“Đông , giờ hưởng phúc , nhớ cho tớ hưởng ké nha! Tớ qua đây ăn chực! À đúng , chúng một bữa mừng tân gia chứ nhỉ?”
Dọn nhà mới kiểu gì cũng tổ chức tiệc nhỏ cho ấm nhà, xua cái lạnh bám quá lâu.
Nguyên Mạch Đông mỉm : “Chuyện đó là đương nhiên .”
Đường Giai phất tay: “Thế thì quyết luôn nhé! Vì tương lai ăn chực yên , bữa cơm tân gia hôm nay để tớ bao! Đi nào, siêu thị mua đồ, nhân tiện cho nếm thử tay nghề nấu nướng của tớ luôn.”
Trong lòng Nguyên Mạch Đông khẽ dâng lên một cảm giác ấm áp.
Nói là an tâm ăn chực, nhưng thực chỉ là lo cho cô thôi.
“Nhà mới của tớ để bao , để tớ lo. Lần sẽ thử món của .”
Trong thẻ cô còn chút tiền, nấu một bữa cơm t.ử tế vẫn thoải mái.
Cửa hàng ở ngay đầu ngõ, mua đồ cực kỳ tiện. Nguyên Mạch Đông và Đường Giai chỉ dọn dẹp qua loa cùng siêu thị. Trong nhà sẵn gia vị nấu ăn, hai ăn nhiều, chỉ cần hai món mặn kèm một món canh là đủ.
Nguyên Mạch Đông từ nhỏ quen nấu ăn ở nhà, tay nghề tuy đến mức xuất sắc nhưng cũng tệ. Hai loay hoay một lúc món thịt xào, khoai tây xào chua ngọt, thêm bát canh trứng cà chua, ăn xong cảm thấy vô cùng mãn nguyện.
Đường Giai ăn cảm thán: “Thích quá! Ghét ghê, tớ cũng bố thuê cho tớ nhà riêng, ở một đúng là quá tuyệt vời.”
Đặc biệt là khi một bạn cùng phòng như La Mai, ở riêng thật sự tiết kiệm khối rắc rối. Không lo nửa đêm những tiếng động ánh sáng kỳ quặc giật tỉnh giấc, còn thể tự nấu ăn.
Về chuyện , Nguyên Mạch Đông chỉ : “Cậu thử hỏi bố xem , nếu thì cứ đến chỗ tớ ở.”
Căn hộ một phòng ngủ một phòng khách, trong phòng khách sẵn sofa lớn. Bây giờ đang là mùa hè mùa đông, ngủ sofa cũng . Không thích thì hai chen ngủ chung cũng .
Đường Giai lập tức đồng ý: “Ok, đến lúc đó tớ qua chen với !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quy-keo-kiet-va-he-thong-dai-gia/chuong-93.html.]
Ăn xong, dọn dẹp xong xuôi, hai ký túc xá lấy hành lý của Nguyên Mạch Đông.
Cô nhiều đồ, quần áo chỉ vài bộ, thường ngày vẫn về ký túc nên chỉ mang theo sách vở cần dùng. Những thứ khác để ký túc, lúc nào cần đổi tiết học thì lấy cũng tiện.
Hai thu dọn rầm rộ Từ Tư Mẫn thấy lạ, bèn hỏi: “Cậu chuyển ký túc ? Chuyển phòng báo với giáo vụ đấy nhé.”
Nguyên Mạch Đông thản nhiên trả lời: “Tớ dọn ngoài ở.”
Cô cũng giải thích thêm, xách hành lý thẳng.
Từ Tư Mẫn ngượng ngùng, nhưng hiểu rõ lý do nên dám hỏi tiếp.
Tối hôm đó Nguyên Mạch Đông chui chăn, nhận cuộc gọi từ Nhạc Hạc: “Chị ơi, buổi tối vui vẻ nha!”
Nguyên Mạch Đông: “Buổi tối vui vẻ.”
Nhạc Hạc: “!”
Cậu kinh ngạc: “Hôm nay chị chịu chuyện nè!”
Bình thường mỗi trò chuyện với Nguyên Mạch Đông cô đều tắt mic, là đang ở ký túc xá. hôm nay thì...
Nhạc Hạc liếc đồng hồ, gần mười một giờ. Nếu là đây giờ chắc Nguyên Mạch Đông im chuẩn ngủ .
Nguyên Mạch Đông giải thích: “Sau buổi tối sẽ ở bên ngoài, về ký túc nữa.”
Nhạc Hạc: “Chị dọn ngoài ở ? Tốt quá, em sẽ giọng chị nhiều hơn. Giọng chị dễ , em thích giọng chị lắm!”