Quy Tắc Gặp Quỷ - Chương 152: Giấc Mơ Mới

Cập nhật lúc: 2025-10-01 16:13:22
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ bùng phát thì tấm da dê yên tĩnh đến mức bất thường.

Không giống như buông xuôi, mà giống như cố gồng lên để vẻ cao ngạo, lạnh lùng.

Về chuyện , Lộc Kim Triều chỉ một nhận xét: ấu trĩ.

Từ mười tuổi cô chẳng mấy trò nữa .

Về đến nhà, Lộc Kim Triều chọn nghỉ ngơi mà mở điện thoại, bấm gọi cho Lâm Lâm.

Chỉ là, như khi, chẳng hồi âm.

“Đã lâu như thế ...”

Cô mở nhóm và diễn đàn tìm kiếm tin tức về Trạm Tử Vong. May mắn , trạm vẫn kết thúc, chứ vì Lâm Lâm còn sống để ngoài.

Trong diễn đàn, khi bàn về Trạm Tử Vong , thấy thời gian nhiệm vụ quá dài, ngược còn tỏ quen. Lộc Kim Triều gửi một tin nhắn cho Lâm Lâm tắt trang.

Xem xong những tin tức quan trọng nhất, cô mang theo balô phòng sách.

Nói là phòng sách, nhưng thực cô cải tạo thành phòng việc.

Ở đây, cô gần như phục chế bàn việc trong 【Truyền Thừa】, cũng tạo cho bóng da môi trường thích hợp để hong khô.

Bây giờ, cô cần sắp xếp nguyên liệu mang về. Không còn quỷ, chỉ riêng việc hong khô thôi cũng mất cỡ một tuần, mà nhất đừng để da tươi lột xuống chất đống trong balô mà xử lý.

Vừa mở balô, một mùi m.á.u tanh quen thuộc xộc mũi, đến mức Lộc Kim Triều cũng gần như quen thuộc.

Cô thản nhiên lấy hai tấm da với xương , chuyên tâm pha chế “dung dịch” để ngâm.

“Chắc cần ngâm quá lâu .”

Da khác da thú, công đoạn tẩy lông nhanh hơn nhiều.

Tẩy xong còn cạo sạch thịt vụn dính da, đó mới thể đem hong khô.

Còn việc xử lý xương thì dựa dung dịch khác và d.a.o chặt xương.

Nếu là đây, lẽ cô còn cần cưa điện hỗ trợ, nhưng bây giờ thì khác !

Hiện tại cô khỏe, chỉ cần một con d.a.o chặt xương thể cắt xương thành những khúc đồng đều.

Ừm… chỉ khỏe, mà khống chế lực cũng cực kỳ chuẩn xác.

Xử lý xong nguyên liệu, tất công việc chuẩn , Lộc Kim Triều ngoài mùi m.á.u tanh còn vương thêm mùi hóa chất.

Cô kiểm tra một lượt xác nhận sai sót, mang balô rời phòng việc.

Bộ quần áo cô thực sớm loang đầy vết bẩn và m.á.u đến mức chẳng còn hình dạng, nhưng may mắn vì phận hành khách, nên trong hiện thực chẳng ai lấy đó lạ, ngay cả khi taxi, tài xế cũng như hề thấy những vệt m.á.u loang lổ áo cô.

Tắm rửa, đồ sạch sẽ, xác nhận hiện tại việc gì gấp hơn, cuối cùng Lộc Kim Triều cũng xuống giường, chuẩn nghỉ ngơi.

Tuy nhiệm vụ khiến thể cô chịu tổn thương quá nặng, nhưng quả thật tinh thần cô mệt mỏi.

Cô vốn tưởng ngủ , nhiều ít gì cũng sẽ mơ thấy những chuyện liên quan đến 【Thế Thân】. Không ngờ, mới xuống bao lâu, cô chìm trạng thái hệt như hôn mê, thấy một tiếng gọi.

Giọng đó chút quen, nhưng cô nhớ .

Cô men theo âm thanh , rơi giấc mơ.

, mắt hiện một cảnh tượng ngoài dự liệu.

Cha cô.

Họ đang một chuyến tàu hỏa cũ kỹ, qua thì lịch sử của nó ít nhất cũng cả trăm năm.

Điều đó khiến Lộc Kim Triều nhớ đến chuyến tàu, nhưng so với sự sạch sẽ của nó, chuyến tàu càng mục nát, tồi tàn hơn.

Trong toa chỉ cha cô, đếm kỹ thì còn gần mười nữa.

Chỉ là ngoài cha , Lộc Kim Triều rõ mặt những khác.

cô cảm nhận bầu khí trong toa mấy , thậm chí quá mức nặng nề.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quy-tac-gap-quy/chuong-152-giac-mo-moi.html.]

ngừng chuyện, nhưng Lộc Kim Triều rõ họ đang gì.

thấy cha đang nắm tay , như thể đang tiếp thêm sức mạnh cho .

Ngay giây , Lộc Kim Triều dường như nhận điều gì, cô sang phụ nữ trẻ đối diện cha . Trên mặt cô dường như một tầng sương mù che phủ, khiến Lộc Kim Triều thấy rõ dung nhan, nhưng cô gần như chắc chắn — đó… đang ?

Khoảnh khắc “đối diện” chỉ kéo dài trong chốc lát, ngay giây tiếp theo, Lộc Kim Triều liền biến mất khỏi nơi .

Hình ảnh tan biến, nhưng ngay cả trong mơ, trong đầu Lộc Kim Triều cũng hiện một nghi vấn vô cùng rõ ràng:

là ai?

Là bạn của cha ?

Ngay đó, cô ý thức rằng đang mơ, lẽ trong hiện thực vốn chẳng tồn tại phụ nữ .

Giấc “lucid dream” kỳ quái chỉ kéo dài trong thời gian ngắn, lẽ ngoài đời thì ngắn, nhưng trong “ý thức” của Lộc Kim Triều, nó chỉ đến một phút.

Rồi ý thức cô chìm hỗn độn, mãi đến khi tỉnh .

Mở mắt , đầu óc Lộc Kim Triều vẫn còn mơ hồ.

Cô mất nửa phút để tỉnh táo, đó mới chậm chạp cầm điện thoại đặt bên gối, giờ thì thấy mới chỉ trôi qua năm tiếng.

“…Mình mơ thấy cha ?”

Lộc Kim Triều phần ngẩn ngơ.

Thực , kể từ khi song qua đời, cô ít, gần như từng mơ thấy họ.

Dù năm đó cô nhớ nhung, đau khổ thế nào, nhưng chẳng hiểu , bao giờ cô thể mơ thấy họ.

Điều từng khiến cô nghĩ rằng câu “ngày nghĩ gì, đêm mơ nấy” là lời dối trá.

Không ngờ hôm nay, chẳng bất kỳ dấu hiệu nào, cô bất chợt mơ thấy.

nghĩ , giấc mơ vốn dĩ dấu hiệu báo ?

Chỉ là khi tỉnh dậy, lý trí , cô chợt nhận một điều.

“Khung cảnh trong mơ… là tàu hỏa ?”

Giống quá.

Đặc biệt là bầu khí , chẳng khác nào sự căng thẳng của hành khách khi chuẩn tiến trạm.

“…Không mơ thấy Thế Thân, mơ thấy tiến trạm ?”

Dù là cái nào, dường như cũng chút xui xẻo, nhưng vì gặp khuất, sự xui xẻo vơi ít nhiều.

Lộc Kim Triều quá để tâm đến một giấc mơ, khi rời giường cô phòng việc tất phần chuẩn tiếp theo cho việc chế da, đó lấy điện thoại liên hệ với Tang Nguyên Bá.

một vụ giao dịch bàn với cô.】

Cô gửi tin , Tang Nguyên Bá lúc ở trong trạm nên trả lời nhanh.

lúc cô cũng rảnh, Lộc Kim Triều liền hẹn địa điểm gặp mặt, thu dọn xong đồ đạc chuẩn xuất phát.

Khi cô đặt chiếc hộp trong balô, tấm da dê vốn luôn giả vờ cao ngạo dường như cũng ý thức gì, cuối cùng cũng xuất hiện.

【Cô định mở nó ?】

Nhìn thấy dòng chữ đỏ tươi, Lộc Kim Triều liền khẩy: “Ồ, giả c.h.ế.t nữa ?”

Tấm da dê im lặng, như thể hiện bây giờ khác xưa.

Nhất Tiếu Hồng Trần

… im lặng nửa đường, ngay khi Lộc Kim Triều sắp gặp Tang Nguyên Bá, nó cuối cùng cũng nhịn nổi.

“nhắc nhở”:

【Đưa nó cho , sẽ bảo mạng sống cho cô.】

【Nếu , cô sẽ chết.】

Loading...