giữ vẻ mặt bình tĩnh nhất chính là Lộc Kim Triều.
Chỉ cần sắc mặt, là đủ hiểu trong phòng bọn họ chắc cũng “bất ngờ” nào đó.
Mấy đưa mắt , cuối cùng lớn tuổi hơn mở miệng :
“E rằng trong phòng mấy đứa cũng vài thứ… mấy mắt nhỉ?”
Nghe , khóe miệng Tần Mộng khẽ giật:
“Dì dùng từ cũng văn nhã ghê, thẳng nhé — trong phòng mấy cũng xác c.h.ế.t ?”
“Có.” Mấy gật đầu, Tần Mộng đề nghị:
“Hay là, chúng tham quan phòng thử xem?”
“…Tạm thời cần ?” Ngoài dự liệu, Thu từ chối.
Lời từ chối lập tức thu hút ánh mắt .
“Chẳng lẽ trong phòng cô gì khác bọn ?” Tần Mộng tròn mắt, giọng điệu ngây thơ hỏi.
Sắc mặt Thu khó coi:
“Không gì khác, chỉ là chia sẻ với mấy , cũng cần phòng mấy .
Dù , chúng vốn quen , ? Ai mấy là … là thứ gì khác?”
Cô thậm chí còn dùng chữ “ ”, mà đổi thành “thứ gì khác”.
Một tiếng khẩy khe khẽ vang lên từ phía Tần Mộng. Khi Lộc Kim Triều qua thì cô bày bộ dạng bất cần: “Vậy thì ai đồng ý đổi phòng thì đổi với thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quy-tac-gap-quy/chuong-160-ngoi-nha-ac-quy-4.html.]
“Vậy các xem xong, nhớ gọi .” Thu thêm nữa, xoay trở về phòng đóng cửa.
“…Người kỳ lạ thật.” Tần Mộng nhỏ giọng lẩm bẩm: “Sau nhất tránh xa cô .”
“Vậy bọn trao đổi phòng nhé?” Cô hỏi.
Có lẽ vì hành động của Thu khiến nảy sinh dè chừng, đến dì Đoạn cũng lộ vẻ do dự.
Nhất Tiếu Hồng Trần
“Chúng phân các phòng khác , lẽ… trạm định để chúng hợp tác.” Dì Đoạn chậm rãi .
“Ý dì là gì đây?” Tần Mộng chớp mắt, chữ “dì” còn kèm theo chút châm chọc mỉa mai.
“Hay là… chờ thêm một chút .” Dì Đoạn do dự một hồi, cuối cùng : “Cứ quan sát thêm.”
Từ đầu tới giờ, Lộc Kim Triều khi gặp “đồng đội” mới đều giữ thái độ trầm mặc, hùa theo đông. Hai từ chối, cô tự nhiên cũng theo lựa chọn của đa .
Cô đại khái đoán ý nghĩ của họ: lẽ cho rằng manh mối trong phòng quan trọng, ai tìm “chân tướng” cũng quan trọng, nên vì ngay từ đầu chia sẻ, chi bằng giữ một ít thông tin độc quyền cho thì hơn.
Lộc Kim Triều thể phán định suy nghĩ đó đúng sai, dù khó khăn của nhiệm vụ còn lộ diện. Cô chỉ nghĩ rằng, bằng giá, tìm cơ hội lén phòng khác xem thử.
Nghĩ đến thì, họ cũng sẽ cùng ý nghĩ thôi.
Trên mặt Tần Mộng hiện lên vẻ bất đắc dĩ:
“Nhát gan như , chắc khó mà sống sót nổi với tư cách hành khách nhỉ?”
Nói xong, vẻ mặt cô trở thành dửng dưng:
“Đã quyết thì gọi Thu , cùng dạo mấy tầng khác xem . Đi chung với thì khỏi lo ai lén lút chui phòng khác, đúng ?”
Cô , thẳng thừng vạch trần suy nghĩ trong lòng .
Lộc Kim Triều chẳng ý kiến gì, sắc mặt cũng đổi, dù lúc ai gì cũng thể khiến cô đổi quyết định định .
Cửa phòng Thu gõ. Cô mở cửa, dì Đoạn giải thích rằng họ xem phòng nữa thì sắc mặt hiện rõ ý châm biếm.
Lộc Kim Triều bên cạnh, quan sát từng hành động cử chỉ của những “đồng đội tạm thời” , cố gắng phân tích suy nghĩ thật sự sâu xa trong lòng bọn họ.
“Vậy thì bắt đầu từ tầng , thể xem phòng , thì xem mấy phòng trống còn chắc vấn đề gì chứ?” Giọng Tần Mộng so với lúc còn ngoài tòa nhà nhỏ hơn, lẽ đang cẩn thận tuân thủ câu [Cấm ồn ào].
Mọi ý kiến, lượt mở những cánh cửa đóng chặt, phát hiện bên trong cũng chẳng gì đặc biệt, cơ bản chỉ là cảnh tiêu điều đổ nát ở. Thỉnh thoảng còn sót vài món đồ gỗ hư hỏng, nhưng gì khác lạ.
Còn nhà vệ sinh công cộng cuối hành lang thì đúng là khó mà nổi.
“… thà kiếm phòng trống nào đó giải quyết, chứ nhất định đây.” Tần Mộng cau mày, gần như bịt mũi: “Bao lâu ai ở, mùi vẫn nồng đến thế?!”
Đã đến mức cay xè mắt !
“Có khi cố tình để khỏi cho chúng chứ gì?” Thu cố tình cãi ngược.
Trong lúc hai mắt thuận, thỉnh thoảng châm chọc qua , cả bốn khắp một lượt tòa chung cư.
Chung cư sân thượng tầng hầm, tổng cộng sáu tầng. Quả đúng như bọn họ dự đoán, ngoài mấy , còn bất cứ ai khác, đây là một tòa nhà bỏ hoang.
Khi Lộc Kim Triều cùng đồng đội về tầng ba, thì tấm da dê một thời gian dài im ắng bỗng xuất hiện.
Nó bất cứ lời thừa nào, dường như về trạng thái ban đầu, chỉ đưa một sự lựa chọn lạnh lẽo.
【Trả giá, đổi lấy con đường sống】
Trong mắt nó, Lộc Kim Triều một nữa đến tuyệt cảnh.
Rõ ràng là lúc , vẫn chuyện gì xảy .