Bắt đầu đột ngột, kết thúc cũng đột ngột.
hai từng liên lạc riêng khá nhiều.
Dư Hàng thẳng thắn thừa nhận: “Anh ghen.”
Cô tổ chức sinh nhật cho một đàn ông khác, sẽ thấy khó chịu. Nhất là nếu đó từng mập mờ với cô.
Nguyên Mạch Đông nhíu mày.
Dù hiện giờ họ vẫn đang là yêu, cô cũng giải thích đôi câu: “Chỉ là bạn bè thôi, em vô tình phòng livestream của , thấy đúng hôm sinh nhật nên gửi chút quà.”
Dư Hàng vẫn nguôi giận: “Còn Nhà Triển Lãm thì ?”
Anh xem ít bình luận.
Những bình luận đó đều rằng Thiểm Quang giờ từng tặng Nhà Triển Lãm cho ai, là độc nhất vô nhị dành cho Nhạc Hạc, đặc biệt.
Nguyên Mạch Đông vẫn nhíu mày: “Em từng tặng ai Nhà Triển Lãm, chỉ thấy lạ lạ nên thử thôi. Với đúng sinh nhật, em nghĩ nếu tặng món quà đặc biệt thì sẽ vui hơn một chút.”
Chủ yếu là vì bản cô từng tặng ai món quà như .
Mà nếu là bạn bè, bỏ tiền thì cũng nên tặng cho cảm nhận .
Vừa dứt lời, cô cảm giác ôm chặt một vòng tay ấm áp.
Trong phòng đang bật máy sưởi, hai khá gần, chỉ mặc đồ ở nhà quá dày. Dư Hàng cao hơn cô một cái đầu, vặn bao trọn lấy cô trong lòng.
Anh tựa đầu lên vai cô, giọng trầm khàn, thở ấm nóng phả lên cổ khiến cô tê tê, ngứa ngứa.
Anh nhỏ: “Xin , chỉ là để tâm.”
Thực dễ nhạy cảm, nhưng từ lúc yêu đương thì luôn chút bất an, sợ mất.
Nguyên Mạch Đông cuối cùng cũng giãn mày , vỗ nhẹ lên vai : “Đừng nghĩ nhiều.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quy-keo-kiet-va-he-thong-dai-gia/chuong-176.html.]
Cô cảm thấy sai điều gì.
Chỉ là tổ chức sinh nhật cho một bạn quan hệ khá , chuyện bình thường thôi mà. Cô cảm thấy cần xin , chỉ nhẹ nhàng trấn an như .
Ôm một lát, Dư Hàng buông cô .
Anh giữ cô lâu hơn một chút, nhưng sợ cô quen nên đành xoay bếp nấu cơm. Lúc mời Nguyên Mạch Đông đến nhà cũng là sẽ ăn tối tại đây.
Ăn xong, Nguyên Mạch Đông trở về.
Hệ thống mới gỡ giới hạn, hôm qua cô còn nơm nớp lo sợ dám lên mạng donate tiền, chỉ sợ xảy chuyện.
cô phát hiện lệnh hạn chế với Diệp Minh Viễn vẫn còn tác dụng, ít nhất là khi cô yêu cầu về gian hệ thống, Diệp Minh Viễn cũng phản kháng.
Dù cô ngoài ăn một bữa, cũng dám tự ý lộ mặt, suýt chút nữa hóa thành cây nấm mốc vì nhốt quá lâu.
Nguyên Mạch Đông thở phào.
Để tránh phiền phức, cô lên mạng bằng tài khoản Hết Tiền Thật Rồi.
Vừa đăng nhập, tin nhắn riêng chất đầy. Phần lớn là hỏi cô , lâu thấy online.
Thời gian du lịch, Nguyên Mạch Đông chủ yếu dùng tài khoản Thiểm Quang. Thực ít đoán rằng hai tài khoản là cùng một .
Tạm thời cô để lộ phận, nghĩ ngợi một lúc bèn dứt khoát đăng nhập cả hai tài khoản cùng lúc.
Cô lướt một vòng nền tảng livestream, tùy tiện chọn hai phòng cho hai tài khoản gửi quà như thường lệ.
[Ủa, hiếm thấy hai chị cùng online đó nha!]
[Chị ơi riêng ? Hàng khủng, kỹ năng đỉnh, bám #tim]
[Gì trời? Giờ ai riêng là nhắn thẳng luôn ? Quản trị việc giùm cái coi!]