Quỷ Keo Kiệt Và Hệ Thống Đại Gia - Chương 167

Cập nhật lúc: 2025-12-11 08:32:52
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mà giờ đây cô .

 

Dù hệ thống chút sự cố ngoài ý , nhưng hình như gây chuyện gì khác thì ?

 

Chắc là ?

 

Hai , Dư Hàng đưa cho cô một cốc sữa nóng: “Anh gọi giao hàng.”

 

Là một cốc matcha sữa tươi.

 

Diệp Minh Viễn thấy, sắc mặt và giọng điệu đều dửng dưng: “Cô thích vị matcha.”

 

Tất cả suy nghĩ của đều do hệ thống lập trình sẵn, sắc mặt, càng hiểu cách vòng vo. Ý thức của chỉ xoay quanh Nguyên Mạch Đông thích gì, ghét gì, cần gì.

 

Vì thế cả chuyến luôn chìm trong khí ngượng ngập.

 

Diệp Minh Viễn thiết với ai trong nhóm, chỉ quen mỗi Nguyên Mạch Đông. Lộc Viên vì lịch sự nên rủ cùng, đồng ý chần chừ, suốt cả chuyến chỉ dính lấy mỗi Nguyên Mạch Đông.

 

Dư Hàng cũng trò chuyện với khác, mới xác định quan hệ với Nguyên Mạch Đông, đang trong giai đoạn ngọt ngào, thế là cũng bám theo cô suốt.

 

Thế là ba thành một tổ hợp kỳ quặc: Dư - Nguyên - Diệp.

 

Nguyên Mạch Đông kẹp ở giữa.

 

Dư Hàng thấy gì mới mẻ cũng hỏi cô thích , Diệp Minh Viễn thì hỏi, mua luôn.

 

Kỳ lạ là mua cái nào Nguyên Mạch Đông cũng đều thích. Từ màu sắc, loại đồ, đến cả những chi tiết nhỏ, gần như chẳng nào sai.

 

Dư Hàng đầu định mua thấy tay cô cầm sẵn .

 

Đến giờ ăn, cả nhóm tám mỗi chọn một món. Dư Hàng đưa thực đơn cho cô, bảo cô chọn hai món thích. Nguyên Mạch Đông đang lưỡng lự quyết, Diệp Minh Viễn lên tiếng: “Không cô thích món ?”

 

là cô đang nghĩ đến món đó, thế là cô chọn luôn.

 

Nhân viên phục vụ cạnh, Diệp Minh Viễn tiện miệng hỏi: “Trong đó bỏ mộc nhĩ với rau mùi ?”

 

Nhân viên : “Có ạ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quy-keo-kiet-va-he-thong-dai-gia/chuong-167.html.]

 

Anh ngẩng đầu: “Vậy thì đừng bỏ , cô ăn .”

 

Mọi : “...”

 

Livestream mở từ nãy giờ vẫn tắt, đám bình luận bắt đầu rôm rả.

 

[Chờ chút, khí hình như vi diệu nha.]

 

[Ông là ai thế? Nhìn cứ như bạn trai của chị Thiểm Quang nhỉ.]

 

[Cười xỉu, tự dưng thấy Dư Hàng thừa thãi.]

 

[ hiểu , chữ “Dư” trong Dư Hàng là “dư thừa” đúng ? Muốn phỏng vấn tâm trạng ba quá.]

 

[Cảm giác Dư Hàng sắp sụp đổ đến nơi. Bạn gái mới yêu, ngoảnh một cái xuất hiện thêm một tên đần sắc mặt.]

 

Nguyên Mạch Đông ngốc, cô trừng mắt Diệp Minh Viễn: “Anh bớt quậy .”

 

Diệp Minh Viễn vô tội chớp mắt: “ .”

 

Đây là thiết lập của hệ thống, bây giờ chuyển sang đầu . Anh chỉ theo lập trình, cố ý nhằm Dư Hàng. Là Dư Hàng tự suy diễn thôi, liên quan gì đến chứ?

 

Họ ở khu trượt tuyết suốt cả ngày, chơi đến khi thỏa thuê mới chịu rời . Khách sạn cũng đặt , ngay gần đó vì hôm còn leo núi Trường Bạch.

 

Nam nữ mỗi một phòng, nhưng so với kế hoạch ban đầu thừa một là Diệp Minh Viễn. Dù cũng để tâm, ý định ở chung với họ.

 

đặt phòng .”

 

Là phòng tổng thống của khách sạn năm .

 

Diệp Minh Viễn còn tỏ vẻ ngây thơ Nguyên Mạch Đông: “Chẳng cô cũng ?”

 

Nguyên Mạch Đông: “?”

 

gì nỡ đặt loại phòng như thế, rõ ràng là Diệp Minh Viễn đặt.

Loading...