[Thiểm Quang: Tài khoản quan trọng ? Anh định bỏ một trăm nghìn chỉ để mua nó ?]
Dư Hàng nhướng mày.
[Dư Hàng: Anh thiếu tiền, bỏ 100.000 để mua vui cho bản , miễn thấy vui thì đáng giá thôi.]
Nguyên Mạch Đông hiểu nổi.
Từ nhỏ cô sống trong cảnh túng thiếu, dù bây giờ gắn kết với hệ thống Thần Hào thì vẫn xài tiền thả ga . Cho dù mỗi ngày kiếm 1.000 đồng, cô vẫn thấy quá ít.
Không trách , áp lực tiền viện phí vẫn còn đó, gia đình cũng vay mượn khắp nơi để chạy chữa. Một đống nợ nần đè nặng trong lòng khiến cô tài nào học cách tận hưởng cuộc sống.
[Dư Hàng: Nói một câu thôi, bán ?]
[Thiểm Quang: Bán. Chờ chút, mấy? hỏi xem còn .]
[Dư Hàng: 9527.]
Nguyên Mạch Đông tìm liên lạc của chăm sóc khách hàng và kết nối.
Đối phương phản hồi nhanh, khi xác minh tài khoản thì vô cùng nhiệt tình, còn đưa khá nhiều chính sách ưu đãi.
Cô lướt một lượt, cơ bản đúng như Lộc Viên , là các hiệu ứng danh xưng và tọa kỵ.
Mấy thứ đó cô hứng thú, cái cô để tâm là tài khoản , quà tặng tùy chỉnh và một kênh nạp tiền nhanh đặc biệt.
Kênh nạp tiền cho phép dùng chuyển khoản một với tiền lớn. Người thường dùng Doujia mỗi chỉ donate tối đa 10.000 đồng, với Thần Hào thì mức đó chẳng khác gì gãi ngứa. Bên hỗ trợ khách hàng thể mở rộng hạn mức, cho phép nạp một từ 100.000 đến 500.000 đồng.
Dù hiện tại cô khả năng nạp từng , nhưng vẫn chủ động nhờ họ mở quyền.
Tài khoản 9527 vẫn còn, cô liền chụp màn hình gửi cho Dư Hàng.
[Thiểm Quang: Còn đấy.]
[Dư Hàng: Bao nhiêu?]
[Thiểm Quang: rõ giá thị trường, nếu đều 100.000 thì lấy 100.000 luôn nhé.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quy-keo-kiet-va-he-thong-dai-gia/chuong-63.html.]
[Dư Hàng: Số tài khoản.]
Nguyên Mạch Đông gửi qua.
Không lâu cô nhận tin nhắn báo ngân hàng, Dư Hàng chuyển cho cô một trăm nghìn.
Cô lập tức nhờ nhân viên hỗ trợ gắn tài khoản đó .
[Thiểm Quang: Tài khoản mất ba ngày để xét duyệt, chú ý kiểm tra nhé.]
[Dư Hàng: Ừ.]
[Dư Hàng: Em là Võ Đức ?]
[Thiểm Quang: ?]
[Dư Hàng: Anh tra , là bên ngân hàng khi chuyển tiền .]
Nguyên Mạch Đông chợt hiểu, chắc Dư Hàng vốn dĩ tiền, đến mức chỉ cần gọi một cú là thể nhờ quản lý riêng bên ngân hàng xử lý việc chuyển khoản.
Trong khi đó cô mà chuyển hơn 5.000 đồng là giới hạn, còn tận quầy để gỡ. Quầy giao dịch còn bắt trình kê và giấy tờ các kiểu.
[Thiểm Quang: Sao streamer?]
Theo cô hiểu, những là con nhà giàu như đáng sẽ khinh thường cái nghề chứ? Chẳng với nhiều , đây là công việc phơi mặt lên mạng kiếm sống ?
[Dư Hàng: Trước rảnh rỗi chơi, nhiều fan thì cứ thế luôn. Bây giờ là thời đại dữ liệu , nghề kiếm ít . Không thế thì tại lắm tư bản chen nhảy ? Đến cả mấy nhà giàu cỡ lớn còn lộ mặt lên stream để kiếm tiền cơ mà.]
[Dư Hàng: Thời thế đổi , tập thích nghi thôi.]
[Thiểm Quang: Lúc thủy triều rút, ai cũng lên bờ.]
[Dư Hàng: Thì đợi thủy triều rút tiếp, kiểu gì cũng làn sóng mới. Cùng lắm thì về thừa kế sản nghiệp gia đình, haha.]
Anh pha trò một câu nhanh chóng tiếp: [Anh cũng đang ở Võ Đức, thời gian rảnh thì hẹn ăn bữa cơm . Sắp tới Doujia cũng tổ chức sự kiện ở đây đó.]