Quỷ Keo Kiệt Và Hệ Thống Đại Gia - Chương 119

Cập nhật lúc: 2025-12-10 08:16:14
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ trong một đêm, nhờ chiêu giả fan đoàn, tài khoản của Nguyên Mạch Đông tăng thêm hơn 3.000 lượt theo dõi.

 

 

Kỳ thi cuối kỳ đối với Nguyên Mạch Đông mà chẳng khác gì trò trẻ con. Dù ôn tập, nhắm mắt cô cũng thể đạt điểm tuyệt đối.

 

Ba ngày khi thi xong, trong trường thưa thớt bóng .

 

Học viện của cô là một trong những đơn vị thi muộn nhất, những khoa khác tất từ sớm và kỳ nghỉ.

 

Nguyên Mạch Đông đăng ký ở ký túc xá, đó dọn căn hộ ở ngoài. Hôm nay cô chỉ để thu dọn đồ đạc.

 

Không đăng ký ở nội trú thì cơ bản tự do , ban quản lý của đại học Võ Đức quản lý chuyện khá nghiêm ngặt, sợ xảy sự cố, mất mát tài sản.

 

Trước đây khi dọn nhà cùng Đường Giai, cô chỉ mang theo ít quần áo đổi thường ngày, còn đều về ký túc lấy .

 

Giờ thì thể trì hoãn nữa, về ký túc xá chuyển hết đồ sang căn hộ.

 

Cô cũng nhiều đồ đạc, chỉ cần một cái túi là gần như đựng đủ.

 

Vừa xách đồ xuống lầu, cô liền thấy con mèo quen thuộc đang xổm trông như đang đợi .

 

Nguyên Mạch Đông cúi xuống: “Tiểu Mi, đói ?”

 

Sinh viên đều về nghỉ hè, con mèo chắc cũng tìm gì để ăn.

 

Con mèo nhiều tên, mỗi sinh viên từng vuốt ve nó đều gọi bằng một cái tên khác : mèo con, Mi Mi, Tiểu Mi... đủ kiểu.

 

Nguyên Mạch Đông quen tay dẫn nó tới cửa hàng tạp hóa trong trường mua một cây xúc xích.

 

Trước đây cô chỉ chọn loại rẻ nhất, ai mèo nên ăn đồ quá nhiều chất phụ gia, thế là cô bắt đầu để ý đến bảng thành phần.

 

Cây xúc xích bẻ đôi, một nửa cho mèo, một nửa cho cô.

 

Một một mèo bên bậc thềm nghiêm túc gặm xúc xích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quy-keo-kiet-va-he-thong-dai-gia/chuong-119.html.]

 

Ăn xong, Tiểu Mi dậy cô hai cái phóng vèo mất.

 

Nguyên Mạch Đông mỉm mắng yêu: “Ăn xong là chuồn ngay hả, đồ nhóc con.”

 

định xách đồ rời thì Tiểu Mi , miệng tha theo cái gì đó, lạch bạch chạy tới đặt ngay mặt Nguyên Mạch Đông.

 

Động tác của cô khựng .

 

Thứ nó tha về là một chú mèo con nhỏ xíu, bằng bàn tay, lông màu gần giống hệt Tiểu Mi, mở mắt, đang đất lẩy bẩy cọ quậy.

 

Là một con mèo sữa.

 

Tiểu Mi đặt nó xuống “meo” một tiếng với cô.

 

Nguyên Mạch Đông cúi : “Mày tao nuôi nó ?”

 

“Meo!”

 

Cô đưa tay xoa xoa Tiểu Mi, nó dụi đầu ngón tay cô, dụi kêu meo meo liên tục.

 

đưa tay sờ chú mèo con.

 

Nó chẳng gì, chỉ lấy chiếc mũi ươn ướt cọ cọ lòng bàn tay cô.

 

Nguyên Mạch Đông bế mèo con lên, theo Tiểu Mi khám phá quanh trường, phát hiện ở góc dãy giảng đường cả một ổ mèo con. Năm con lẽ đều là con của Tiểu Mi, còn nhỏ lắm.

 

Bình thường Tiểu Mi đều lang thang kiếm ăn trong trường, lúc thì căng tin, lúc thì nhờ sinh viên ngang cho ăn. bây giờ sinh viên nghỉ hết , mà nó mới sinh đàn con. Nếu tìm ai đó chăm sóc, e rằng lũ mèo con chẳng con nào sống nổi.

 

Bảo tha mèo con đến đặt ngay mặt cô, rõ ràng là đang cầu cứu.

 

Nếu là đây, lẽ Nguyên Mạch Đông sẽ từ chối ngay.

 

Ký túc xá cho nuôi mèo, La Mai thích khó dễ, nuôi mèo khi sinh cả đống chuyện phiền phức. Trước đây từng lúc cô nhận nuôi Tiểu Mi, nó thiện đáng yêu, nhưng nó chịu theo cô, mà bản cô khi cũng chẳng dư dả gì để nuôi thú cưng.

Loading...